Con Rể Quyền Quý

Chương 882:




Chương 882:





“Mau, xin lỗi!” Quách Văn Nam quát lên với Thu Vân.





“Xin lỗi, chúng ta sẽ không xin lỗi!” Thu Vân phồng mà, vẻ mặt kiên định nói.





“Không xin lỗi? Không xin lỗi thì hai mẹ con các người cút ra khỏi làng cho tôi, chúng tôi không chào đón các người!”





Quách Văn Nam đưa tay chỉ về phía cửa thôn: “Ngôi nhà cũ của nhà các người ở trong thôn coi như là bồi thường cho Mỹ Hân!”





“Dựa vào cái gì, ông có quyền gì làm như vậy?” Thu Vân tức giận không thôi.





“Chỉ bằng ông đây là con trai của trưởng thôn, mà chẳng là cái gì cả, chỉ là một người ngoài, cút đi cho ông!” Quách Văn Nam trực tiếp xé rách da mặt.





Hai mẹ con Thu Vân nghe thấy lời này thì tức giận run cả người.





Quách Văn Nam nhìn dáng vẻ hai mẹ con Thu Vân phát run, trong lòng đắc ý vô cùng, hiện tại anh ta hy vọng nhất là hai người này tức giận trực tiếp phất tay áo rời đi, như vậy là có thể quang minh chính đại bán ngôi nhà cũ của nhà cô đi, giá đền bù bình thường cho một mét vuông chính là 29 triệu 400 nghìn, nhà cũ có tới một trăm mét vuông, vậy là tới tay hơn một triệu!





“Quách Văn Nam, đừng cho là tôi không biết trong lòng ông nghĩ cái gì, ông chết tâm đi, căn nhà viết tên mẹ tôi, dù cho chúng tôi đi thì tiền cũng không tới lượt ông!” Thu Vân cắn răng, đã trải qua nhiều chuyện như vậy, Thu Vân cũng không đơn thuần dễ bị bắt nạt như trước, liếc mắt đã nhìn ra tính toán trong lòng Quách Văn Nam.





Quách Văn Nam cười lạnh một tiếng: “Cái gì gọi là tới phần tôi? Các người đánh chồng Mỹ Hân, chẳng lẽ không có tiền thuốc men sao? Nhà kia vừa vặn đủ tiền thuốc men! Tôi cho cô biết Thu Vân, cô đừng ở chỗ này đùa giỡn tôi, nếu như bởi vì một nhà các người đắc tội hai vợ chồng Mỹ Hân khiến chuyện lần này bị hỏng, tôi xem gặp các người thế nào giao phó với tất cả mọi người, nhiều tiền như vậy, các người tới cho sao!”





Lúc Quách Văn Nam nói chuyện cố ý nói tới tất cả mọi người, muốn dùng danh nghĩa mọi người tới ép Thu Vân.





Quả nhiên, sau khi Quách Văn Nam nói xong câu đó, rất nhiều người nhìn về phía hai mẹ con Thu Vân với ánh mắt thù địch.





“Thu Vân, nếu các người không có việc gì thì trước hết cứ đi đi, các người không muốn ký tên, cũng đừng chậm trễ chúng ta ký chứ” Một người phụ nữ hơn năm mươi tuổi bất mãn mở miệng.





Lúc người phụ nữ này nói chuyện lại có rất nhiều người đi ra.





“Đúng, chúng tôi muốn ký, cô không ký thì đi ra”





“Đừng phá hủy chuyện tốt của chúng tôi!”





“Hai người đi đi, ở đây không chào đón các người!”





Từng giọng nói vang lên, thoáng cái nhiều người đều đi ra khiến hai mẹ con Thu Vân rời đi, điều này khiến cho mẹ Thu Vân trong lúc nhất thời có chút không dám tin.





Trương Thác thở dài, những người này, phần lớn đều là bà con xa, dưới sự mê hoặc của hơn ba tỷ mà xé rách da mặt cũng là chuyện bình thường, đừng nói tới bà con xa, dì cả của Thu Vân và mẹ Thu Vân còn là chị em ruột, đều bởi vì số tiền kia mà cãi nhau.





Một đám người không ngừng công khai lên án hai mẹ con Thu Vân, để hai mẹ con Thu Vân mau nhanh rời khỏi.





“Cút đi, còn phải để chúng tôi khua chiếng gõ trống tiễn hai người đi sao?” Quách Văn Nam hai tay ôm ngực, cười lạnh nói.





Mẹ của Thu Vân nhìn Quách Văn Nam cùng vài người đang cùng nhau đuổi bọn họ đi, bà ta vừa nói ra những lời đó một cách vội vàng, đơn giản là không muốn để tất cả mọi người bị lừa, kết quả là, mình vậy mà thành tội nhân.





Trương Thác thở dài, võ võ bả vai mẹ của Thu Vân: “Bác gái, có đôi khi, bác phải học cách đừng lương thiện như vậy nữa, có vài người, có một số việc, bác nói với bọn họ một lần là được, bọn họ tỉnh ngộ hay không, là chuyện của bọn họ, nói thêm gì nữa, một chút ý nghĩa cũng không có.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.