Cưa Đổ Thượng Thần Băng Lãnh

Chương 317: Tế tổ (4)




Nhưng Quân Bắc Hàn chẳng những không dừng lại, ngược lại như là cố ý, càng ngày càng mãnh liệt hơn.
Mộ Thanh Yên dường như không khống chế được giọng mình nữa.
“A...”
Lúc này bên ngoài lại truyền tới giọng của hai nữ nhân kia.
“Hình như bên trong có tiếng nói, là phụ nữ!”
“Muội cũng nghe thấy, tỷ tỷ chúng ta làm sao bây giờ?”
“Đi vào xem, dù sao bên ngoài suối nước nóng cũng không có thủ vệ, chắc chắn bên trong không phải hoàng thượng cũng không phải thái hậu.”
“Vậy đó là ai?”
“Đồ ngốc! Hồ ly chờ câu dẫn hoàng thượng chứ ai!”
“Không thể nào? Chờ hoàng thượng bên trong sao? Quả thực quá phận!”
“Đi vào xem, nếu là hồ ly tinh thật thì ta không thể mặc kệ, mất cơ hội lần này sẽ không có lần sau!”
“Được!”
Mộ Thanh Yên nghe các nàng nói chuyện, lòng nóng như lửa đốt, nàng đẩy Quân Bắc Hàn ra.
“Các nàng muốn vào, đừng như vậy...”
Nhưng Quân Bắc Hàn không nhanh không chậm, nhẹ nhàng hôn khuôn mặt và cổ Mộ Thanh Yên giống như thưởng thức mỹ vị.
Cả người Mộ Thanh Yên rung động không kiềm chế được, nàng biết Quân Bắc Hàn cố ý.
Một lát sau, hai nữ tử đi vào trong ôn tuyền, liếc mắt liền thấy hai người đang hoan ái bên cạnh hồ.
Các nàng trừng lớn hai mắt, cực kì khiếp sợ.
“Hoàng thượng!”
“Thái hậu!”
Mộ Thanh Yên quay đầu nhìn các nàng, ánh mắt lóe lên một tia sát khí.
Lúc này, Quân Bắc Hàn cũng quay đầu.
Toàn thân các nàng run rẩy, hai chân như nhũn ra ngã ngồi trên đất, khiếp sợ không nói ra lời.
“Cho các ngươi vào đây có hai việc.”
Quân Bắc Hàn mở miệng, khóe miệng còn treo một nụ cười nhạt.
“Thứ nhất, để cho các ngươi biết thái hậu của trẫm không phải là lão xử nữ.”
Toàn thân hai nữ tử run rẩy, toát mồ hôi lạnh, không biết phải phản ứng như thế nào.
Quân Bắc Hàn cười đầy tà khí, cười đến mức sát khí lan tràn, các nàng đã có thể đoán được kết cục của mình.
Thật đáng sợ!
“Thứ hai, kế hoạch của trẫm cần hai pháo hôi, vừa lúc các ngươi đưa tới cửa, vậy thì đa tạ.”
Quân Bắc Hàn vừa dứt lời, đột nhiên, hai hắc y nhân xuất hiện phía sau hai nữ tử.
Họ đứng ở phía sau các nàng, duỗi tay ra, vặn cổ, hai người mất mạng ngay tức khắc.
Ngay sau đó, hắc y nhân mang theo hai cỗ thi thể biến mất trong nháy mắt.
Quân Bắc Hàn cười vui vẻ, kế hoạch của hắn rốt cuộc cũng bắt đầu.
Hắn quay đầu lại nhìn Mộ Thanh Yên dưới thân, lại phát hiện nàng đã nhắm hai mắt lại, không động đậy nữa.
Mặt Quân Bắc Hàn biến sắc, nụ cười trong khoảnh khắc biến mất.
“Thanh Yên, Thanh Yên!”
Mộ Thanh Yên không có phản ứng, như ngất đi vậy.
Lòng Quân Bắc Hàn nóng như lửa đốt, lập tức ôm Mộ Thanh Yên từ trong nước lên, nhanh chóng đưa đến tẩm điện, gọi thái y.
Bên cạnh gường, sắc mặt Quân Bắc Hàn nặng nề nhìn Mộ Thanh Yên mê man, tim hắn đều bị thít chặt.
Thái y quỳ gối một bên, ngón tay đặt lên mạch của Mộ Thanh Yên.
Chỉ trong nháy mắt, toàn thân thái y run lên, ông ta khiếp sợ không thôi.
“Chuyện gì xảy ra? Thái hậu làm sao?”
Thần sắc Quân Bắc Hàn lạnh lẽo, lệ khí ở hai đầu lông mày nặng nề.
Thái y hít sâu một hơi, ổn định tinh thần, lại bắt mạch một lần nữa.
Cuối cùng, ông ta kiên trì mở miệng.
“Hoàng, hoàng thượng...... Thái hậu người...”
“Nói!”
Quân Bắc Hàn cực kì lo lắng, thái y lại ấp úng, khiến hắn quả thực muốn chém cái đầu tên thái y này xuống quá!
“... Thái hậu người... Người bị động thai...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.