Con Rể Quyền Quý

Chương 2797:




Chương 2797

Áp đảo!

Lý Dung Tài mới ra tay, chỉ dùng một ngón, và chỉ cần một ngón, đã áp đảo tôn chủ Thiên Nhã Trúc!

Cảnh tượng này lọt vào trong mắt của Trương Thác, anh đột nhiên hiểu ra, những lời mà tà thần đã nói với mình trước kia, người mạnh nhất ở bề mặt Trái Đất khi tới tâm Trái Đất, sẽ không yếu hơn bất cứ ai.

Lý Dung Tài là thiên địa võ đế, đến tâm Trái Đất này, vẫn là thiên địa võ đế như cũ!

Cảnh tượng tôn chủ Thiên Nhã Trúc bị áp đảo như vậy, khiến trong lòng mấy người Kiếm Thanh Quân đều vô cùng nặng nề, bọn họ hoàn toàn không ngờ được, ngoại trừ người đàn ông mặc áo đen này ra, còn có một người cũng cường thế như thế, có thực lực mạnh mẽ đến vậy.

“Không biết những người này có địa vị gì, thực lực thế nào?” Lý Dung Tài lắc đầu: “Yếu quá”

Khi ông ta nói ra hai chữ yếu quá, trong giọng nói lại còn mang theo một loại cảm giác nghi ngờ. Loại cảm giác nghi ngờ này, là do những người này không thể khiến ông ta thỏa mãn.

Trương Thác mới trả lời ông ta: “Tiền bối, những người này chính là cường giả đỉnh cấp ở các đại khu đó”

“Đỉnh cấp?” Lý Dung Tài hơi lắc đầu: “Đỉnh cấp này, e rằng là tự phong rồi đi, cường giả đỉnh cấp chân chính còn lâu mới chỉ như vậy. Sư tôn của cậu và Huyền Thiên Lân tiền bối mới có thể được gọi là đỉnh cấp. Những người này, bỏ đi, không có hứng thú chơi đùa, nếu họ đã có thù với cậu, vậy tôi sế trực tiếp giết bọn họ, cũng xem như một lời xin lỗi cho toàn bộ hành động của nhà họ Lý ngày trước”

Thái độ của Lý Dung Tài đối với những tôn chủ này, thật giống như giết gà mổ trâu vậy.

Sắc mặt của các vị tôn chủ vô cùng khó coi.

“Ha ha ha ha!” Một tiếng cười đột nhiên vang lên từ phía chân trời.

Trong nháy mắt nghe thấy tiếng cười này, những tôn chủ đang mang vẻ mặt khó coi đó, cơ thể đột nhiên cứng đờ, cho dù đã cách hai mươi năm, nhưng bọn họ vẫn có thể nhớ rõ ràng chủ nhân của tiếng cười này, bởi vì hai mươi năm trước, cơn chấn động mà chủ nhân của tiếng cười này đã mang đến cho bọn họ, thực sự quá lớn, nói là một người áp đảo toàn bộ thế giới, cũng không hề khoa trương chút nào!

Cuồng Sỉ nhìn về phía tiếng cười truyền tới, vậy mà lại quỳ một gối xuống.

Trên gương mặt của Lý Dung Tài và Đường Nạp Đức thì lại lộ ra vẻ kỳ lạ.

“Có bạn từ phương xa tới, thật vui quá đi, ha ha ha hat”

Giọng nói vang lên, bóng người mang mặt nạ màu trắng đó cứ hiện ra ở chính giữa đám người một cách im hơi lặng tiếng như vậy.

Khi người đó xuất hiện, mấy ngai vàng to lớn và trắng tinh cũng hiện ra từ trong không trung. Người xuất hiện này, cũng được xem là đối thủ cũ của Lý Dung Tài và Đường Nạp Đức ở trên bề mặt Trái Đất, thánh chủ của thế giới thần thánh!

“Các vị, ngồi đi”

“Thánh chủ” Lý Dung Tài nhìn về phía người tới: “Con người ông thật đúng là xuất quỷ nhập thần, nơi nào cũng có sự †ồn tại của ông. Xem ra, ông cũng vô cùng quen thuộc với nơi này nhỉ”

Ông ta để đến khi thánh chủ xuất hiện, những cường giả ở tâm Trái Đất đó, người nào cũng đều trở nên vô cùng thận trọng. Đây không phải là biểu hiện sinh ra khi bị thực lực ở hiện trường, mà là trong lòng bọn họ sợ hãi người này!

Thánh chủ ngồi lên ngai vàng hình thành phía sau mình một cách lười biếng, lên tiếng nói: “Các vị, lúc tới cũng không mang theo chút đồ ăn vặt gì đó, không thể không nói, đồ ăn ở đây thật khó ăn”

“Đối với ông mà nói, xuyên qua hai nơi chắc hẳn rất dễ dàng” Lý Dung Tài cũng ngồi xuống ghế.

Thánh chủ gật đầu, rồi lại lắc đầu: “Nói là nhẹ nhàng, nhưng cũng không nhẹ nhàng cho lắm, nên cứ nói không nhẹ nhàng đi, muốn đi cũng có thể đi, chỉ là có hơi phiền phức chút. Các bạn cũ tới đây, những người bạn nhỏ này, chắc chắn không có cách nào chơi hết mình với các ông được, người thật sự có thể chơi hết mình, hiện giờ chắc hẳn sẽ không ra ngoài này đâu.”

Ngay khi thánh chủ nói ra câu này, gương mặt đeo mặt nạ màu trăng đó của ông ta, nhìn về phía sâu trong Hoành Sơn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.