Đan Vũ Càn Khôn

Chương 445: Tôi luyện đao đạo




- Đúng vậy a, tốc độ những người khác đều giảm bớt, chỉ có tốc độ của hắn so với vừa rồi không kém hơn, cho nên khi so sánh thì liền thấy hắn nhanh hơn.

- Tần Phàm này quả thật có chút cổ quái.

- Ồ, các ngươi để ý mà xem, từ lúc bắt đầu đến giờ thì Tần Phàm này không bị yêu thú công kích lần nào, thậm chí quần áo trên người hắn cũng không có lấy 1 vết bẩn.

- Đúng vậy, chuyện gì đã xảy ra? Coi như là dễ dàng nhất thì trên người cũng phải có vài vết bẩn, còn trên người Tần Phàm này thoạt nhìn như chưa từng đụng phải yêu thú.

- Tần Phàm này quả thật quá quỷ dị, cùng nhau đi tới nhưng hắn lại chưa từng đối chiến với con yêu thú nào mà cũng không con yêu thú nào công kích được hắn, thậm chí vũ khí cũng chưa từng lấy ra.

- Trời ạ, thân pháp Tần Phàm này thật lợi hại, nhìn hắn như đã tôi luyện thân pháp bản thân cực độ vậy.

- Tần Phàm này quả thật lớn gan a, nhìn vạn yêu thú như vậy thì ta cũng đã sợ rồi mà hắn thì cứ chơi chơi như không có gì.

- Hắn tuyệt đối có tiềm lực, ta nhìn Tần Phàm này dù không dễ dàng đuổi kịp ba người Sa Vũ Mạc Y thì có lẽ cũng đạt top 10 khi đến thành trì.

...

Người xem trên quảng trường nhìn biến hóa của chiến trường liền bắt đầu nhao nhao nghị luận. Những người có tầm nhìn liền nhanh chóng nhìn ra Tần Phàm không bình thường, sau khi biết rõ Tần Phàm tu luyện thân pháp thì cả đám đều kinh ngạc không thôi.

Lúc này, lực chú ý đặt trên người Tần Phàm cũng đề cao không ít, thậm chí không ít ít người ẩn ẩn đặt kỳ vọng vào hắn. Tựa hồ như muốn nhìn một chút nhân vật mới đặt chân tới Chân Vũ thánh địa mà đã kiến lập vô số thanh danh đến tột cùng sẽ mang tới cho mọi người kinh hỉ như thế nào.

- Đều là yêu thú cường đại rồi.

Mà trên chiến trường, Tần Phàm tự nhiên không biết những ý nghĩ ở ngoài tràng. Sau khi linh hoạt né một con Thiết Bối Ngân Lang, hắn tùy ý nhìn thoáng về phía trước, nhìn những đàn yêu thú hung mãnh kia, hắn liền biết roxminhf đã tiến vào khu vực yêu thú cường đại rồi.

- Thân pháp của ta tựa hồ đã tu luyện có chút đại thành, vốn đã có thể như tâm đến thân đến rồi, ngay cả góc chết vẫn có thể phòng ngự được công kích.

Lúc này Tần Phàm hơi trầm ngâm, bởi vì hiện giờ độ nhạy cảm thân pháp của hắn đã cực kỳ cao, hơn nữa ngũ giác trải qua Thái Hợp Luyện Thể Đan cải tạo vô cùng nhạy cảm, lại phối hợp với Lưu Tinh Bộ cấp hoàn mĩ nên vô cùng thuận buồm xuôi gió.

- Đã như vậy thì kế tiếp tu luyện đao đạo thoáng một phát a.

Nhìn một yêu thú cường đại bay về phía trước, hai mắt hắn bỗng nhiên ngưng tụ. Ở trong Kim liên không gian, hắn một mực ở trong trạng thái bế quan, ngoại trừ ngẫu nhiên luận bàn với hỏa thu kia thoáng một phát thì không có cơ hội có thể phát huy tận hứng như lúc này.

Cơ hội tu luyện thân thủ tốt như thế này, hắn tuyệt đối không bỏ qua.

- Ông.

Một tiếng minh hưởng huyền bí bỗng nhiên vang lên toàn bộ chiến trường, thậm chí còn truyền đến quảng trường Thần Điện bên ngoài chiến trường.

Vương trù đao, xuất!

- Phốc!

Một vòng đao ảnh màu đỏ thẫm hiện lên, Tần Phàm đánh về phía Thiết Chưởng Hắc Hùng kia, chỉ trong nháy mắt, máu tươi đã bắn ra tứ phía, 1 cái đầu cực lớn bay lên còn nửa ngươi dưới của vẫn còn chạy về phía trước hai bước rồi mới chậm rãi ngã xuống đất.

- Hít...

Trông thấy một màn này, người xem ở quảng trường bên ngoài chiến trường không khỏi hít một hơi khí lạnh. Một đao kia xuất hiện thì thân ảnh thiếu niên màu xanh trên chiến trường kia liền trở nên chói mắt.

- Tần Phàm.

- Trời ạ, công kích của Tần Phàm này quá lợi hại đi. Bọn người Cát Vũ cũng ra sức mới giết được yêu thú, không thể tưởng được Tần Phàm này chỉ tùy ý chém ra một đao thì trực tiếp lấy đầu Thiết Chưởng Hắc Hùng kia.

- Lực công kích thật đáng sợ.

- Vũ khí trong tay Tần Phàm dường như là Viễn cổ vũ khí hắn đạt được tại Nam Hoang khai quật ba tháng trước a.

- Lúc ấy Minh chủ Nhiếp Bá Viên Cảnh Thiên cũng đến tranh đoạt nhưng cuối cùng lại lọt vào tay Tần PHàm.

- Cái này tựa hồ là một thanh đoản đao a, đao không vấy máu, thật quá sắc bén.

- Không gì hơn cái này, Tần Phàm khinh địch như vậy mà có thể đơn giản lấy đầu Thiết Chưởng Hắc Hùng. Nếu bọn người Cát Vũ có được vũ khí này thì hẳn cũng làm được như vậy, chỉ là bọn hắn không có vũ khí sắc bén như Tần Phàm nên mới lãng phí khí lực như vậy.

- Này, các ngươi nhìn xem, Tần Phàm kia tựa hồ như dùng ngự đao công kích.

...

Nhìn thấy biểu hiện của Tần Phàm trên chiến trường, không chỉ thu hút phần đông sự chú ý trên quảng trường mà mấy vị trưởng lão đang quan sát trên lầu cao Thần Điện cũng bị hấp dẫn.

- Chậc chậc, tiểu tử Tần Phàm này quả thật quá lợi hại, không ngờ có thể sử dụng ngự đao công kích.

Dương trưởng lão vuốt hàm râu dài của mình, hai mắt nhìn thân ảnh thiếu niên màu xanh trên chiến trường, kinh ngạc nói ra.

- Đích thật là vượt quá dự liệu của ta, tuy rằng tại cảnh giới Tiên Thiên thì võ giả có thể tiến hành ngự vật sơ bộ rồi, nhưng muốn tiến hành ngự vật công kích, đặc biệt là dùng vũ khí cách không công kích thế kia thì cũng quá khó khăn, ngay cả Võ Tôn cũng chưa chắc có thể làm được mà Tần Phàm này có thể sử dụng thuần thục như thế, quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Hai mắt Kim Thượng cũng sáng lên, mở miệng tán dương.

- Nhìn bộ pháp của Tần Phàm kia vẫn là bộ dạng không nhanh không chậm, ngự đao giết địch vô cùng tỉnh táo. Hắn tựa hồ như đang tu luyện a, trời ạ, Tần Phàm này đến tột cùng xem Thiên Tài Chiến này là cái gì, sân huấn luyện sao? Vừa mới tu luyện thân pháp giờ tựa hồ là tu luyện đao đạo.

Nhìn một hồi, Dương trưởng lão kinh ngạc phát hiện.

- Can đảm này, ngộ tính này, khí phách này, tâm tĩnh này, trách không được hắn có thể tiến bộ nhanh như vậy. Nếu đổi lại là người khác thì coi như có được thủ đoạn có thể đột phá nhanh chóng nhưng chỉ sợ cảnh giới cũng bất ổn, nhưng nhìn Tần Phàm này thì hoàn toàn không có chuyện như thế.

Hai mắt Kim Thượng cũng ngưng tụ lại, hắn vốn còn có chút bận tâm Tần Phàm thăng tiến quá nhanh sẽ bất ổn về cảnh giới, còn có ý định đợi sau khi Thiên Tài Chiến kết thúc thì sẽ hảo hảo nói chuyện này với Tần Phàm nhưng hiện giờ xem ra hoàn toàn không cần thiết nữa rồi.

- Tần Phàm, quả thật có thể xem là nhân tuyển tốt nhất...

Khuông trưởng lão ở một bên nhìn thân ảnh màu xanh kia cũng âm thầm gật đầu, lập tức nhìn thoáng về phía chư vị Thánh Tôn, như có điều suy nghĩ.

Lúc này, bọn người Nhiếp Bá Viên Cảnh Thiên trên chiến trường rốt cục cũng chú ý tới chỗ Tần Phàm, đặc biệt là lúc nhìn thấy thanh Vương Trù Đao kia thì nhịn không được thêm vài phần nộ khí, thâm jchis lúc giết yêu thú cũng nặng tay hơn vài phần.

Bất quá, vì lúc này có quá nhiều yêu thú ảnh hưởng nên bọn hắn không thể đối phó Tần Phàm.

- Chỉ có thể đợi sau khi tiến vào thành trì rồi chờ cơ hội a.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.