Con Rể Quyền Quý

Chương 883:




Chương 883:





“Ai” Thu Vân mẫu thân gật đầu, việc lần trước, thêm chuyện lần này, đã cho bà một bài học rồi.





“Mẹ, chúng ta đi!” Thu Vân lôi kéo tay của mẹ mình.





“Đừng nóng vội, trước tiên vào nhà lấy giấy tờ bất động sản đã, tuy rằng không đáng bao nhiêu tiền, cũng đừng để tiểu nhân chiếm được tiện nghi” Trương Thác nhắc nhở một tiếng.





“Đúng vậy!” Thu Vân cố sức gật đầu, lôi kéo mẹ, đi về phía nhà cũ.





Lời nói của bọn họ, truyền vào tai Quách Văn Nam một cách rõ ràng, đối với cách làm của hai mẹ con Thu Vân, anh ta một chút cũng không thèm để ý, đây chính là làng của nhà họ Quách, anh ta là trưởng thôn, đối đãi với hai người phụ nữ không nơi nương tựa mà nói, chỉ cần anh ta nói là được?





Trương Thác cùng hai mẹ con Thu Vân đi tới nhà cũ.





Quách Mỹ Hân và người đàn ông trung niên nhìn chằm chằm bóng lưng của Trương Thác, trong mắt tràn đầy phãn nộ, người đàn ông trung niên gắt gao nắm chặt năm tay.





“Chồng à, đừng nóng giận, chờ tới lúc chúng ta kiếm được tiền, sẽ chỉnh chết anh ta!” Quách Mỹ Hân nhỏ giọng khuyên nhủ.





“Yên tâm, tôi biết” Người đàn ông trung niên thở phào một hơi thở, so với báo thù mà nói, hiện tại kiếm tiền, mới là chuyện trọng yếu nhất, chỉ cần việc này hoàn thành, trong túi sẽ có mấy trăm triệu, nửa đời sau này sẽ không phải lo nghĩ gì nữa.





Người đàn ông trung niên tâm tình thoáng chút thả lỏng, mở miệng nói: “Được rồi, muốn ký thì cứ ký đi”





Quách Văn Nam cũng giúp đỡ hô: “Tranh thủ ký tên đi, sau khi đi qua ngôi làng này thì sẽ không có cửa hàng nào nữa đâu, nhà mình có bao nhiêu phòng ở, có thể được bồi thường bao nhiêu tiền, trong lòng mọi người đều rõ ràng cải”





Việc ký tên được tiến hành sôi nổi, sau khi Quách Văn Nam xúi giục, tất cả mọi người đều tranh nhau ký tên.





Một chiếc Rolls-Royce, chậm rãi lái vào cửa thôn, chiếc xe đắt tiền này vừa xuất hiện, nhất thời liền hấp dẫn phần lớn ánh mắt của mọi người.





“Oa, các người nhìn xem đó là xe gì!”





“Rolls-Royce, xe này tới mấy tỷ lận đó”





“Mấy tỷ? Ông trời của ta, ai vậy chứ? Tôi không nhớ rõ thôn của chúng ta còn có người giàu có như vậy?”





Mọi người nhìn về phía chiếc xe Rolls-Royce, phát ra âm thanh kinh sợ.





Chồng của Quách Mỹ Hân, vừa thấy chiếc Rolls-Royce tiến vào, lập tức bỏ những thứ trong tay xuống, vội vã chạy về phía chiếc Rolls-Royce.





Rolls-Royce dừng ở trước mặt mọi người, cửa xe mở ra, đàn ông trung niên, từ trên xe đi xuống.





“Giám đốc Phùng, ngài đã tới” Chồng của Quách Mỹ Hân cúi đầu khom lưng trước người đàn ông vừa bước xuống xe, chào hỏi.





Tên đàn ông trung niên này, chính là người đã tập hợp các hiệp hội lớn ở Sơn Thành lúc bấy giờ Phùng Thinh Nhiên.





Phùng Thinh Nhiên vừa xuống xe, liền chạy tới chỗ chồng của Quách Mỹ Hân hỏi: “Thế nào, sự tình là như thế nào?”





“Giám đốc Phùng, ngài yên tâm, không có vấn đề” Chồng của Quách Mỹ Hân liên tục trả lời.





“Được, tôi chỉ đến xem, nếu không có gì, vậy cứ như vậy đi, đem mọi việc xử lý êm đẹp” Phùng Thỉnh Nhiên lúc nói chuyện, cố ý nhìn thoáng qua đám người, ông ta đi tới nơi này, dĩ nhiên không phải tùy tiện đến xem, mà là được cậu Ngũ bày mưu tính kế cho.





Bản thân lần này, công nghiệp Cam Vọng lựa chọn được vài mảnh đất tốt, nhưng lại hết lần này tới lần khác lựa chọn thôn nhà họ Quách, cũng là bởi vì, cậu Ngũ nghe được, quê quán của mẹ Thu Vân ở nơi này, vì để lưu lại cho Trương Thác một ấn tượng tốt, cậu Ngũ cố ý suy nghĩ một biện pháp như vậy, vội tới nhà của Thu Vân đưa tiền, cậu Ngũ chuyên môn thông báo Phùng Thinh Nhiên, nghìn vạn lần nghìn vạn lần muốn cho Thu Vân thoả mãn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.