Cực Phẩm Chiến Thần

Chương 154: Tâm sự






Chuyện tình của ta cũng không thể nói rõ cho nàng được, nhất là hai nàng Vân Trần Vân Ý còn đang ở đây, tuy rằng không muốn giấu diếm Thủy Hương Vân, rồi lại phải che dấu nàng, chỉ là đơn giản nói ta vì nhập ma phải theo Tiểu Lan dẫn đi Lâm Phượng các tiêu trừ ma tính, sau đó bị đương đại tông chủ Lâm Phượng các cho rằng là người hữu duyên, vượt qua khảo nghiệm Điện Tổ sư, kế thừa chức vị tông chủ Lâm Phượng các.

Thủy Hương Vân đối với việc ta trở thành tông chủ Lâm Phượng các tuy rằng giật mình, nhưng cũng không quá quan tâm, chỉ lo lắng hỏi: "Như vậy ma tính trên người huynh hiện tại đã khu trừ hết chưa? Lúc ở Cực đạo võ hội muội đã thấy huynh rất khác lạ, không ngờ huynh thật sự biến thành ma luyện giả..."

Ta mỉm cười, nói: "Muội yên tâm được rồi, đã không có chuyện gì nữa."


Kỳ thật nói cho đúng, ma tính trên người ta cũng không thanh trừ hoàn toàn, nhưng chút ma tính này cũng đã không đủ để ảnh hưởng đến tính cách của ta nữa. Mà ta cũng không muốn nhớ tới chút ma tính dư thừa đó, bởi ta nghĩ nhiều thêm vài phần ma tính, đối với ta chưa chắc đã là chuyện không tốt.

Sau ta đem hai nàng Vân Trần Vân Ý giới thiệu với Thủy Hương Vân, Vân Trần Vân Ý thấy một hồi như vậy, sao còn có thể không biết thân phận Thủy Hương Vân được? Ở trong mắt các nàng, Thủy Hương Vân đã tương đương với tông chủ phu nhân rồi, vội vã cung kính bái kiến.

Việc này lại làm Thủy Hương Vân luống cuống tay chân, biết được Vân Trần Vân Ý đều là cao thủ thiên giai trung phẩm, luận niên kỷ, lớn hơn nàng gấp mấy lần, làm sao dám để các nàng hành lễ với mình, vội vã tránh né nhanh nói không cần như vậy nữa.

Vân Trần Vân Ý quan niệm chủ tớ thâm căn cố đế, đâu chịu làm hỏng quy củ, lúc này hai phương giằng co không thôi.

Bất đắc dĩ ta phải lên tiếng, lấy thân phận tông chủ ra lệnh hai nàng không cần đa lễ, mới giải trừ xấu hổ này.

Trải qua chuyện này, tam nữ đã quen thuộc rất nhiều, lập tức dính lại với nhau, nói chuyện rôm rả như bạn bè lâu năm. Vân Trần Vân Ý tuy rằng tu vi cao thâm, niên kỷ so với Thủy Hương Vân cao gấp mười lần, tâm tính lại đơn thuần, lý giải thế sự còn không bằng Thủy Hương Vân, cho nên lúc này trò chuyện cực kỳ ăn ý.

Tùy ý để các nàng hàn huyên một hồi, ta liền cảm giác được có một ít học viên vô tình đến gần bên này, nói thêm nữa khó bảo toàn sẽ không bị phát hiện, liền nói với Thủy Hương Vân: "Được rồi, có người đến, chúng ta phải đi thôi."


"Đào, anh còn dự tính quay về học viện không?" Thủy Hương Vân hỏi ta, trong giọng nói tràn ngập ý không muốn.

Ta trầm ngâm một chút, lắc đầu nói: "Không được, với anh mà nói, ở trong học viện đã không còn ý nghĩa tác dụng nào nữa."

Thủy Hương Vân lý giải được gật đầu, biết ta hiện tại nhất tông chi chủ, có rất nhiều sự tình, tự nhiên là không thể ở lại học viện nữa, nhưng mà tuy rằng biết vậy, trong lòng vạn không khỏi có một tia thất vọng, bởi như vậy thời gian ta cùng nàng gặp mặt lại ít đi.

Ta sao có thể không biết suy nghĩ trong lòng Thủy Hương Vân, cười ôn nhu, kéo tay Thủy Hương Vân nói: "Nha đầu ngốc, chúng ta cũng không phải không thể gặp mặt, bình thường còn có thể liên hệ qua phi phi mà, huynh cũng sẽ thường đến gặp muội. Hơn nữa không phải qua một tháng nữa sẽ có kỳ nghỉ sao? Đến lúc đó mỗi ngày chúng ta cùng một chỗ, ai cũng ai cũng đừng muốn tách chúng ta ra."

"Ân!" Nghe lời ta nói, Thủy Hương Vân như ăn một viên định tâm hoàn, lộ ra dáng cười hạnh phúc. Nữ nhân a, quả nhiên luôn thích được dỗ dành...

Chia tay Thủy Hương Vân, ta liền nhớ tới tiểu tử Hoàng Phủ Phi Long kia, thần niệm đảo qua, liền thấy được hắn ở trong Hành võ lâu, tiến hành đối chiến cùng Hùng Phách, hơn một tháng không gặp, hắn tựa hồ so với trước mạnh hơn rất nhiều, hơn nữa hình như cũng béo thêm?


Gọi hai nàng đuổi theo, thân hình chúng ta chớp động, không tới vài giây đã tới Hành võ lâu. Vừa bước vào trong, người đăng ký thấy được ta, cả kinh trừng lớn mắt: "Dương, Dương Đào? Ngươi thật sự đã về rồi?"

Vừa nghe bên ngoài điên cuồng truyền báo Dương Đào đã trở về, thế nhưng mọi người tới cửa xem thì ngay cả cái bóng của Dương Đào cũng không thấy, đều bỏ về, không ngờ ta đột nhiên xuất hiện trong Hành võ lâu.

Hành võ lâu không cho phép ngoại nhân trừ học viên tiến nhập, nhưng thân phận của ta bất đồng, tới bên người đăng ký dàn xếp một chút, hai nàng Vân Trần Vân Ý liền được phép đi theo.

Nhưng mà ta tình nguyện tin tưởng đây là hiệu ứng mỹ nữ, chỉ thấy đăng ký viên vừa chú ý hai nàng, liền há miệng đứng ngốc lặng, đến lúc hai nàng đi rồi cũng chưa biết.

Cửa Luyện võ trường vừa mở, liền thấy được kình phong loạn phóng, hai bóng người trong không trung bằng đủ mọi loại tư thế không ngừng giao nhau, tiếng đánh vào thân thể, tiếng thở dốc cùng tiếng rên rỉ như đau nhức lại như hoan hỉ không ngừng truyền đến. (@Cái quái gì thế này >_



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.