Con Rể Quyền Quý

Chương 2798:




 

Chương 2798

“Nơi đó có sóng dao động linh khí rất mạnh, hơn nữa còn hơi kỳ lạ” Huyền Thiên Lân lên tiếng.

“Nơi đó đã bị người ra sức che giấu, nhưng tiền bối vẫn có thể phát hiện ra manh mối ở khoảng cách xa như vậy, thực lực của tiền bối khiến chúng tôi khó có thể tưởng tượng được”

Thánh chủ nói: “Tiền bối, lần này tôi tới, một là để tiếp đón các ông, muốn mời các ông giúp một chuyện, chuyện thứ hai, vẫn là muốn mời các vị giúp đỡ”

“Giúp đỡ?” Đường Nạp Đức mang vẻ mặt kỳ quái: “Theo.

như tôi được biết thì con người ông vẫn luôn thần bí, hiện giờ chúng tôi ngay cả ông trông như thế nào còn chẳng biết, mà ông lại trực tiếp nói giúp đỡ, có phải có hơi tự nhiên quá rồi hay không?”

“Đúng” Thánh chủ gật đầu: “Nhưng, Đường Nạp Đức, ông nghe đây, Lý Dung Tài và Huyền Thiên Lân tiền bối không giúp, thì tôi cũng không có cách nào khác, nhưng nếu ông dám từ chối tôi, thì tôi sẽ giết ông”

“Ông…” Giọng nói của Đường Nạp Đức sững sờ.

Thánh chủ nhún vai: “Nói thật, nếu không phải vì cây quyền trượng trong tay ông, chỉ có mình ông mới có thể khống chế được, hơn nữa nó còn có tác dụng quan trọng đối với chuyện sau này, thì chỉ dựa vào chuyện ông đuổi giết cậu ta lúc trước, tôi đã muốn giết chết ông rồi”

Khi thánh chủ nói đến cậu ta, lại duỗi tay chỉ về phía Trương Thác.

Một hành động này của thánh chủ, khiến bao gồm cả Huyền Thiên Lân, Trương Thác và tất cả mọi người đều sững sờ.

Đối với thánh chủ của thế giới thần thánh, Trương Thác chưa bao giờ từng có bất cứ sự qua lại nào, thậm chí trước kia, thế giới thần thánh vẫn luôn nhằm vào anh, nhưng hiện giờ, thánh chủ của thế giới thần thánh lại nói ra những lời như vậy.

Đám người Kiếm Thanh Quân cả người đều đang run rẩy, bọn họ không thể nào hiểu được, rốt cuộc Trương Ức Thùy này có bối cảnh gì, chỉ là một thành viên của Anh Linh điện thôi sao? Nhưng nếu là như vậy, sao lại có nhiêu người mạnh nhất như vậy đứng về phía cậu ta, trở thành chỗ dựa mạnh mẽ hữu lực cho cậu ta, ngay cả thánh chủ của thế giới thần thánh cũng bảo vệ cậu ta!

“Tôi có thể nhìn ra được, trên người ông có vài điểm khác biệt” Huyền Thiên Lân lên tiếng: “Nếu ông đã mở miệng muốn chúng tôi giúp đỡ, chắc chắn cũng không phải là chuyện nhỏ gì, tôi có thể nghe thử”

“Cảm ơn tiền bối” Thánh chủ ôm quyền, sau đó mở miệng: “Còn có chuyện thứ hai, tôi muốn xin các vị giữ lại mấy cái mạng”

“Không được!” Đám người Huyền Thiên Lân còn chưa mở miệng, thì chị Po đã lên tiếng trước.

Lúc này, chị Po đã đi tới trước mặt Trương Thác, nhìn những vết thương đầy trên người đó của anh với vẻ mặt đau lòng, mở miệng bảo: “Tôi không quan tâm ông là thánh chủ hay không phải thánh chủ gì đó, nhưng bọn họ đã khiến chúng tôi bị thương thành ra như vậy, không thể giữ lại mạng của họ được. Lão đại bọn họ có thể không ra tay, thì để tôi đánh với bọn họi”

Thánh chủ mở miệng: “Người trẻ tuổi, con đường trưởng thành có hơi gian nan, là điều nên có. Những người như các cô bị vây khốn nhiều năm như vậy, sức mạnh ngưng tụ trong cơ thể có thể nói là khủng khiếp, nếu đánh nhau, những cảnh giới anh linh trăm mét này cũng chỉ có thể để cho các cô luyện tay. Nếu các cô muốn chơi, thì tôi có thể đưa các cô tới một nơi rồi từ từ chơi”

Huyền Thiên Lân liếc mắt nhìn xuống dưới, sau đó mở miệng bảo: “Người mà ông muốn giữ lại, là bọn họ?”

“Đúng thế” Thánh chủ gật đầu: “Ngoại trừ bọn họ, còn có một người nữa, là Cuồng Si”

Thánh chủ duỗi tay, chỉ về phía Cuồng Sỉ.

“Hửm? Lý do là gì?” Huyền Thiên Lân hỏi.

Thánh chủ nhẹ giọng mở miệng: “Cuồng Si”

“Có” Cuồng Sỉ nhìn về phía thánh thủ thế giới thân thánh với vẻ cung kính.

Thánh chủ lại chỉ tay về phía Trương Thác và nói: “Từ hôm nay trở đi, cậu hãy nhận cậu ta làm chủ, đi theo bên cạnh cậu ta”

Cuồng Si không hề do dự một chút nào, mà trực tiếp gật đầu: “Đã rõ”

Ông ta nói xong, lóe lên một cái đã tới trước mặt của Trương Thác, rồi quỳ một gối xuống: “Cuồng Sỉ xin chào chủ nhân”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.