Cực Phẩm Nữ Phụ: Nam Thần, Nâng Lên Cao

Chương 1: Thiếu nữ tennis, tay xé núi sâu bạch liên




"Có cần phải ra tay tàn nhẫn độc ác như thế không? Một hơi nhẹ nhàng xử lý một nhà sáu người........ Tiểu ma nữ giết người không chớp mắt nha, nhìn xem tiểu bảo bối đang sợ hãi run lên run lên~" Hệ thống quân nhìn Cố Tiểu Kiều mới làm xong nhiệm vụ, vẻ mặt đầy sát khí như cũ, cong khóe miệng.----- Thế giới đam mỹ đã xong, một hồi ngôn tình cẩu huyết.
)))
"Ngươi cảm thấy vậy? Một tên cẩu nam nhân vong ơn bội nghĩa, không làm thịt cả nhà hắn, chẳng lẽ để lại làm tai họa cho các thiếu nữ đàng hoàng khác??" Cố Tiểu Kiều cầm lấy khăn lụa trong tay, ung dung thong thả lau đi vết máu trên thân kiếm.
"Tại sao ta lại bị trói định với người độc ác tàn nhẫn như thế, một nữ nhân khẩu phật tâm xà, có thể đổi người không? Có thể đổi người không?" Hệ thống quân sâu kín nói, cũng bắt đầu lo lắng công trạng của chính mình.....
"Ngươi, biết, đến, đâu? Nếu không phải lần trước sau khi hoàn thành nhiệm vụ có sữa chữa lại giá trị vũ lực, chỉ sợ lần này ta đã chôn thân dưới phủ tướng quân, ta còn chưa tìm ngươi tính sổ đâu, bảo bối thân yêu của ta!" Cố Tiểu Kiều ngẩng đầu lên, nhìn hệ thống quân lơ lửng trong không gian, cười tủm tỉm nói.
"Ta...... Ta...... Hắc hắc! Tiếp nhận nhiệm vụ mới đi ký chủ!! Ta biến đây!" Hệ thống quân giơ tay vẫy vẫy với Cố Tiểu Kiều.
"Thiếu chút nữa đã quên, nhiệm vụ hoàn thành, tích phân + 2, điểm kỹ năng + 1,điểm kỹ năng ký chủ cứ tự do phân phối." Hệ thống quân cười hì hì nói bổ sung.
Một trận gió xoáy đánh úp lại, Cố Tiểu Kiều đứng không vững ngã một cái, ngồi xuống hư vô, mờ mịt nhìn tinh vân của hệ thống, lại trợn mắt phát hiện màu mắt màu da của chính mình thay đổi, cơ thể đang ở một nơi, ngạch, giống như là phòng thay đồ trong trường......
Má nó!! Hệ thống quân vô lương, lại, lại, lại, lại hố nàng!!
Nhưng mà..... Trước mặt cơ thể này, có một bộ dáng không tồi??!!
Cơ bắp với những đường cong rắn chắc, làn da màu lúa mạch khỏe mạnh trơn bóng, um, không tồi, không tồi.
Một giọt mồ hôi trong suốt chảy theo đường xương quai xanh gợi cảm của thiếu niên kia chảy xuống từng chút từng chút một, lướt qua hai điểm đỏ thắm trước ngực thiếu niên, lướt qua tám khối cơ bụng rắn chắc của cậu, một đường đi xuống....
"Cái quần đáng chết...." Nàng thì thầm nói.
"Đẹp sao?"
"Cũng được! Nhưng mà bị quần chặn, phía dưới nhìn không được...... Đáng tiếc......" Cố Tiểu Kiều nói xong câu đó đột nhiên ngẩng đầu, nhìn người thiếu niên trước mặt bước cặp chân dài ba lượng liền tới trước mặt nàng......
Không ổn...... Như thế nào liền sắc mê tâm khiếu đâu, khụ khụ!
"Muốn nhìn sao?" Thiếu niên tới gần nàng, vòng tay đem nàng vào trong ngực.
Thiếu niên rất cao!
Nàng theo bản năng ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy cái cằm cao ngạo của thiếu niên cùng đôi môi mỏng nhếch nhẹ.
Giọng nói nhu hòa mang theo tia tà khí của thiếu niên vang lên bên tai nàng, tựa hồ còn có hơi thở mỏng manh, nóng rực thổi qua.
Đùng, vành tai cùng gương mặt nàng đỏ bừng, thật muốn mệnh!!
Nàng dùng hết sức lực của mình, duỗi tay, muốn đẩy thiếu niên ra.
Nhưng mà, thiếu niên lại tiến thêm một bước, bắt lấy tay nàng, nỉ non nói: "Không bằng, ngươi giúp ta cởi ra?"
Khoảng cách của hai người càng lúc càng gần, nàng phảng phất có thể ngửi được hỗn hợp mùi bạc hà cùng mồ hôi nhàn nhạc trên người thiếu niên, trí mạng dễ ngửi!!
Oanh! Nàng cảm thấy càng nóng, thân thể cũng trở nên mềm nhũn.
Không được, không được, nếu còn tiếp tục như vậy, nàng sẽ luân hãm vào cơ thể của thiếu niên, đang muốn nhắm mắt cưỡng chế ngăn chặn tà khí, trước mắt tối sầm lại, môi nàng bị hôn lên.
"Ngô......"
Môi thiếu niên mềm mại, xúc cảm ấm áp, giống như còn có chút ngọt ngào?
Chìm đắm trong nụ hôn, nàng cảm thấy thiếu niên lôi kéo tay nàng đắp lên một đồ vật gì đó, hơn nữa thứ này còn chậm rãi to dần, cứng và nóng rực......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.