Đại Năng Giả

Chương 51: Vô đề




Ân Cửu U như thường lệ đi chợ mua ít đồ về cất chứa. Về đến gia viên, Ân Cửu U ngửi thấy mùi lạ trong không gian lập tức xông vào nhà.
Trong nhà, nàng chỉ thấy mỗi Mặc đang thu xếp mấy chai lọ thủy tinh chứa đựng chất lỏng nhiều màu sắc, mùi thơm và ngọt giống như đường, có cả hương thảo mộc lẫn trái cây.
"Những cái này là gì?" Ân Cửu U chỉ vài chai lọ lưu ly trên bàn.
"Thập Cửu chủ nhân nói đây gọi là nước ngọt." Mặc đáp.
"Nước ngọt?" Ân Cửu U suy ngẫm vài phút.
Nước ngọt không phải nước sông, nước giếng gì đó sao? Nhưng chúng làm gì có mùi ngọt và mang hương của thảo mộc cùng trái cây...
"Hình như còn có tên gọi là đường tương..." Mặc khó hiểu lên tiếng.
"Đường tương?" Ân Cửu U mặt mộng bức.
"A a a, là Syrup nga (nước siro đó)." Ân Thập Cửu từ bên ngoài ôm theo hai giỏ trái cây lên tiếng.
Ân Cửu U giúp Thập Cửu mang giỏ trái cây, nàng nhìn trái cây bên trong đều đã chín quá độ, nếu để một hai ngày nữa có thể sẽ không ăn được nữa.
"Uống rất ngon nha, nếu có thêm đá tuyết thì càng tốt." Ân Thập Cửu ôm mấy chai syrup cười tủm tỉm.
"Không có đá tuyết, có băng, ca lấy không?" Ân Cửu U hỏi.
"Hảo nha, ca cũng vừa mới làm ra máy đá tuyết đơn giản, có thể làm kem tuyết ăn a." Ân Thập Cửu đưa ngón tay cái nói.
Ân Cửu U cười cười đi đến con sông gần đây lấy nước mang về, Ân Thập Cửu nghi hoặc, "Không phải muội đi mua băng sao?"
Nàng đáp, "Không cần mua, có thể tự làm." Song nàng dùng linh lực huy động nước trong thùng bay lên không trung, ngón tay nàng như xà nước điểm quyết, nước trong không trung cấp tốc đông cứng rồi rơi xuống.
Ân Thập Cửu mắt chữ O mồm chữ A nhìn Cửu U với vẻ hâm mộ. (Như thế này nè OAO!!)
"Làm sao muội làm được?"
"Dùng linh lực là được." Ân Cửu U đáp rất đơn giản.
Mặc đứng bên cạnh sững sờ nhìn Ân Cửu U không chớp mắt, muốn vận linh lực hóa nước thành băng ít nhất cần có tu vi Hóa Hải... Hoặc là có khả năng luyện thạch.
Luyện thạch không tốn tinh thần lực như luyện trận, luyện dược, luyện khí mà cần tốn chính là linh lực, linh lực của những Luyện Thạch Sư có ẩm chứa bổn nguyên nguyên tố, thạch được tạo ra từ đó có ba động lực lượng linh khí dồi dào, như tinh thạch cũng có thể được làm ra bởi Luyện Thạch Sư hoặc đào ra từ mỏ.
Những Luyện Thạch Sư thường không muốn hảo tổn linh lực đi luyện chế tinh thạch, họ thường dùng linh lực luyện chế bổn nguyên thạch.
Mà Luyện Thạch Sư so với Luyện Dược Sư, Luyện Khí Sư, Trận Pháp Sư kể cả Thuần Thú Sư đều hiếm thấy vô cùng. Nhưng cấp độ chào đón vẫn không cao cho lắm, mặc dù đó là một nghề nghiệp tôn quý.
Cách vận dụng linh lực chuyển hóa thành thạch đã bị đứt đoạn gần một ngàn năm trước, không hiểu lý do vì sao các Luyện Thạch Sư đột nhiên lui về ở ẩn, hoặc biến mất lạ thường, hoặc bị người đuổi giết vào thời kỳ đó, gây ra Luyện Thạch Sư bị biến mất toàn bộ, truyền thừa cũng không để lại cái nào.
Vì vậy mà thời này bổn nguyên thạch không quá một trăm viên, thường để làm mắt trận trong Tụ Khí Trận cao giai hoặc là trấn áp chi bảo.
Người chủ nhân này....
Trong lòng Mặc nổi lên một trận tim đập chân run lạ thường. Hắn quyết định rồi.
Phải bám chặt chân Cửu U chủ nhân mà sống!
"Nhưng mà ca làm không được." Thập Cửu buồn rầu nói.
Hắn thật không làm được, khi xưa phép thuật này rất vô vị khiến hắn không hứng thú nên chẳng có bao nhiêu để ý, theo tuế nguyệt (năm tháng), hắn đã quên mất phép đó ra sao.
"Để muội truyền cho vương tử đại nhân khẩu quyết." Nàng cười trừ đáp.
"Hảo." Thập Cửu vui vẻ nhận lấy.
Truyền cho Ân Thập Cửu khẩu quyết xong cùng Mặc đi ra ngoài sông đem nước về cho hắn tập luyện.
Thử được vài lần, Thập Cửu đem ra một cái máy bào đá, bắt đầu làm đá tuyết ăn cùng syrup.
Ba người cùng ăn đá tuyết, Cửu U ăn xong đúc kết, "Ăn ngon, nhưng không nên ăn vào mùa lạnh, dễ bị viêm họng."
Ân Thập Cửu chớp chớp mắt nhìn Ân Cửu U, "Làm võ giả thì không sao mà."
"Đúng là thế, nhưng ca là võ giả sao?"
"Không phải..." Hắn nói sự thật, hắn không phải võ giả... trước mặt Tiểu U Nhi.
"Vậy nên vương tử đại nhân không nên ăn, nếu chưa thành võ giả."
Hắn biết làm sao đây chứ, hắn đã thử hết cách để người khác có thể nhìn ra tu vi của hắn, nhưng bất thành.
Ngay cả Mặc cũng không thể xem được khi Thập Cửu để hắn dùng linh lực tra xét, Mặc lập tức rơi vào mê vụ không thấy lối thoát, mãi đến khi Ân Thập Cửu đánh hắn một trận mới khiến hắn hồi hồn trở về.
Chắc do phương pháp tu luyện của hắn đi. Ây, thật là khó khăn.
"Mai muội sẽ đi đến bí cảnh, ca muốn đi không?" Ân Cửu U lên tiếng.
"Vẫn để ca ở nhà đi, nếu đi ca chỉ là vướng tay vướng chân muội thôi, muội để Mặc ở nhà chăm sóc ca là được." Ân Thập Cửu cười híp mắt đáp.
"Hảo." Mắt nàng đảo về phía Mặc, quyết định giải hết phong ấn cho hắn.
Lại nói thêm, "Muội có nhờ hoàng thất Đại Uy giúp chúng ta tra xét vụ án của phụ mẫu, nếu được, muội có thể tìm ra được hung thủ và báo thù thay cho cha mẹ, nợ máu trả bằng máu." Nàng âm ngoan nói từng chữ.
Sắc mặt Thập Cửu khi nghe nàng nói không tốt lắm. Hắn cười trừ gật đầu, "Ân, Tiểu U Nhi cũng thay ca ca trả thù cho cha mẹ."
"Tuân lệnh thưa vương tử đại nhân." Nàng cười sủng ái đáp.
Ân Thập Cửu ngượng ngùng cười. Hắn làm thêm đá tuyết thầm lặng ăn trong buồn bã, không ai nhận ra sau lớp mặt nạ cười tủm tỉm như trẻ con đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.