Đan Vũ Càn Khôn

Chương 672: Thánh nữ (1)




- Ngươi đi ra ngoài tìm hiểu một chút thì sẽ biết, ngươi so sánh với hắn, kém thật quá xa.

Thần thú tôn sứ thản nhiên nói, sau đó liền dẫn Tần Phàm cùng Phương Tiểu Tình trực tiếp đi vào trong cung điện.

- Ta còn kém xa so với Tần Phàm? Làm sao có thể!

Nhìn thấy thần thú tôn sứ đưa Tần Phàm cùng Phương Tiểu Tình đi vào trong cung điện, Chu Xương không khỏi giật mình, sau đó thì thầm nói:

- Hiện giờ mặc dù ta mới đột phá tới linh võ sư cảnh giới không lâu, nhưng nếu thi triển thần kỹ ít nhất có thể phát huy ra thực lực ngũ lục cấp linh võ sư! Ta lại không bằng hắn?

Ngay lập tức hắn đi ra ngoài đường tùy tiện nắm lại một người đi ngang.

- Ngươi có biết Tần Phàm hay không?

Hắn nhìn thẳng vào hai mắt người nọ, trong miệng trầm giọng hỏi.

- Tần Phàm? Ngươi nói chính là kỳ tích chi tử Tần Phàm?

Người nọ thấy Chu Xương từ trong cung điện đi ra, biết hắn là người của Thần Thú gia tộc, không dám phản kháng, chỉ hỏi ngược lại.

- Kỳ tích chi tử? Cái gì là kỳ tích chi tử? Đây là có chuyện gì, Tần Phàm từ khi nào trở thành kỳ tích chi tử vậy?

Chu Xương nhướng mày, lại tiếp tục truy hỏi.

- Nếu ngươi hỏi chính là Đại Kiền quốc Nam Phong Tần gia Tần Phàm, như vậy hắn thật sự chính là kỳ tích chi tử, tương truyền hắn còn chưa đủ hai mươi tuổi đã đạt tới cảnh giới võ tôn cường giả, quả thật là một kỳ tích!

Khi người nọ nhắc tới Tần Phàm, vẻ mặt cũng vô cùng sợ hãi than thở.

- Cái gì? Tần Phàm đã đột phá tới cảnh giới võ tôn sao? Làm sao có thể!

Chu Xương vẫn không cách nào tin tưởng.

- Kỳ thật ta cũng có chút không tin, làm sao có người chưa đầy hai mươi tuổi đã đột phá tới võ tôn cảnh giới! Nếu có thể đột phá tới linh võ sư cảnh giới cũng đã là siêu cấp thiên tài! Nhưng lời đồn đích xác là như thế, thậm chí còn nói Tần Phàm có năng lực giết chết thất cấp yêu thú Độc Giác Giao Long!

Người nọ cũng lắc lắc đầu nói.

- Ngươi nói Tần Phàm chém giết Độc Giác Giao Long? Ngươi xác định không có gạt ta?

Chu Xương vừa nghe, xúc động đến chộp ngực áo người kia hỏi.

- Tuy rằng chuyện này rất khó làm cho người ta tin tưởng, nhưng hiện tại thanh danh kỳ tích chi tử Tần Phàm đã vang dội tới hơn phân nửa Vũ Thiên đại lục đều hay biết, ngươi không tin thì đi hỏi những người khác.

Người nọ chỉ đành bất đắc dĩ nói.

- Điều đó không có khả năng!

Chu Xương cảm thấy mình bị đả kích thật lớn, hắn có được thần thú huyết mạch, tiến vào mật địa vất vả tôi luyện hơn hai năm, thật không dễ dàng đột phá tới linh võ sư cảnh giới. Mà Tần Phàm lúc trong triêu thánh đại hội chỉ mới đột phá tới tiên thiên võ sư không bao lâu, nhưng hiện tại chỉ mới hơn hai năm trôi qua mà thôi, không ngờ hắn đã là võ tôn cường giả!

Còn có được năng lực chém giết Độc Giác Giao Long!

Đây thật sự là có chút không thể tưởng tượng, làm cho người ta không cách nào tin nổi.

Chu Xương cũng không cần tiếp tục đi hỏi người khác, kết hợp với lời nói vừa rồi của thần thú tôn sứ, làm cho hắn hiểu được giữa mình cùng Tần Phàm đã kém thật quá xa, quả thật là không cùng chung tầng cấp.

Chẳng thể trách đối phương luôn biểu hiện bộ dạng thoải mái tự nhiên, nguyên lai bởi vì đối phương biết rõ mình không thể sánh bằng hắn!

Vào lúc này, hắn nhớ tới bộ dáng của mình khi đòi khiêu chiến Tần Phàm thêm lần nữa, hắn không khỏi cảm thấy có chút đỏ mặt.

- Không được, ta phải mau nhanh chuẩn bị tiến vào đệ nhị mật địa! Không thể tưởng được ta đã rớt lại sau lưng Tần Phàm nhiều như vậy, cũng không biết hiện tại Thái Hiên cùng Tần Hạo Dương đã có cảnh giới như thế nào!

Lập tức Chu Xương cắn chặt răng, cho dù hiểu được nhưng hắn vẫn không hoàn toàn bị Tần Phàm đả kích đến mất ý chí chiến đấu. Hắn nhớ lại những thiên tài có cảnh giới tương đương trong lần triêu thánh đại hội, không khỏi âm thầm phân cao thấp.

Nhưng hắn không thừa nhận cũng không được, cho dù hắn có thần thú huyết mạch tương trợ, hắn muốn đuổi kịp Tần Phàm thật sự là vô cùng khó khăn.

Lúc này, Tần Phàm cùng Phương Tiểu Tình đang đi theo thần thú tôn sứ vào trong cung điện, đối với lời khiêu chiến của Chu Xương vừa rồi hắn cũng không để vào trong lòng, chỉ nở nụ cười cho qua mà thôi. Hiện tại Tần Phàm thật sự đã vượt xa thiên tài cùng tuổi rất nhiều, duy nhất có thể đuổi kịp hắn, chỉ sợ cũng chỉ có Tần Li, mà đối thủ của hắn chính là vị thiên tài của đời trước.

Trên thực tế tốc độ tu luyện của Chu Xương đã không tính là chậm, cùng Thái Hiên không chênh lệch bao nhiêu. Trên cảnh giới, Thái Hiên bởi hiệu quả linh huyệt có thể sẽ cao hơn một ít, nhưng nếu luận chiến lực cực mạnh, thì Chu Xương có thể sử dụng thần kỹ biến thân nên càng mạnh hơn.

Đi vào cung điện Thần Thú gia tộc, Tần Phàm cảm giác giống như bản thân mình đi vào vùng rừng rậm nguyên thủy, không chỉ có từng trận khí tức tươi mát tràn vào mặt, hơn nữa hoàn cảnh cùng kiến trúc chung quanh đều tự nhiên hài hòa, bên trong độc đáo mang theo một loại phong cách dã tính.

Xuyên qua mấy hành lang dài, rất nhanh ba người đi tới bên ngoài một cổ mộc thiên điện.

- Các ngươi vào đi thôi, đại trưởng lão đang chờ các ngươi.

Tôn sứ dừng lại nhìn Tần Phàm cùng Phương Tiểu Tình nói.

- Tạ tôn sứ!

Tần Phàm gật gật đầu, cùng Phương Tiểu Tình đi vào.

Tòa thiên điện này bố trí thập phần thanh lịch, đồng dạng khí tức cây cối xanh mát vô cùng nồng đậm, làm cho Tần Phàm có một loại ảo giác chính mình đang đi vào một khu rừng rậm mênh mông.

Ở phía trước, Tần Phàm nhìn thấy một bóng lưng cao lớn khôi vĩ, tuy rằng thoạt nhìn thân thể cường tráng, nhưng người kia mặc da thú đã có chút cũ, mái tóc hoa râm, hẳn là một lão giả.

Chỉ là bóng dáng kia tạo cho người ta loại cảm giác vô cùng tường hòa.

Không cần giới thiệu, Tần Phàm biết được người này khẳng định là đại trưởng lão của Thần Thú gia tộc, địa vị tôn quý, ở cả Đại Khôn quốc có thể chỉ đứng sau thánh chủ của Chân Võ thánh điện Đại Khôn quốc.

- Các ngươi đã tới.

Nghe được tiếng bước chân sau lưng, đại trưởng lão mang theo vẻ mặt mỉm cười hiền hòa chậm rãi xoay người lại, mỉm cười nhìn Tần Phàm cùng Phương Tiểu Tình.

Tần Phàm ngẩng đầu lên nhìn vị đại trưởng lão trước mặt, dung mạo trang trọng hiền lành, mái tóc hoa râm mặt mày hồng hào, cũng làm cho người ta có loại cảm giác thân cận nhưng không dám bất kính.

- Ngươi chính là Tần Phàm đi? Quả nhiên là không tệ!

Đại trưởng lão khẽ cười nói.

- Tần Phàm gặp qua đại trưởng lão.

Tần Phàm cung kính nói.

- Tiểu Tình gặp qua đại trưởng lão.

Tiếp theo Phương Tiểu Tình cũng nhút nhát hành lễ nói, nàng cảm giác mình đứng trước mặt vị đại trưởng lão này lại tựa hồ có cảm giác lúng túng.

- Nha đầu, hoan nghênh về nhà!

Nhưng lúc này đại trưởng lão cũng đã đi tới, mỉm cười vuốt tóc Phương Tiểu Tình nói, thiếu nữ lại vô cùng ngoan ngoãn cúi đầu.

- Tiểu Tình thật sự là người của Thần Thú gia tộc?

Tần Phàm hiếu kỳ hỏi.

- Không sai, Tiểu Tình là thánh nữ của Thần Thú gia tộc, địa vị tôn quý, nhưng lưu lạc dân gian, vì vậy thật sự vô cùng cảm kích ngươi đã tiễn nàng trở về, đây là một lần đại tạo hóa, thậm chí đối với thiên hạ muôn dân đều là một công lao.

Đại trưởng lão tiếp tục mỉm cười nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.