Con Rể Quyền Quý

Chương 2700:




Chương 2700:

Không giống như các thành trấn khác, chủ thành Vạn Sơn hoàn toàn như một pháo đài. Những bức tường thành cao chót vót và những cánh cổng nặng nề ngăn cách chủ thành Vạn Sơn và dãy núi liên miên.

Ở bên ngoài chủ thành Vạn Sơn, sẽ có những cường đạo la hét và chửi bới rất lâu, đều là người của Hoành Sơn.

Mà tướng sĩ của chủ thành Vạn Sơn đều đã quen với những chuyện này, bọn họ đứng trên tường thành, cũng không thua kém gì, mở miệng mắng chửi cường đạo.

Nhưng tướng sĩ của chủ thành Vạn Sơn luôn mắng có quỹ đạo, mắng người không giống như cường đạo không kiêng ky gì, luôn bị mắng á khẩu không trả lời được.

Ngày này, một vòng mắng chửi mới lại bắt đầu, chẳng qua chủ đạo lần này không phải là một số cường đạo bình thường, mà lấy Bạch Trình cầm đầu, Hoành Sơn Thất Thái Bảo.

“Này, nữ Chiến Thần của các người đâu? Có phải từ khi từ thành Ác Nhân trở về, đã bị Trương Ức Thùy mê hoặc? Có phải bây giờ cả ngày đều nhớ tới Trương Ức Thùy, nhớ tới mức xương cốt đều mềm nhũn hay không?”

“Nữ Chiến Thần nhớ đàn ông sao? Nhớ đàn ông cứ việc nói thẳng, chúng tôi sẽ nói với Trương Ức Thùy kia một chút, bảo anh ấy bắt cô về làm áp trại phu nhân cũng không tệ, ha ha hai”

Đám người Bạch Trình ở bên ngoài chủ thành Vạn Sơn, lớn tiếng nói những lời này, bọn họ trêu đùa Lâm Ngữ Lam và Trương Thác như vậy, trái lại không có một chút cố ky.

“Phi, miệng chó không phun ra ngà voi!” Trên chủ thành, truyền tới tiếng sĩ quan phụ tá Chu của Lâm Ngữ Lam.

Sĩ quan phụ tá Chu đứng trên tường thành, nghe những lời đám người Bạch Trình nói, tức không biết nên nói gì.

“Lâm Ngữ Lam, làm sao vậy, có phải mắc bệnh tương tư rồi không? Ra đây đi”

“Lâm Ngữ Lam, nhớ đàn ông cứ việc nói thẳng, như vậy, hôn sự giữa cô và Trương Ức Thùy, Hoành Sơn Thất Thái Bảo chúng tôi đồng ý rồi!”

“Ngậm miệng chó của các người lại!” Sĩ quan phụ tá Chu lớn tiếng nói: “Tướng quân của chúng tôi đã sớm có hôn ước với Võ Vương, Trương Ức Thùy kia là cái thá gì chứ, anh ta xứng với tướng quân nhà chúng tôi sao?”

“Ha ha ha ha!” Hải Thần cười to, sau đó lớn tiếng nói: “Người anh em Trương Ức Thùy của Đảo Quang Minh ở đâu, Hoành Sơn Thất Thái Bảo chúng tôi làm thuyết khách cho anh, chỉ tiếc hình như nữ Chiến Thần người ta chướng mắt anh”

Bóng dáng Trương Thác xuất hiện trên không chủ thành, anh đứng trong không trung, nói vào trong chủ thành: “Lâm Ngữ Lam, không phải là em nói đợi Trương Ức Thùy anh tới chủ thành sao? Bây giờ anh tới đây rồi, em lại muốn tránh trận chiến sao?”

“Nói khoác mà không biết ngượng!” Giọng Lâm Ngữ Lam vang lên: “Trương Ức Thùy, tôi đợi anh lâu như vậy, tôi còn tưởng anh không dám tới cơI”

Cửa thành mở rộng ra, Lâm Ngữ Lam mặc khôi giáp từ trong chủ thành đi ra, rõ ràng là thời đại siêu khoa học kỹ thuật, cho nên Lâm Ngữ Lam mặc như vậy không thấy đột ngột, khiến người ta có loại cảm giác oai hùng bất phàm.

“Người anh em Trương Ức Thùy, nghe thấy chưa, nữ Chiến Thần người ta vẫn luôn đợi anh đó.” Bạch Trình cao giọng nói: “Anh không thể vắng vẻ trái tim nữ Chiến Thần người ta đâu đấy. Tôi nói này, bây giờ anh lấy nữ Chiến Thần người ta về nhà đi! Không uổng công tới đây một chuyến!”

“Lấy về nhà sao?” Trương Thác cười to: “Trương Ức Thùy tôi không cần phải cưới một người phụ nữ, người này trực tiếp bắt về nhà, làm áp trại phu nhân của tôi được rồi!”

Lâm Ngữ Lam đứng trên mặt đất, nhìn Trương Thác “nói năng không giữ miệng” ở trên không, hận đến mức nghiến răng.

Bạch Trình nhìn sang Vị Lai ở bên cạnh, nhỏ giọng nói: “Cô nói xem, lão đại không phải có chút bành trướng quá rồi à, nói chuyện với chị dâu như vậy, không sợ quỳ bàn phím sao?”

“Ai biết được” Vị Lai bĩu môi: “Có lẽ là rất không dễ dàng gì mới tìm được cơ hội, mở miệng đùa tới nghiện”

“Tôi bi ai thay cho lão đại” Locke đã có thể nghĩ tới bộ dạng thê thảm sau này của Trương Thác.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.