Đám Cưới Hào Môn

Chương 314: Hôn lễ (1)




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ba, chọn bừa một ngày là được rồi.” “Ơ? Vậy sao, vậy đồ gia dụng, chăn bông...” “Ba!”
“Con cứ gọi ba làm gì, kết hôn là một trong ba chuyện lớn, lúc nào cũng phải tươm tất, đối phương cho bao nhiêu sính lễ? Sau khi kết hôn có sống chung mẹ chồng không..
ba nghe nói cậu ta đối với ba mẹ...” Hạ Diệu Diệu đột nhiên cười, xem ra ba không hài lòng ba mẹ Hà Mộc An
Ông Hạ thấy vậy có chút gượng gạo, với xuất thân của ông thì làm gì có tư cách nói ba mẹ Hà Mộc An thế này thế kia, dù sao người ta cũng có chút vấn đề, ba mẹ lại là tấm gương của con cái, nếu ảnh hưởng3đến con rể, rất không tốt
Hạ Diệu Diệu ngồi gần ba thêm một chút, cười hi hi nói: “Anh ấy rất tốt.” “Phải không.” Ông Hạ có sự lo lắng của bản thân mình, nhưng chỉ cần con gái nói câu này là được.
Hạ Vũ lại không có lạc quan như vậy
Chị của cậu đã nói chuyện với ngài Hà, giữa hai người bọn họ còn có Thượng Thượng, như vậy thì sao, khoảng cách hai người họ quá xa, cậu chưa từng nghĩ bọn họ sẽ kết hôn, sự việc hiện tại là sao?
Anh Cao vừa đi khỏi, cậu cứ nghĩ chị sẽ không nghĩ đến vấn đề này sớm như vậy, làm sao đột nhiên lại muốn kết hôn
Hạ Vũ không muốn đồng ý, nhưng cảm1thấy chị Hai sẽ không nghe câu nói: “Chị, cả nhà chúng ta đang sống tốt, sao chị đột nhiên lại muốn kết hôn, có cần thiết không...”
Ông Hạ vỗ vào đầu con trai: “Nói gì vậy! Chị con kết hôn là đúng, cả nhà chúng ta đang tốt thì chị con không được kết hôn sao!”
“Con không phải có ý đó.” Hạ Diệu Diệu cười xoa đầu em trai, biết rằng em mình làm việc bảo thủ, tính cách có rất nhiều khuyết điểm, không đủ trưởng thành, bên ngoài có vấn đề gì liền sẽ tự kiểm điểm bản thân xem có làm gì sai không, sau đó là thu mình lại, nói dễ nghe thì là người an phận, nói khó nghe thì là nhu3nhược.
Nhưng em trai cô cũng có ưu điểm của bản thân, chịu làm, chịu được cực khổ
Nếu như không phải do cô và Hà Mộc An có quan hệ, em trai cô sẽ chết ở vị trí kỹ thuật không lên được nữa hoặc trở thành vật hi sinh cho người khác, vất vả cả đời
Sự phức tạp trong cuộc sống làm cô nhìn được sự phát triển của một người trong tương lai sẽ thế nào.
Ba mẹ cũng vậy, nếu như không có Hà Mộc An, ba người bọn họ nỗ lực chắc chắn cũng sẽ lo cho ba mẹ an hưởng tuổi già, sẽ đi ra ngoài tắm nắng, nhưng sẽ không được tươi sáng như hiện tại, định vị lại giá trị của bản thân,3cần có nhiều thứ hơn.
Còn có công việc mà em gái cô vừa tìm được, nghĩ như vậy, Hạ Diệu Diệu cười chua chát, cô lại chiếm lợi ích từ anh, nhưng lại không có thái độ của cô dâu mới làm cho anh vui, cô thật là khác người: “Ba, Hạ Vũ cũng lớn rồi, đánh em ấy ngốc thì sao, em ấy lo lắng cho con, yên tâm đi, con gả vào nơi tốt như vậy, còn không kịp vui mừng nữa là.”
“Chị...” Hạ Vũ kiên trì, vội vã cách ba một khoảng cách an toàn, nhanh chóng nói: “Chị không được vì tuổi tác mà vợ đại...” Ông Hạ vơ lấy chiếc gối phía sau lưng ném về phía cậu, cái thằng khỉ này, không9chịu được khi thấy chị nó tốt có phải hay không! Bà Hạ mở miệng nói: “Được rồi, Hạ Vũ tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, kết hôn thì đương nhiên phải làm, phải trải qua thì mới biết có tốt hay không.” Ánh mắt Hạ Diệu Diệu ngây ngốc.
Hạ Vũ không nói được lời nào.
Ông Hạ vô cùng mờ mịt, ông không có quan niệm là con gái ông phải gả cho người như thế nào, ông chỉ là cảm thấy đối phương là ba của Thượng Thượng, mặc dù trước đó người này không đáng tin, cũng làm cho ông không thích lắm, nhưng lại là người phù hợp nhất để kết hôn với con gái ông.
Vì vậy, kết hôn thì kết hôn.
Bỗng nhiên, Hà Mộc An rời khỏi, vốn dĩ là một ngày yên bình bỗng nhiên bị thả xuống nguyên một trái bom nguyên tử, trong khoảnh khắc mọi thứ như đảo điên
Sau đó tất cả đều bình thường lại, ai nấy đều vui mừng
Hạ Diệu Diệu cảm thấy nhà họ Hà là bị điên rồi, cảm thấy là nhà bọn họ còn chưa đủ phiền phức, chưa đủ để làm cho người khác ghét, lại còn phô trương như vậy, thật là mất mặt! Lúc này đây với sự hiểu biết của Hạ Diệu Diệu thì cô không tài nào hiểu được, chỉ cảm thấy bản thân bị bỏ vào trong nồi nóng.
Doanh nghiệp lớn trong thành phố, đầu rồng của ngành thương nghiệp đá quý, lão đại của khu vực khoa học kỹ thuật mới phải kết hôn rồi.
Cô sống cuộc đời nhỏ bé của bản thân quen rồi nên bây giờ bỗng phát hiện ra, tất cả mọi tầng lớp trong thành phố đều biết, tất cả cửa hàng trên đường đều giảm giá chúc mừng, những trung tâm mua sắm đều trang trí thành màu đỏ
Tất cả khu vui chơi trong thành phố, cùng các toà nhà đều treo hoa đỏ
Nhất thời, tất cả mọi thứ đều đỏ, khắp nơi ngập trong không khí vui mừng
Quần áo, ăn uống, khách sạn, phương tiện giao thông, đến những ngành nghề không liên quan gì đến Tập đoàn Hoà Mộc, bỗng nhiên mở mắt ra liền thấy giảm giá, làm cho người ta cứ ngỡ đã đến Tết, nhà nhà đều quây quần bên bếp lửa hồng
Khắp trong thành phố đều bàn tán về một chuyện vui
Hoà Mộc gắn liền với cuộc sống của tôi!
Bà nó ơi, vợ con muốn ly hôn với con!
Đàn ông đạt được đến trình độ của tổng tài Tập đoàn Hoà Mộc là có thể chết được rồi!
Người đàn ông như vậy còn cần phải kết hôn! Phụ nữ khắp thiên hạ đều nằm trong tay anh ta!
Phất Y ngây ngốc đặt tờ báo trong tay xuống, nhìn xuyên qua các trang sức đá quý bài trí trong phòng, quên mất bữa sáng bên cạnh, lúc đứng dậy cánh tay run run đánh rơi ly sữa trên tay, âm thanh rơi vỡ thanh thuý như chính sự kiêu ngạo của cô..
anh sắp kết hôn...
một góc khác, Lâu Hữu Dạ đặt báo xuống, nhìn ba mình: “Trong nhà đã chuẩn bị quà mừng gì cho ngài Hà?”
“Đang trên đường đưa đến, đến rồi thì con nhìn qua chút, nhớ kỹ, mấy ngày này bảo Bùi Tiểu Ái an phận chút, đừng để vào lúc này có tin đồn gì không hay, nếu làm cho hôn lễ của ngài Hà có vấn đề gì, thì đừng trách nhà họ Lâu huỷ bỏ sự hỗ trợ đối với nhà họ Bùi.”
“Con biết rồi thưa ba.”
“Con cũng vậy, ngài Hà đã quyết định rồi, sau này đừng mơ tưởng vị trí không thuộc về mình, hoàn thiện tốt bản thân mình, sau khi kết hôn, nếu ngài Hà có ý muốn con làm tình nhân bên ngoài, gia đình nhất định không bạc đãi em trai con.” “Cảm ơn ba, ba yên tâm, ngài Hà nhất định sẽ kết hôn hạnh phúc.”
“Ừm, rất tốt.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.