[Countryhumans France Empire x Indochine] Dương Lệnh Tự Thái Sơn

Chương 73: Huyết sắc hoa (5)




"Dị mệnh nguyên thủy, Sa hạt?"

"Lần đầu tiên nghe luôn."

"Hình như đó là một mệnh hiếm, mấy thiên niên kỉ mới có một đúng không? Một trong tứ đại dị mệnh nguyên thủy: Sa hạt, Hạ trùng, Thùy oan và Phàm bình. Hơn nữa, mệnh hợp với mệnh Sa hạt chỉ có Thùy oan, Hạ trùng không còn mệnh nào khác."

Mọi người hầu như nghe xong cũng không bàn luận tiếp nữa.

Quả nhiên mệnh hiếm quá cũng không tốt.

Việt Nam trầm mặc nhớ lại.

Hình như cậu từng gặp một người khác có mệnh Thùy oan thì phải.

"Việt Nam, có chuyện gì khiến cậu lơ đãng à?"

"À không, tớ chỉ là có chút suy nghĩ thôi. Mệnh của cậu hiếm như vậy nên đương nhiên tớ sẽ có chút hứng thú rồi."

"Haha, cảm ơn nhé."

Nói chuyện một lúc thì Seato cũng tới, ông ta là người đã hướng dẫn cho bọn họ khi mới tới thế giới này lần đầu.

Seato liếc qua khoảng sân rộng, có vẻ như đã xác nhận mọi người đã đến đầy đủ.

"Trước khi bắt đầu, tôi xin cảm ơn vì các bạn đã ở đây sau khi được đề nghị triệu tập."

Lời vừa dứt, khoảng sân phía bên trái đột nhiên vang lên những tiếng ồn ào không dứt.

"Ông ấy chưa bao giờ sử dụng từ "đề nghị" trước đây."

"Thật kì lạ."

"...."

Có rất nhiều âm thanh tiếp theo vang lên và tất cả những người phía sân trái đã nhìn qua bọn họ.

Sát khí.

Nồng đậm sát khí.

Ánh nhìn của bọn sắc đến nỗi cậu có thể cảm nhận được sự kinh tởm trong đó.

Kinh tởm?

Thật sao....

Đó là lí do tại sao cậu lại cẩn trọng với Đông Dương khi gặp mặt trước đây.

"Bọn họ thật sự muốn giết chúng ta nhỉ?"

Philippine nhìn qua bên đó với dáng vẻ có chút sợ sệt.

"Chắc chắn rồi."

Singapore nắm lấy tay của Việt Nam, ra dấu cho cậu nhìn về phía không bên trái đó.

"Nhưng có một vài người khác biệt đấy."

Việt Nam nhìn theo, cứng người nhìn cái tên vô cùng quen thuộc đang vẫy tay chào mình, khuôn mặt nóng lên trong giây lát.

Cambodia quan sát biểu cảm của cậu, nhìn về phía kia rồi xuất hiện lại trên khuôn mặt của hắn là một biểu cảm không kém vặn vẹo khác.

"Tên khốn chết tiệt đó...."

Ngay lập tức, hắn ngoảnh đầu về phía Laos, hét.

"Laos!"

"...." Ơ, tự nhiên gọi gã làm gì.

Laos thở dài một tiếng, quay qua chỗ Myanmar.

"Giao dịch chút không?"

"Bao nhiêu?"

"Một thôi."

Lát sau, Cambodia cầm chắc cây thương lớn trên tay, ném mạnh qua phía bên kia.

Japan nhìn qua bên đó mà có chút cảm thán.

Hoành tráng ghê gớm.

"Ngươi giỏi thì thử đỡ xem tên biến thái chết tiệt!!!"

"...."

Biến thái à...

Puerto Rico nghe rõ, sát khí cũng không buồn tỏa ra nữa, tái mặt nhìn về phía ông anh trai nhà mình.

Cuba liếc nhẹ cây thương, một mạc trận lửa được tạo ra.

Thế nhưng số lửa ấy vẫn chưa là gì so với chất lượng của cây thương đó và dĩ nhiên với khả năng của Cuba, anh không chặn được nó mà chỉ có thể né qua sau khi nó gần như bị thiêu rịu hơn nửa.

"Tên kém cỏi."

Cambodia mỉa mai nhìn Cuba, quả nhiên chỉ là một đám người lai tạo, sinh ra để làm nô lệ cho bọn họ.

"Ai nói bọn ta sinh ra để làm nô lệ cho các ngươi hả?"

Âm thanh trầm vang lên, thiếu niên có làn da vàng cùng ba sọc ngang màu đỏ giữa mặt xuất hiện cùng với Quẻ Ly.

Xem ra gã có khả năng đọc suy nghĩ của người khác.

Việt Nam quan sát gã.

Hình như có chút giống Việt Phóng.

"Này China, cậu có nghĩ hình như người kia hơi giống Việt Phóng không?"

"Có một chút. Có lẽ là gen của gia tộc An Nam."

Và là của nhánh phụ.

Việt Nam vừa gật đầu đồng tình vừa âm thầm bổ sung.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.