Cực Phẩm Nữ Phụ: Nam Thần, Nâng Lên Cao

Chương 2:




Đúng lúc này, phịch một tiếng,cửa phòng thay quần áo bị người phá mở, Cố Bình Yên dẫn đầu đạp cửa tiến vào, khi nhìn thấy một màn kia trong phòng thay đồ nàng ta thập phần vừa lòng, nhấp nhấp môi, xoay người ngăn cản người sau lưng, lắp bắp nói: "Hạo ca ca, Tiểu Kiều tỷ tỷ nàng...... Nàng...... Nàng...... Chúng ta......"
Ban đầu, nàng ta chỉ nghĩ, dẫn dụ tỷ tỷ tốt của nàng xông vào phòng thay đồ, cùng lúc đó an bài một nam sinh khác trong đấy, trai đơn gái chiếc chung một phòng, sau đó, nắm chắc thời cơ tốt mang theo Ngô Hạo xông vào, nhưng lại không nghĩ tới, xuất hiện ở phòng thay đồ không phải là người nàng ta đã an bài tốt, mà là Lạc thiếu...... Nhưng mà, không thể không nói, tỷ tỷ tốt của nàng thủ đoạn đúng là cao nha, còn có thể cùng Lạc thiếu hai người ở bên nhau, rất tốt!
Toàn bộ trường cao đẳng đế quốc, ai mà chẳng biết danh tiếng Lạc thiếu,
Toàn bộ đế quốc trường cao đẳng, ai không biết Lạc thiếu hoa danh, số lượng fan não tàn của Lạc thiếu gom lại cũng đủ để vay xung quanh trường mười mấy vòng! Cố Tiểu Kiều cùng Lạc thiếu ở bên nhau, còn diễn ra cảnh tượng hương diễm như thế, nếu những người theo đuổi Lạc thiếu mà biết, tỷ tỷ nàng hẳn sẽ có kết cục rất tốt đẹp đi.....
Cố Bình Yên lại nghĩ tới Kính Nhi, đúng là tỷ tỷ của nàng, ngày thường một bộ dáng nghiêm trang, không ngờ lại lén lút phóng đãng như thế......
Ngô Hạo nhìn thần sắc Cố Bình Yên, nhanh chóng bước vào phòng lại thấy được một màn này: cả người Cố Tiểu Kiều gắt gao dán lên người Lạc thiếu, hai người đang hôn nhau thắm thiết, tay trái Cố Tiểu Kiều còn đang để trong háng Lạc thiếu, bộ dạng...
Ngô Hạo mặt xanh đi, chán ghét thấp giọng quát: "Cố Tiểu Kiều, cô...... Đồ không biết liêm sỉ!"
Nói xong, Ngô Hạo như cực kì tức giận, không muốn nhìn lại lần nữa, xoay người đi ra ngoài.
"Hạo ca ca, ta, tỷ tỷ của em không phải người như thế, anh tin tưởng em! Hạo ca ca, anh hãy nghe em nói......" Cố Bình Yên chạy theo sát Ngô Hạo, trong lúc hoảng loạn còn không quên quay đầu lại, vẻ mặt không thể tin được hướng về phía Cố Tiểu Kiều chớp chớp mắt.
Nguyên bản Cố Tiểu Kiều đang đắm chìm trong sắc đẹp, bị một màn cưỡi ngựa xem hoa này làm cho mông lung, chính mình là nhân vật đặc biệt bị thiết kế, bị bắt gian sao?
Hiện trường giết người còn chưa tính, hệ thống quân vô lương đúng là càng ngày càng có bản lĩnh nha! Một lời không hợp liền đưa nàng đến hiện trường bắt gian! Trước mặt nàng một thiếu niên với dáng người gợi cảm như thế...... Làm sao nàng cầm lòng được, aaaaaaaaa.........!
"Cố Tiểu Kiều? Ân? Tiếp tục?" Thiếu niên vừa dứt lời liền không ngừng hôn căng mọng của nàng.
Cố Tiểu Kiều phục hồi lại tinh thần, dùng sức đẩy thiếu niên ra, thoát khỏi sự giam cầm của cậu ta.
Nàng lục khắp ba lô, trừ vài cái thẻ ra thì không có bất cứ tờ tiền nào, cuối cùng lục đến cả túi quần mới lấy ra được một cây kẹo que vị nho, đưa cho thiếu niên, "Đây, phí lên sân khấu!"
"Phí lên sân khấu?" Cái gì, thời điểm nào Lạc Thiên Dịch hắn phải thu phí lên sân khấu?! Cô gái này coi hắn là cái gì?
Cố Tiểu Kiều nghe được thanh âm đầy trào phúng của thiếu niên, ngẩng đầu lên, lúc này mới thấy rõ diện mạo của cậu.
Quá soái! Qua yêu nghiệt!
Gương mặt hại nước hại dân, mái tóc hơi rối toát lên vẻ lười biếng hơi lưu manh, nhất, nhất, nhất là điểm chết người kia, một đôi mắt câu nhân, mắt phượng hẹp và dài!! Đuôi lông mày đuôi mắt đều mang vẻ phong tình!! Còn hơi mang một chút phong tao?!!
"Cố Tiểu Kiều, xem đủ chưa?"
Nghe đươc thiếu niên nói, Cố Tiểu Kiều đột nhiên bừng tỉnh, dùng tay nhéo mình một cái thật mạnh, đau đớn giúp nàng hoàn toàn phục hồi tinh thần, nàng tới đây đẻ làm nhiệm vụ, không phải tới ngắm soái ca....
"Thưởng ngươi." Cố Tiểu Kiều cắn cắn môi cầm kẹo que trong tay ném qua cho thiếu niên, quay đầu chạy ra khỏi phòng.
Hiện tại nàng cần phải tìm được một nơi an tĩnh, tiếp thu thông tin nhiệm vụ, chứ không phải ở lại đây cùng thiếu niên cực phẩm này tiếp tục làm mấy chuyện bậy bạ......
Lạc Thiên Dịch nhìn bóng dáng xa dần của nàng, trong đôi mắt lạnh nhạt kia hiện lên ý cười nhẹ, cô gái này, có chút thú vị.
Cố Tiểu Kiều, đúng không?!
Lạc Thiên Dịch khom lưng nhặt kẹo que trên mặt đất lên, lột giấy gói kẹo ra, đưa vào trong miệng, có điểm ngọt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.