Cực Phẩm Ở Rể

Chương 1101:




CHương 1101:

° theo Hà Tự Trăn nhiều năm như vậy, tự nhiên. hiểu tính nét của Hà Tự Trắn nhất. Bát luận là thời điểm nào, bắt luận tình huồng nào, tên lừa cứng đầu này cũng tuyệt đối không từ bỏ huynh đệ của mình!

“Vậy sau đó ba người kia thế nào?”

Lâm Vũ nghe xong lời này vô cùng kinh hãi. Anh thật sự không nghĩ tới, ba người tâm thường lại có thê làm Hà Tự Trăn bị thương thành như vậy, hơn nữa còn là ở dưới tiền đề có trợ thủ Hỗ Tử này.

Đúng vậy, trong lòng anh dùng chính là tâm thường, bởi vì anh biệt, lầy năng lực của Hà Tự Trăn, bảy tám bộ đội đặc chủng cùng nhau lên đều không nhất định là đồi thủ của ông.

Cho nên anh thật sự không nghĩ tới, ba người có thể làm ông thương nặng như vậy, chỉ có thê chứng minh năng lực ba người này quá mức cường đại!

Mọi người thây Lâm Vũ đặt câu hỏi, không. khỏi đều tò mò liếc nhìn anh một cái.

Lúc này mắt tướng quân kia mới thấy rõ mặt Lâm Vũ, không khỏi ngân ra, tựa hồ cũng phát hiện tướng mạo Lâm Vũ cùng Hà Tự Trăn khi còn trẻ giống nhau như đúc. Hơn nữa thấy Lâm Vũ cùng Tiêu Mạn Như cùng tói, trung tướng kia lập tức kinh ngạc nói: “Cậu, cậu là con trai của Tự Trăn?!”

“Ha ha, thủ trưởng, ngài hiểu lâm.

Cậu ây không phải là con trai của nhị đệ, cậu ây là người Thanh hải, cùng Hà gia chúng tôi không có quan hệt”

Hà Tự Khâm lập tức đứng ra gập.

không chờ nổi làm sáng tỏ một câu: “Cậu ây chỉ là cùng nhị đệ lúc trẻ giỗng nhau mà thôi, chẳng qua nếu nhìn kỹ mà nói, kỳ thật cũng không phải rât giống!”

Nói xong ông ta cau mày quay đầu liếc nhìn Lâm Vũ, không nghĩ tới Lâm Vũ cũng theo đến đây.

KẠY chẳng qua tôi cảm thây thật là giống!” Trung tướng ở một bên quét mắt nhìn Lâm Vũ, nhịn không được cảm thán nói.

Tiêu Mạn Như nghe được lời này cũng không khỏi run lên, nghĩ thâm Hà Gia Vinh nếu thật là con trai mình thì thật tốt, chẳng sợ lần ¡ này Tự Trăn chịu không nỗi, ft nhất cũng có đời sau.

Phi phi phi, suy nghĩ vớ vẫn cái gì thê!

Trong lòng bà lập tức tự mắng mình một tiếng, trần định tâm thân, tiếp đó quay đâu nói với Hồ Tử: “Hồ Tử, vừa rôi Hà tiên sinh hỏi, sau đó xảy ra chuyện gì? Ba người tập kích các cậu đâu?”

Nói đến đây, vẻ mặt của Hỗ Tử mới dịu đi một chút, thậm chí giữa hai lông mày còn có chút kiêu ngạo, anh tạ ngắng đầu lên nhìn Tiêu Mạn Như rôi trịnh trọng nói: “Cả ba người bọn họ toàn bộ đêu bị đội trưởng giệt chết!”

Nghe những lời này, Tiêu Mạn Như thỏ ra một hơi dài, lông ngực không khỏi phông lên, hiển nhiên bà cũng rất tự hào về chồng mình.

Mọi người nghe xong cũng không cảm thây vui mừng, may mà ba tên khốn đó cũng phải trả một cái giá đau đớn!

Lâm Vũ không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nhưng anh đối với thân phận của ba người này càng thêm hứng thú, không khỏi hỏi: “Vậy thân phận của ba người này đã được xác minh rõ rồi sao?”

“Hà Gia Vinh, đây là chuyện của gia đình chúng tôi, hình như không liên quan gì đến cậu?”

Vào lúc này, Hà Tự Khâm ở bên cạnh đột nhiên lạnh lùng ngắt lời Lâm Vũ, có chút chán ghét nhìn Lâm Vũ, hàu như không cho Lâm Vũ chút mặt mũi.

Tuy nhiên, không đợi Lâm Vũ trả lời, Tiêu Mạn Như đã nói trước, lạnh lùng nói với Hà Tự Khâm: “Anh cả à, Hà tiên sinh là do em mời đến giúp đỡ, cậu ấy đương nhiên có quyên hỏi những chuyện mà cậu ấy nên biết!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.