Cực Phẩm Chiến Thần

Chương 156: Là ngươi?






Sau đó ta đi tới Chính giáo lâu, ta chú ý các sư phụ bên trong, đều đứng sững nhìn hai nàng Vân Trần Vân Ý, tất cả đều lộ vẻ si ngốc. Bởi vì ta đi trước Vân Trần Vân Ý phía sau, cho nên thông thường đều là cả kinh, sau đó thì si ngốc.

Đi tới phòng hiệu trưởng, ta toát hết cả mồ hôi, chỉ thấy Chu Phóng đầu đeo Cực đạo đầu khôi, phỏng chừng đang chém giết trong Cực đạo chiến võng. Cảm ứng được thế giới thật có động tĩnh, Chu Phóng lập tức hạ mạng, gỡ ra mũ giáp vừa thấy ta, chỉ hơi giật mình, lập tức mỉm cười nói: "Dương Đào? Ngươi quả nhiên đã trở về."

Cũng là hắn đã được thông tri trước, biết ta đã xuất hiện ở Ngũ Đạo học viện. Sau đó ánh mắt Chu Phóng chuyển hướng hai nàng đang đứng sau ta, ánh mắt nhất thời si ngốc, xem ra uy lực mỹ nữ bất phàm, thật là lớn không ta già không bỏ. Nhưng Chu Phóng dù sao không phải người bình thường, hơi si ngốc sau vài giây, liền phục hồi tinh thần lại, trong ánh mắt thêm một tia hiểu ra, vội vã đứng dậy, cung kính nói với hai nàng: "Hai vị tiền bối là?"

Hắn tuy rằng cảm ứng tu vi hai nàng chỉ là địa giai trung phẩm, nhưng khí chất xuất trần thoát tục, trong lòng cũng đã mơ hồ phỏng đoán ra thân phận hai nàng, biết hai nàng tuyệt đối không đơn giản như biểu hiện bên ngoài, vì vậy dùng tiền bối xưng hô.

Vân Trần Vân Ý liếc mắt nhìn ta, đều không nói gì. Ta mỉm cười nói: "Chu Hiệu trưởng không cần đa lễ, các nàng là tùy tùng của ta."

"Tùy tùng?" Chu Phóng vừa nhướng mày, kinh ngạc nhìn ta, chần chờ một chút, nói: "Vậy hiện tại ngươi là-"

Ta cười nói: "Tông chủ Lâm Phượng các."

Chu Phóng biến sắc, con ngươi chợt co rút lại, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ, trừng ta vài giây, cuối cùng phục hồi tinh thần lại. Lắc đầu, than thở: "Quả nhiên anh hùng xuất thiếu niên... Mỗi lần nhìn thấy ngươi, ngươi đều sẽ khiến ta kinh hỉ, nhưng mà lúc này, kinh hỉ ngươi cấp cho ta thật hơi lớn quá rồi đấy."


Ta mỉm cười. Chu Phóng tiếp tục nói: "Nói đi, có chuyện gì? Ngươi sẽ không vô duyên vô cớ tới tìm lão nhân ta chơi được."

"Ta muốn xin hiệu trưởng giúp làm thủ tục thôi học."

Chu Phóng sửng sốt, lập tức như lý giải được gật đầu, nói: "Ta giúp ngươi giải quyết ngay."

"Tông chủ Lâm Phượng các đã từng học tập tại Ngũ Đạo học viện, vậy cũng coi như là vinh diệu của Ngũ Đạo học viện rồi."

Cáo từ Chu Phóng, ta cùng hai nàng bay ra Ngũ Đạo học viện. Thần niệm cảm ứng được, tại cửa vào học viện, đã có cả trăm ký giả chen lấn muốn đè sập cửa mà xông vào. Ta không muốn ứng phó những ký giả này, liền dặn dò hai nàng một tiếng, tốc độ đề thăng tới mức khủng bố, chỉ trong nháy mắt, ký giả bên ngoài căn bản không nhận thấy được, chúng ta đã bay ra ngoài học viện rồi.

Tới một chỗ an tĩnh không người, ta dùng phi phi liên lạc gọi phi năng sang, sau đó dùng phi năng trực tiếp trở về biệt thự Thủy gia. Vừa trở lại biệt thự Thủy gia, Thủy Thanh Hoa tới tìm ta, cười nói: "Chuyện Bạch Hồng ta đã báo cho các thế gia khác và Chính phủ liên bang, hiện tại bên Chính phủ đã phát lệnh truy nã, cần phải bắt được Bạch Hồng trên toàn Đông đại lục. Nhưng mà Dương lão đệ, lần này ngươi là tân nhiệm tông chủ Lâm Phượng các, chỉ sợ cần phải viếng thăm Minh thủ phủ một chuyến. Ta đã đem chuyện tình ngươi làm tông chủ Lâm Phượng các thuận tiện nói ra ngoài, ngươi sẽ không trách ta chứ?"

Ta lắc đầu cười nói: "Ta biết Thủy lão ca nghĩ cho ta, sao lại trách ngươi được chứ?"

Xác thực, thân phận tông chủ Lâm Phượng các của ta, vốn là chuyện không thể giấu lâu dài, hơn nữa cũng không cần phải che giấu, các đại thế gia khác cũng được, Chính phủ liên bang cũng tốt, biết thân phận hiện tại của ta, đối với ta mới là có lợi nhất, thân phận của ta phơi bày, sẽ không còn người nào tùy tiện động đến ta nữa, cho dù Chính phủ liên bang cũng không thể! Bởi vì hiện tại, ta đại biểu không phải một người, mà là toàn bộ Lâm Phượng các!

Thủy Thanh Hoa gật đầu, nói: "Được rồi, Dương lão đệ, trước khi ngươi rời đi không phải nói đã nói muốn khai tông lập phái sao? Xét duyệt đệ trình đã sớm phê chuẩn rồi, bởi vì ngươi đột nhiên thất tung, mới tạm ngưng lại, nếu ngươi còn ý định tiếp tục, lúc đi Minh thủ phủ nói một chút, mấy ngày nay có thể tiến hành xét duyệt ."

Thủy Thanh Hoa không đề cập tới chuyện này, ta sẽ quên luôn mất. Tuy rằng hiện tại ta đã là tông chủ Lâm Phượng các, thế nhưng sáng lập Thái Cực quyền quán, đem Thái Cực phát dương quang đại, là một tâm nguyện của ta, lập tức liền gật đầu cười nói: "Ta biết rồi, đa tạ Thủy lão ca."

Thủy Thanh Hoa cười ha ha: "Giữa lão ca ta còn nói cái gì cảm hay không tạ chứ, có thể làm là được rồi!"

Ta sửng sốt, cùng Thủy Thanh Hoa nhìn nhau cười ha hả, hai mắt him híp ngầm hiểu ý của nhau.

Nghỉ ngơi một đêm, ta dạy Vân Trần Vân Ý học cách làm sao lên TT, sau đó để hai nàng tùy ý dạo trên TT. Hai nàng tuy rằng sớm biết có thứ thần kỳ như TT này, nhưng lúc thật sự nối mạng, vẫn không khỏi ngạc nhiên, xem rất hứng thú. Mà Thủy Thanh Hoa cũng rõ hai nàng không thông thế sự, cho nên phân phó hai nữ hài dung mạo khả ái cùng theo các nàng, chỉ dẫn hai nàng thích ứng sinh hoạt Địa Cầu, có chỗ nào không hiểu cứ trực tiếp hỏi.

Ngày thứ hai, ta cũng không trực tiếp tới Minh thủ phủ, mà dựa theo kế hoạch ban đầu, do Vân Trần Vân Ý dẫn ta đi, tiến hành tiếp xúc với các đầu lình ngành tình báo và cơ nghiệp của Lâm Phượng các lưu trên Địa Cầu.

Kỳ thực nếu tính cho đúng, ngành tình báo và tập đoàn thương nghiệp thật ra là ở chung một chỗ, cũng không phân biệt rõ ràng. Tập đoàn thương nghiệp ở Địa Cầu chú ý kinh doanh hơn bảy nghìn năm, cho tới nay đều là lén lút thao tác, bao hàm đủ các ngành nghề, mạng lưới sản nghiệp to lớn, trải rộng toàn bộ liên bang, cứ như vậy, chẳng khác nào có được một mạng lưới tình báo khổng lồ, vì vậy thu thập tình báo rất dễ dàng.


Mà các tập đoàn thương nghiệp cho tới bây giờ đều hành sự rất thấp, chưa bao giờ xuất đầu lộ diện, hơn nữa lại có bề ngoài che đậy, không lộ ra đầu mối, người đời chỉ biết có Ngũ đại thế gia, lại không biết trong đó còn có một hệ thống ngầm khổng lồ.

Địa điểm gặp mặt, là một hội quán tư nhân. Ta cùng hai nàng vừa bước xuống phi năng, lập tức có một trung niên nhân nhìn có vẻ rất tinh minh nghênh tiếp, gặp hai nàng Vân Trần Vân Ý, lập tức lộ ra vẻ thất thần, nhưng không hổ là người ngang dọc thương trường, rất nhanh liền khôi phục lại, nhìn hai nàng một chút, thử hỏi: "Các vị là?"

Vân Trần biểu tình đạm nhạt, bí mật làm ra mấy cái thủ thế, trung niên nhân kia vừa nhìn đến thủ thế Vân Trần tạo ra, lập tức lộ biểu tình quả thế, thần sắc không che giấu được vẻ kích động, thậm chí ngay cả thân thể đều run lên, truyền âm sang ba người nói: "Ba vị thượng nhân, mời theo ta!"

Mắt cũng không khỏi lén quan sát ta, ánh mắt lộ ra một tia kinh dị nghi hoặc, chắc nhận ra ta là ai, rồi lại không rõ sao ta lại cùng một chỗ với các nàng. Nhưng hắn cũng không dám hỏi nhiều, nói xong liền cung kính đi trước dẫn đường, sau khi đưa chúng ta vào trong hội quán, liền ra lệnh đóng ngay cửa lại.

Trên đường đi, ta buông thử thần niệm, cảm ứng được hội quán này nhìn thì vắng vẻ, kỳ thực ngầm ẩn nấp vô số người, giám thị chặt mấy chỗ trọng yếu, tu vi không ai dưới địa giai hạ phẩm.

Mà trung niên kia nhìn qua chỉ có tu vi địa giai, nhưng ta biết được hắn dùng liễm tức pháp che giấu, kỳ thật đã là địa giai thượng phẩm!

Trung niên nhân dẫn chúng ta tới thông đạo phi hành, mấy người thẳng tầng mười lăm mới dừng lại. Trên đường phi hành, trung niên nhân không nhịn được kinh dị liếc mắt quan sát ta, ánh mắt đều đóng trên người ta không buông. Từ lúc đầu, hắn không cảm ứng được trên người ta có bất cứ dao động chân khí nào, hiện tại đang phi hành, vẫn còn không cảm giác được dao động chân khí, nhưng vẫn phi hành hết sức tự nhiên, thật sự là làm hắn không tin nổi. Ngầm nghĩ nghe đồn Dương Đào còn niên thiếu đã có tu vi thiên giai, chỉ sợ có phương pháp liễm tức đặc biệt, so với hắn còn lợi hại hơn, đem linh khí toàn thân thu hết vào trong cơ thể, thật sự là kinh khủng đến cực điểm, không dám xem nhẹ ta nữa.

Tiến nhập tầng mười lăm, phòng vệ nghiêm mật hơn rất nhiều, dọc theo đường đi đều có hộ vệ thân hình bưu hãn, thần sắc nghiêm trang, ánh mắt mỗi người chớp động lưu quang, thấy trung niên nhân mang theo ba người tiến đến, giống như xã hội đen bái kiến lão đại khom lưng hành lễ, trung niên nhân không nhìn tới, xem ra tập mãi thành quen.

Đi tới trước cánh cửa kim loại tận cùng bên trong, đầu tiên một đạo hồng quang quét toàn thân trung niên nhân, hai tay hắn đặt lên chỗ lõm trên cửa, một lúc sau, chứng nhận vân tay và ADN trùng khớp, cánh cửa mới mở ra, cửa phải dày tới nửa mét.

"Ba vị thượng nhân, gia chủ đã ở bên trong!" Trung niên nhân tránh người nói.

Vân Trần Vân Ý nhàn nhạt ứng một tiếng, thân thể tránh ra, để ta đi ở phía trước, việc này làm trung niên nhân cả kinh, không suy đoán được thân phận của ta nữa.

Gian phòng rộng hơn trăm thước vuông, bố trí thanh nhã, trong gian phòng đã có năm người, bốn lão giả và một nữ tử.

Bốn gã lão giả kia ta không nhận ra một người nào, mà nữ tử kia lại là người quen cũ!

Ta bước vào phòng, nhìn thấy bọn họ, họ tất nhiên cũng thấy được ta. Nữ tử kia trong nháy mắt nhìn thấy ta, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc và mừng rỡ, nói: "Là ngươi?" Lập tức lại bình tĩnh, khóe miệng khẽ nhếch lên, lộ ra một tia mỉm cười, "Dương Đào, quả nhiên ngươi đã trở về, nhưng sao ngươi lại tới nơi này?" Câu sau đã mang theo ý nghi hoặc.

Ta cười cười nói: "Tình Không, ta cũng không nghĩ nơi này sẽ gặp được ngươi."


Trong lòng nháy mắt chuyển niệm, chẳng lẽ Tình Không cũng là một trong những người thừa kế sản nghiệp của Lâm Phượng các lưu trên Địa Cầu? Thế giới này thật là quá nhỏ chứ! Lúc này hai nàng Vân Trần Vân Ý cũng đã theo vào trong, năm người bên trong phòng thấy dung mạo tuyệt đại khí chất phi phàm của hai nàng, đều là lộ ra vẻ si ngốc.

Tình Không đẹp thì có đẹp, nhưng cùng hai nàng Vân Trần Vân Ý so kè, như ánh sao mà so với trăng rằm, tất cả quang hoàng đều bị che kín.

Một lúc sau, bốn gã lão giả mới hồi thần đầu tiên, liếc mắt nhìn nhau, mặt già trở nên hồng nhuận, thần tình đều rất kích động. Trong đó một lão giả cao niên nhất run giọng hỏi hai nàng: "Hai vị tiên tử, có phải từ trong các mà đến?"

Vân Trần cười cười, nói: "Không sai, ta gọi Vân Trần, nàng tên Vân Ý, mấy nghìn năm qua Phương gia các người đời đời kinh doanh, khổ cho các ngươi rồi."

Mấy lão nhân nghe lời này, đều rất kích động, trong đó một lão giả run run nói: "Hai vị tiên tử nói quá lời, mấy nghìn năm trước, nếu không phải tiên tử trong các cứu các tiền bối Phương gia ta từ trong nước lửa, từ lâu Phương gia đã không còn tồn tại, huống chi huy hoàng như hôm nay? Phương gia có tổ huấn, đời đời tận tụy đền ơn tái tạo, cả đời ta không dám quên!"

Ngoại trừ Tình Không ra, ba vị lão nhân còn lại thần tình đều kích động, liên thanh phụ họa.

Tình Không lạnh nhạt ở một bên, lúc này mới nói: "Các vị thúc gia, các ngươi ngay cả thân phận đối phương cũng chưa xác nhận, có cần kích động như vậy?"

Bốn lão nhân nghe vậy sửng sốt, lập tức lão giả cao niên nhất quát lớn: "Im miệng! Hai vị tiên tử dung mạo tuyệt thế, khí độ phi phàm, liếc mắt có thể nhìn ra ngay là người trong các, còn cần xác nhận gì chứ? Nha đầu ngươi, bình thường thả lỏng quen rồi, quả thật không biết lớn nhỏ!"

Sau đó lập tức hơi sợ hãi nói với Vân Trần Vân Ý: "Tôn nữ của ta niên kỷ còn nhỏ, không hiểu chuyện, mong hai vị đừng trách!"

Vân Ý thản nhiên liếc nhìn Tình Không, nói: "Không có chuyện gì, huống hồ nàng cũng nói đúng, thân phận tự nhiên là phải xác nhận một chút mới có thể đảm bảo."

Nói rồi liền từ trong túi lấy ra một khối lệnh bài kim sắc, mặt trên mơ hồ có yên vụ quấn quanh, thôi động chân khí, liền thấy được trong yên vụ kia chợt phát ánh sáng, ngũ thải hà quang, mỹ lệ đặc sắc.

22-02-2010, 02:23 PM

Cực Phẩm Chiến Thần



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.