Con Rể Quyền Quý

Chương 2690:




Chương 2690:

“Quy củ? Quy củ là do người định ra, Đại Lâm, phía trên các người là Bạch Trình, phía trên chúng tôi là liizach, tôi khuyên anh đừng nói quy củ với tôi!”

Người đàn ông được gọi là Đại Lâm cao một mét bảy, cơ thể mập mạp tuyệt đối nặng trăm cân, thịt béo đây người, bộ dạng không dễ chọc.

Mà người đối diện trái ngược với Đại Lâm, cao một mét tám nhìn rất gầy.

“Tinh Triệt, anh đừng giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo nữa!” Đại Lâm cười khẩy: “Bảy vị đại nhân định chế quy định thế nào, chúng ta đều biết rất rõ, bây giờ các người tự mình muốn làm chuyện vụng trộm như vậy, đừng lấy đại nhân ra áp tôi!”

Đại Lâm và Tinh Triệt tranh cãi, người nào cũng không muốn nhường người nào.

Trương Thác dẫn theo Toàn Cảnh Thiên và Ngọc Hà chen lách tới giữa, dựa theo cuộc nói chuyện của hai người, Trương Thác đã nhận ra người nào thuộc thế lực nào, anh nhìn Tinh Triệt nói: “Tôi nói này, làm lớn chuyện như vậy, các người muốn làm gì, nói thẳng đi”

“Con mẹ nó mày là đứa nào?” Tinh Triệt nhìn Trương Thác, trực tiếp mắng.

Người phụ nữ bộ dạng lưu manh kia đứng bên cạnh Tinh Triệt, vội vàng tiến bên tai Tinh Triệt thì thâm. Mấy giây sau, trên mặt Tinh Triệt tràn ngập tức giận, nhìn chằm chăm Trương Thác: “Tên nhóc, mày là người động vào người của †ao đúng không?”

Trương Thác vươn ngón út tay phải ra ngoáy lỗ tai, nói: “Hản là người của anh làm trái quy củ của Hoành Sơn, bây giờ lại trách tôi ra tay, không được tốt lắm đâu? Anh làm lão đại không giữ quy củ, sau này khiến người ta phục thế nào?”

“Quy củ sao? Mày nói quy củ với ông đây à? Ông đây chính là quy củ” Tinh Triệt cuồng vọng nói.

“Không đúng à?” Vẻ mặt Trương Thác nghỉ ngờ: “Vừa rồi tôi nghe nói lập quy củ, không phải là tên Iiizach gì đó sao?

Không bằng anh gọi liizach ra đây, tôi hỏi một số quy củ?”

Đại Lâm đang tranh chấp với Tinh Triệt nhìn đám người Trương Thác xuất hiện, cảm thấy nghi ngờ.

Chẳng biết người thanh niên tóc vàng tới phía sau Đại Lâm từ lúc nào, nhỏ giọng nói: “Đại ca, hai người đàn ông này đang làm ra vẻ đấy, còn khoác lác nói mình là cảnh giới Chí Tôn gì đó, bọn em không ngăn cản được”

“Hồ nháo cái gì!” Vẻ mặt Đại Lâm chán ghét nhìn Trương Thác và Toàn Cảnh Thiên: “Ông đây đang đàm phán, bọn họ ra ngoài tìm phiền phức cho ông đây sao? Nhanh biến đi, đừng chậm trễ chuyện của ông đây!”

“Em đã sớm nói ” Người thanh niên tóc vàng giang hai tay: “Nhưng người ta rất tự tin, sống chết không chịu nghe, em cũng không có biện pháp, người ta thích làm ra vẻ, thì để anh †a làm ra vẻ đi, chậm rãi sẽ tới lúc anh ta khóc”

“Được rồi, nhìn xong thì nhanh cút đi” Đại Lâm vẫy tay, không kiên nhẫn nói.

Tỉnh Triệt đứng trước mặt Trương Thác nhìn chăm chăm đám người Trương Thác, cười mỉa nói: “Mày muốn tìm liizach, ông đây chính là Iiizach, thì sao? Có vấn đề gì à?”

“Đúng là có vấn đề” Vẻ mặt Trương Thác nghiêm túc gật đầu: “Theo tôi được biết, liizach hẳn là một thành viên trong Hoành Sơn Thất Thái Bảo, là cảnh giới Chí Tôn, là anh thật sao?”

“Ông đây chính là cảnh giới Chí Tôn, thì sao?” Hai tay của Tinh Triệt ôm ngực.

“Ồ… Nếu là cảnh giới Chí Tôn, vậy thì được rồi” Trương Thác mỉm cười: “Nếu anh cũng là cảnh giới Chí Tôn, như vậy tôi không tính là bắt nạt anh, đúng không?”

“Tên nhóc, bắt nạt ông đây sao? Con mẹ nó mày có ý gì?”

Tinh Triệt bất mãn mắng to.

“Ý rất đơn giản” Trương Thác nhếch miệng, lộ ra hàm răng trăng. Chỉ trong nháy mắt, uy áp vô hình trên người Trương Thác phóng thích ra, ngay sau đó, Chiến Linh màu đỏ cao bảy mét xuất hiện sau lưng Trương Thác, kiếm khí tung hoành trời đất. Khi Chiến Linh mới xuất hiện, quần áo trên người mọi người lập tức xuất hiện chỉ chít vết rách, kiếm khí này đã che kín trong không khí.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.