Con Rể Quyền Quý

Chương 2701:




Chương 2701:

Trương Thác đang đứng trên không càng nói càng hăng say: “Người phụ nữ này không dễ nuôi, bắt trở về làm nông hai tháng trước, lại dọn dẹp WC một tháng, dạy dỗ một chút mới được!”

“Xong rồi xong rồi, lão đại không thu liễm lại được nữa “liizach che mắt.

Toàn Cảnh Thiên ở phía sau lộ ra vẻ mặt sùng bái nhìn Trương Thác đứng trong không trung, cảm khái: “Đúng vậy, lão đại của mình, nên hung hãn như vậy, đây mới là đàn ông chân chính, mình cũng phải như vậy!”

Lâm Ngữ Lam đứng ngoài cửa thành, càng nghe sắc mặt càng khó coi.

“Trương Ức Thùy, tôi thấy anh điên rồi!” Lâm Ngữ Lam vươn người nhảy lên, Chiến Linh mặc chiến giáp màu trắng bạc xuất hiện sau lưng Lâm Ngữ Lam, sau đó trường thương chớp lóe, xông thẳng về phía Trương Thác.

“Bạo lực gia đình, bạo lực gia đình rồi, nhanh rút thôi!” Hải Thần thét lên kinh hãi.

“Rút rút rút!” Đám người Bạch Trình xem nhẹ tình thế, nhanh chóng lùi lại, nhường hiện trường cho Trương Thác xử lý.

Trương Thác còn đang lải nhải thấy Lâm Ngữ Lam phát uy, lúc này mới nhận thấy mình nói hơi quá, vội vàng nở nụ cười nịnh nọt với Lâm Ngữ Lam, yêu cầu xa vời Lâm Ngữ Lam có thể tha thứ cho mình.

Nhưng mà tướng quân mặc áo giáp bạc tấn công mạnh mẽ, nói cho Trương Thác biết, Lâm Ngữ Lam không dự định khinh địch tha thứ cho anh như vậy.

Phía sau Trương Thác, Anh Linh màu đỏ lóe lên, anh cũng lao về phía Lâm Ngữ Lam, tuy là đang diễn, nhưng diễn cũng phải nghiêm túc.

Kiếm quang màu tím được Trương Thác cầm trong tay, phát ra uy nghiêm.

Bây giờ rất nhiều người đều biết, thần kiếm màu tím trong tay Trương Ức Thùy, uy lực khiến người ta cảm thấy sợ hãi, lúc trước một kiếm này đã khiến Chí Tôn Đan Kiệt bị thương!

Trương Thác xông lên trước, chỉ trong nháy mắt đã đánh hơn mười chiêu với Lâm Ngữ Lam, thanh thế khiến người ta sợ hãi, cảnh tượng lớn, khí mang bắn ra bốn phía, ánh sáng màu tím tràn ngập trời đất, khiến người ta không xem nhẹ hai người đang chiến đấu. Mà ở giữa chiến đấu thì đặc biệt nhu hòa, đương nhiên chỉ là tương đối mà thôi.

“Vậy sao? Anh muốn bắt em trở về làm áp trại phu nhân, ngay cả vợ chính đều không cần, liên thủ với đám người Bạch Trình bắt nạt em đúng không?” Lâm Ngữ Lam níu chặt lỗ tai của Trương Thác.

Trương Thác nghiến răng, vội vàng xin tha: “Bà xã, không phải là anh đang diễn cho người ta xem sao?”

“Diễn à?” Lâm Ngữ Lam nhíu mày: “Em thấy anh diễn thành nghiện tới nơi rồi, nghe những lời anh mới nói kìa, hình như là những chuyện anh muốn làm, đúng không?”

“Đừng đừng đừng” Trương Thác liên tục xua tay: “Bà xã, em trăm ngàn lần đừng hiểu lầm, sao anh nỡ chứ? Dẫn em về nhà, anh chắc chắn phải cưới hỏi đàng hoàng, anh muốn nói cho mọi người, Lâm Ngữ Lam em gả cho Trương Thác anh tuyệt đối là hạnh phúc nhất!”

Một giây trước Lâm Ngữ Lam còn giận dữ, đột nhiên gương mặt đỏ lên, buông lỗ tai Trương Thác ra, mở miệng nói: “Đây là anh nói đấy nhé, sau khi dẫn em trở về, cưới hỏi đàng hoàng, nói với mọi người em là vợ anh, nói với mọi người anh cho em hạnh phúc.”

“Nhất định phải!” Trương Thác vỗ ngực đảm bảo: “Nhất định phải như vậy!”

“Em đợi anh!” Sau khi Lâm Ngữ Lam nói xong, cơ thể nhanh chóng lùi lại, rời khỏi vòng chiến đấu ánh sáng tím, xuất hiện giữa tầm mắt mọi người một lần nữa.

Đám người Bạch Trình thấy rõ.

“Xem ra lão đại đã bị chà đạp xong.”

“Không biết có phải quỳ không”

“Nói đùa, tuy lão đại rất yêu chị dâu, nhưng tôi hiểu rất rõ lão đại!” Locke võ ngực: “Anh ấy tuyệt đối quỳ!”

“Ừm, tôi cũng cảm thấy như vậy”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.