Cực Phẩm Ở Rể

Chương 1126:




Chương 1126:

Người ta đều nói ở lâu với biết lòng người, đã tiếp xúc bảy tám năm rôi vì vậy viện trưởng Cung tự nhận có khả năng I nhìn thầu tính cách Tuyết Nhị, bà biết nội tâm Tuyết Nhỉ đơn thuần lương thiện, tuyệt đối sẽ không làm ra những chuyện trái đạo lý, chuyện bắt lương như vậy đâu.

“Đi thôi, dì, chúng cháu đưa dì về.’ Hàn Băng có chủt bắt lực thở dài, sau đó chào Lâm Vũ nói: “Đợi điện thoại của tôi.”

Sau khi nói xong Hàn Băng di ra dìu viện trưởng Cung ra ngoài, viện trưởng Cung tay vịn vào Hàn Băng, người vần cô tìm cách bênh vực cho Mai Quê.

Trong lòng Lâm Vũ như có khôi đá đè nặng, hít thở có chút khó khăn, anh đưa tay lấy chiếc khóa vàng nhỏ trong túi áo ra, trên khóa có khắc chữ “Tuyệt”, trong lòng khẽ chân động dùng lực năm chặt vật trong tay, trong lòng thầm nghĩ lần sau gặp lại nhật định sẽ đem khóa vàng này trả lại cho Mai Quê, đồng thời lúc đó cũng là lúc Mai Quế phải chết, lần này nhất định không đượt hạ thủ lưu tình.

Bởi vì hôm nay bệnh nhân không nhiều nên chưa đến đêm thì y quán đã vắng lặng rồi.

“Gia Vinh, anh sao vậy, sao thượng tá Hàn đến một chuyền anh liền không vui rồi?” Lúc này. Diệp Thanh My đã mặc áo khoác, câm túi xách quan tâm hỏi thăm Lâm Vũ.

“Không có gì.” Lâm Vũ cố ý tỏ vẻ thoải mái lắc đầu cười nói.

“Vậy chút nữa anh có bận gì không?”

Diệp Thanh My chớp chớp mặt, “Nêu không có chuyện vậy thì đi mua đồ cùng tôi đi, vừa nãy nếu không phải Nhan. Nhan gọi điện đến nhắc nhở thì chắc tôi cũng quên mắt.”

“Được, vừa hay tôi cũng không có việc gì nên đi cùng luôn vậy.” Lâm Vũ gật đâu nói.

Bộ Thừa nghe thấy vậy thì lập tức câm chìa hóa chạy ra lái xe.

Theo như lời Diệp Thanh My nói, Bộ Thừa lái xe đên một trung tâm thương mại, sau khi xe dừng lại anh ta bước xuống nói với Lâm Vũ: “Tiên sinh, tôi ở trong xe đợi hai người.”

“Được.”

Lâm Vũ gật đầu sau đó cùng Diệp Thanh My đi vào trong trung tâm thương mại.

SP Thanh My dẫn Lâm Vũ lên thẳng tầng lầu đồ cho phụ nữ, sau đó đi đên một cửa hàng nội y nữ cao câp, bên trong bày vô vàn nội y với đủ loại màu sắc, kiêu dáng, chất liệu khác nhau.

“Đến mua nội y hả?” Lâm Vũ thấy những tắm vải tím rồi đen, vải ren lụa… treo chung quanh: tìm không khỏi đập rộn ràng, tật cả những bận lòng vừa rồi lập tức biến mắt.

“Không phải, đến mua vớ tơ tằm, thời tiệt bắt đâu nóng rôi, tôi với Nhan Nhan muốn mua một chút tất tơ tằm,”

Diệp Thanh My không ngắng đầu, sắc mặt có chút phiêm hông, không biết tại sao cứ mà nhìn thây nội y xung quanh cô liền nhớ đến cảnh tượng tối đó được Lâm Vũ ôm trong lòng.

*“Ò, vậy em mua đi, tôi ở đây đợi.”

Lâm Vũ không thích nhát chính là cùng phụ nữ đi mua đồ nên trực tiếp ngồi ở ghê sofa ở bên cạnh đợi.

Nhờ sự giúp đỡ tư vẫn của nhân vien cửa hàng Diệp Thanh My đã chọn được vài đôi tất tơ tằm với màu sắc khác nhau.

Nhân viên chỉ vào phòng thử đô bên trong bảo Diệp Thanh My vào trong thử, sau đó cô nhét đồng tất lụa vào trong tay Lâm Vũ cười nói: “Tiên sinh, phiền ngài cầm đồ giúp bạn gái một Ghi tôi đi tiếp đón những vị khách khác.”

Lâm Vũ ngắng đầu lên ừ một tiếng sau đó đứng dậy đi đến trước phòng thử đồ.

Sau khi Diệp Thanh Mi quay lại và nhìn thấy Lâm Vũ ở phía sau, sắc mặt hơi hồng nhưng cũng không từ chối, bởi vì cô chọn đều là tất ngắn vì vậy cũng không có gì phải tránh cả.

Đề Lâm Vũ đợi ở ngoài một lát, cô đi vào cởi quân tất ra, cô gọi Lâm Vũ vào phòng thử đồ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.