Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 269:




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 269: Con Là Lục Phu Nhân Của Anh Ấy

Họ vẫn đang ở độ tuổi trẻ nhất trong cuộc đời, trai gái đứng bên nhau, dù ở khoảng cách xa, vẫn đẹp như một bức tranh tĩnh lặng.

Lục Hàn Đình đứng nguyên tại chỗ, ánh mắt của anh đau nhói trước cảnh tượng này.

Anh không ngờ Hạ Tịch Quán sẽ đến, hóa ra bữa tiệc cô định tham dự chính là bữa tiệc này, nhìn cảnh tượng này, còn có Lục Tử Tiễn ở một bên, Lục Hàn Đình hiểu ra mọi chuyện.

Hóa ra cô gái thiên tài mà Lục Nhân Nhân thích là…

Hạ Tịch Quán! Người mà Lục Nhân Nhân muốn giới thiệu với Lục Tử Tiễn, để Lục Tử Tiễn xem mắt, cũng là Hạ Tịch Quán! Đôi mày tuấn tú của Lục Hàn Đình nhanh chóng phủ một tầng sương lạnh, anh một tay đút vào túi quần, nhếch môi mỏng lên gọi: “Lục phu nhân!” Giọng nói trầm thấp đây từ tính này nhanh chóng lọt vào tai ba người, Hạ Tịch Quán là người đầu tiên nhìn nghiêng, cô lập tức nhìn thấy Lục Hàn Đình.

Lục Hàn Đình vừa mới cởi áo khoác, trên người hiện tại đang mặc một chiếc áo sơ mi đen được may thủ công và quần tây đen, dáng người cao thẳng, dưới lớp áo sơ mi mỏng manh, có thể lờ mờ nhìn thấy khuôn ngực săn chắc và bờ vai thẳng tắp, tản ra hoocmon mãnh liệt của người đàn ông trưởng thành gợi cảm.

 

“Lục tiên sinh, em không ngờ anh cũng tới đây nên kích động đó, sao anh lại ở đây?” Lục Hàn Đình hạ mí mắt đẹp trai nhìn xuống đôi mắt sáng đẹp của cô, sau đó thu chút lực, nhéo mạnh eo cô: “Lục Nhân Nhân là bác của anh, Lục Tử Tiễn là em trai anh.” Cái gì? Đồng tử của Hạ Tịch Quán co rút dữ dội, hiệu trưởng của Thánh Lê viện hóa ra là người bác mà anh kể, Lục Tử Tiễn, người thích ngủ trong phòng thuốc, là em trai anh? Lúc này Lục Nhân Nhân cũng bị sốc như Hạ Tịch Quán, bà hít một hơi lạnh khi thấy Lục Hàn Đình ôm Hạ Tịch Quán, chuyện gì thế này? Bà định giới thiệu Hạ Tịch Quán với Lục Tử Tiễn. Mọi chuyện vừa rồi vẫn diễn ra tốt đẹp, nhưng sự xuất hiện của Lục Hàn Đình đã trực tiếp phá vỡ mọi thứ.

Lục Nhân Nhân lên tiếng hỏi: “Tịch Quán, rốt cuộc là chuyện gì thế, con… mối quan hệ của con với Hàn Đình là sao, không phải Hàn Đình đã kết hôn rồi ư2″ Phần eo mềm mại của Hạ Tịch Quán cảm thấy bị véo như thế, cô cảm thấy rất đau, hốc mắt trắng nõn lập tức có chút đỏ lên, lúc này cô mới nhận ra tâm trạng của Lục Hàn Đình không ổn, hình như anh đang giận.

Khi được Lục Nhân Nhân hỏi, Hạ Tịch Quán xấu hỗ nói: “Vâng, thưa hiệu trưởng, Lục tiên sinh đã kết hôn rồi, con là Lục phu nhân của anh ấy ạ.” Trời đất ơi! Lục Nhân Nhân trợn to mắt, đầu nỗ tung.

Đôi mắt thâm thúy của Lục Hàn Đình rơi vào khuôn mặt không muốn tin của Lục Nhân Nhân, sau đó đôi môi mỏng của anh vẽ thành một vòng cung nhàn nhạt mỉa mai: “Lục phu nhân, em nên đổi xưng hô, không nên gọi hiệu trưởng, gọi bác đi.” Hạ Tịch Quán nhìn Lục Nhân Nhân và thay đổi lời: “Bác à, cháu xin lội, gặp mặt bác bằng cách mạo muội thế này ạ.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.