Dù hắn đã nói trước tiên đừng nóng vội, nhưng Lôi Động lại nhịn không được truyền âm cười lạnh nói:
- Ý của ngươi là phía trên người muốn giết còn có một Kim Đan lão tổ sao? Ngô gia, chẳng lẽ chính là chủ nhân của tòa phường thị này sao? Người như vậy, ngươi lại bảo Đinh mỗ đi giết? Ngươi thực sự xem Đinh mỗ là ngươi mềm lòng nương tay sao?
- Tiền bối xin chớ sốt ruột, tiểu nhân đã dám nói với tiền bối, tất nhiên là đã có sách lược vẹn toàn rồi.
Lúc này lão giả họ Chu ngược lại không hề nóng vội, truyền âm giải thích với Lôi Động:
- Thứ nhất, Kim Đan lão tổ kia, tiểu nhân nhận được tin tức xác thật, mấy năm đã kết bạn với người khác đi ra ngoài hải ngoại, chỉ sợ dù tám mười năm cũng không về được. Thứ hai, tiểu nhân tốn rất nhiều thời gian và tinh lực để điều tra, phát hiện ra Ngô Văn Long là tình nhân cũ của con dâu Liễu gia, một gia tộc tu tiên khác ở phụ cận. Cách mỗi mười ngày nửa tháng đều sẽ vụng trộm hẹn hò bên ngoài. Tiền bối chỉ cần mai phục trước thì việc này nắm chắc trong lòng bàn tay. Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu nhất vì sao tiểu nhân lại nắm chắc có thể báo được đại thù như thế. Về phần con dâu Liễu gia kia thì chỉ là Luyện Khí kỳ, có lẽ tiền bối sẽ không để trong lòng.
Sau khi nghe hắn nói một phen, sắc mặt Lôi Động mới khá lên, thấp giọng khẽ nói:
- Đinh mỗ tự nhiên sẽ hành sự tùy theo hoàn cảnh, thượng phẩm linh khí đưa trước cho Đinh mỗ đi đã.
- Vâng, tiền bối.
Lão giả họ Chu cũng biết chuyện đã đến bước này, cũng không cho phép hắn đổi ý nữa. Nhưng trên mặt, lại có chút kích động, quỳ lạy xuống cuống quít dập đầu nói:
- Tiểu nhân đi lấy với tiền bối, tất cả nhờ cả vào tiền bối. Đúng chính là vì thượng phẩm linh khí này nên mới khiến cả nhà tiểu nhân gặp phải kiếp nạn, nhi tử tôn nhi, toàn bộ đều chết cả. Khẩn cầu tiền bối, nếu có thể thì nhất định phải giúp tiểu nhân báo thù ah.
Sau khi đại thù được báo, tiểu nhân cũng không còn hứng thú sống trên đời nữa, sẽ tự mình diệt khẩu, không đến mức liên lụy đến tiền bối đâu.
- Có việc phải nói trước với ngươi, Đinh mỗ phải làm một ít chuyện trong phường thị, xong xuôi mới có thể giết người.
Lôi Động thản nhiên nói:
- Nếu người không chấp nhận, Đinh mỗ cũng không làm khó ngươi.
- Đây là nên làm, tiền bối có việc cứ xử lý trước. Nếu không sau khi giết người nọ, phường thị chỉ sợ sẽ loạn một hồi mất.
Lão giả họ Chu lão đã ngừng kích động, tĩnh tâm lại, nói:
- Tiền bối chờ một chốc, vãn bối đi lấy thượng phẩm linh khí kia đưa cho tiền bối, xin tiền bối đợi một lúc.
Lão giả họ Chu thở dài một hơi, biết rõ lúc này dù muốn hay không cũng phải đưa ra cả.
Kế tiếp, có thật sự báo được đại thù hay không thì phải xem tâm tình của người này rồi.
Lôi Động cũng không ngăn cản, tùy ý để hắn rời đi. Nhưng cũng không ngây ngốc đợi ở đây, mà nhẹ nhàng bước đi tìm một nơi ẩn nấp ở phụ cận, thần niệm triển khai về bốn phương tám hướng, cẩn thận quan sát tất cả.
Sau một hồi khá lâu, trong thần niệm bình tĩnh của Lôi Động hơi động một chút, sau khi thấy lão giả kia xuất hiện ở cửa, tiến vào nhà đá, Lôi Động không phát hiện ra bất kỳ người nào theo vào thì hắn mới thi triển Quỷ Ảnh Đọn, phiêu hốt mấy cái liền xuất hiện sau lưng lão giả như quỷ mị.
Lấy tu vi thực lực của lão giả làm sao có thể phát hiện được Lôi Động? Hắn nói nhỏ:
- Tiền bối, tiền bối.
- Đừng kêu nữa, Đinh mỗ ở đây.
Lôi Động khoanh hai tay, truyền âm nói.
Lão giả vội vàng quay đầu lại, thấy quả nhiên là ở sau mình, hắn thở phào nhẹ nhỏm, cũng không do dự nữa, trực tiếp từ trong trữ vật yêu đái lấy ra một vật lượn lờ ánh sáng âm u, nắm ở trong hai tay, cung kính nói:
- Thượng phẩm linh khí này, kính xin tiền bối xin vui lòng nhận cho.
Lôi Động phất tay một cái, thần niệm quấn lấy vật kia, cầm trong tay. Hắn thích thú dò xét, bản thể vật ấy là một cây tiểu kỳ đen kịt, chế tác thập phần tinh xảo, không biết được chế tạo từ vật liệu gì. Trên cờ xí có khắc một đầu Giao Long màu đen rất sống động, giống như muốn trổ hết tài năng. Xung quanh tiểu kỳ, hắc quang sương mù không ngừng hiện lên, lộ rõ sự bất phàm.
Thấy Lôi Động cẩn thận, lão giả họ Chu một bên giải thích nói:
- Tiền bối, vật ấy tên là Hắc Long Kỳ, phải tế luyện một phen mới sử dụng được. Lúc tác chiến, có thể triệu hồi ra một đầu Hắc Long do sương mù ngưng tụ thành để hỗ trợ tác chiến, uy lực phi phàm. Nhưng sau mỗi lần triệu hoán thì phải ôn dưỡng một lúc mới có thể sử dụng lần nữa. Uy lực của Hắc Long được quyết định bởi tu vi, cường độ thần niệm của tiền bối. Ý chính là tiền bối càng mạnh, dùng thần hồn chân khí ân cần săn sóc Hắc Long Kỳ, thì có thể phát huy ra uy lực càng mạnh hơn. Bất quá, uy lực mạnh nhưng vẫn có hạn chế. Căn cứ theo di ngôn của tổ tiên tiểu nhân thì uy lực của Giao Long không thể mạnh hơn Trúc Cơ kỳ tầng mười hai. Nhưng tiếc, Hắc Long Kỳ này chỉ có tu sĩ Trúc Cơ kỳ mới có thể sử dụng, trong nhà tiểu nhân, đã hơn bảy trăm năm không xuất hiện tu sĩ Trúc Cơ rồi.
Sau khi nghe xong, Lôi Động có chút động dung. Không hổ là thượng phẩm linh khí, uy lực vượt quá tưởng tượng của mình. Giao Long triệu hóa ra vậy mà có thể có uy lực của Trúc Cơ kỳ tầng mười hai. Đương nhiên, Lôi Động tự nhận tu vi hiện giờ căn bản không thể nào ôn dưỡng ra Hắc Long Trúc Cơ tầng mười hai được. Nhưng giá trị tổng thể, nếu so với Chu Tước Kính của sư tỷ thì mạnh hơn rất nhiều. Dù sao Hồng điểu mà Chu Tước Kính triệu hoán nhiều lắm cũng chỉ có thực lực Trúc Cơ kỳ tầng một tầng hai.
Chu Tước Kính sở dĩ giá trị xa xỉ, cũng vì đó là pháp khí mà tu sĩ Luyện Khí kỳ cũng có thể sử dụng. Mà Hắc Long Kỳ này thì là phải là tu sĩ Trúc Cơ kỳ mới có thể miễn cưỡng sử dụng.
Lôi Động yên lặng thu hồi Hắc Long Kỳ, đối với lão giả kia không khỏi hòa ái thêm vài phần:
- Nếu đã vậy thì cho Đinh mỗ thêm mười ngày để xử lý việc tư. Mười ngày sau, này gặp mặt thương lượng chuyện diệt sát tên kia.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vnLão giả họ Chu biết rõ, từ sau khi vừa rồi hạ quyết tâm gọi vị tiền bối họ Đinh này thì chuyện tiếp theo cũng chỉ có thể đánh bạc vào nhân phẩm của hắn thôi. Vậy nên liền thành thành thật thật gật đầu nói:
- Tiền bối thỉnh tự tiện, tiểu nhân không đi đâu cả, ở đây chờ tìn lành của tiền bối.
Lôi Động cũng không sĩ diện cãi láo, đã hạ quyết tâm phải giúp hắn giết người thì trong lòng cũng không do dự gì cả, nhân tiện nói:
- Trước tiên ngươi giúp ta làm ít chuyện, mua sắm ít phục sức.
Lôi Động nói xong, trực tiếp móc ra một nắm hạ phẩm linh thạch.
Lão giả họ Chu xấu hổ cười cười, mặt dày nhận lấy linh thạch:
- Tiểu nhân lẽ ra không thể cầm linh thạch của ân công, chỉ là tiểu nhân vì tìm hiểu tin tức, nên tất cả. . .
- Đừng nói nhảm nữa, ngươi đi. . .
Lôi Động truyền âm, cẩn thận dặn dò một phen.