Con Rể Quyền Quý

Chương 2623:




Chương 2623:

Người tiếp quản học viện Bắc, tên là Kỷ Cao Lãng, nhà họ Kỷ ở thành Bắc Hà cũng tương đối có địa vị.

Kỷ Cao Lãng ôm quyền với Trương Thác, khách sáo nói: “Không biết cậu là vị đại nhân nào của Đảo Quang Minh”

Hôm nay Hoàng Trạch Minh đột nhiên nói cho người của Kỷ Cao Lãng, đại nhân nhà mình muốn gặp bọn họ, người của Kỷ Cao Lãng vừa nghe không dám chần chừ, tất cả mọi người đều biết, Hoàng Trạch Minh là người phát ngôn của Đảo Quang Minh ở thành Bắc Hà, đại nhân trong miệng Hoàng Trạch Minh, rất có khả năng chính là một trong mấy vị Chí Tôn của Đảo Quang Minh.

Phía sau Trương Thác,một bóng người màu đỏ cầm kiếm đột nhiên xuất hiện, bóng người cầm kiếm này xuất hiện trong nháy mắt, kiếm ý có thể nói là bá đạo lan tràn trong không trung, trên vách tường trong ngõ xuất hiện từng vết kiếm.

Đồng tử của Kỷ Cao Lãng co rút nhanh, lại là một Chí Tôn!

Ở trong nhận thức của Kỷ Cao Lãng, không tính từ lời Hoàng Trạch Minh, chỉ là Đảo Quang Minh xuất hiện Chí Tôn ở thành Bắc Hà, cũng đã hai người, nhưng bây giờ, vậy mà lại có thêm một người! Đảo Quang Minh này, mạnh tới mức nào!

Tôn Sở Tiêu quỳ trên đất vốn nhìn thấy người của học viện tới, còn có chút mừng thầm, nhưng lúc này nhìn thấy Anh Linh ở phía sau Trương Thác, ông ta cảm thấy xương cốt toàn thân như nhữn ra, gương mặt trắng bệch.

Cho dù thế nào Tôn Sở Tiêu cũng không ngờ tới, chỗ dựa vững chắc sau lưng Từ Trọng Vinh, thực ra là một Chí Tôn, còn là người của Đảo Quang Minh!

Thân là cư dân ở thành Bắc Hà, sao Tôn Sở Tiêu chưa từng nghe nói tới đại danh của Đảo Quang Minh!

Kiếm Cốc và đám người đi cùng đều vội vàng khom người ôm quyền.

“Kỷ Cao Lãng bái kiến Chí Tôn!”

Trương Thác quay đầu, nhìn Từ Trọng Vinh, nhẹ nhàng mở miệng: “Đi, giết ông ta”

Từ Trọng Vinh sửng sốt: “Đại nhân Trương Ức Thùy, tôi…”

“Giết ông ta, đi” Trương Thác chỉ về phía Tôn Sở Tiêu: “Ông không giết ông ta, tôi giết ông”

Từ Trọng Vinh hít sâu một hơi, trong tay xuất hiện một thanh đao khí, đi về phía Tôn Sở Tiêu.

Toàn thân Tôn Sở Tiêu run lẩy bẩy, gương mặt trắng bệch, nhưng không làm ra bất cứ động tác gì, thậm chí ngay cả giọng nói đều không phát ra được, chỉ có thể trơ mắt nhìn Từ Trọng Vinh chậm rãi đi về phía mình, sau lưng đầy mồ hôi lạnh, quần áo đã trở nên ướt nhẹp.

Trương Thác nhìn Kỷ Cao Lãng, mở miệng nói: “Tôi bảo Hoàng Trạch Minh sắp xếp người, vậy mà các người không cố ý dặn dò? Tất cả những người vào thành có thân phận gì, hẳn là các người biết rõ, mâu thuãn giữa bọn họ các người không có khả năng không biết, nhưng không rên một tiếng, đây là muốn làm gì? Muốn chống đối Đảo Quang Minh chúng tôi sao?”

Kỷ Cao Lãng lắc đầu: “Tôi không dám!”

Trương Thác cười khẩy một tiếng: “Tôi không nhìn ra các người có gì không dám! Tôi chỉ nói một lần, từ hôm nay trở đi, người tôi sắp xếp ở trong thành Bắc Hà, nếu lại xảy ra chuyện gì, có một chút quan hệ với học viện các người, ba học viện các người đều không chịu nổi đâu, hiểu rõ chưa?”

Ngay lúc Trương Thác nói chuyện, Từ Trọng Vinh chạy tới trước người Tôn Sở Tiêu, nhìn Tôn Sở Tiêu quỳ trên đất, trên mặt Từ Trọng Vinh lộ vẻ tàn nhãn, thanh đao khí trong tay đâm về phía Tôn Sở : Tôn Sở Tiêu nhìn về phía Kỷ Cao Lãng cầu cứu, nhưng Kỷ Cao Lãng không dám ngẩng đầu lên.

“Phập”

Một tiếng vang nhỏ truyền ra, thanh đao khí trong tay Từ Trọng Vinh đâm vào đầu Tôn Sở Tiêu, máu tươi bắn tung tóe, lấy mạng Tôn Sở Tiêu trước mặt cấp cao của ba học viện lớn.

Mà ba học viện lớn, không dám nói một tiếng, từ đầu tới đuôi, ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.

Hiện giờ Đảo Quang Minh thi triển ra lực lượng, đủ nghiền áp ba học viện lớn, hơn nữa là loại nghiền áp có thể lặp lại.

Tôn Sở Tiêu chậm rãi ngã xuống đất, máu chảy đầy đất.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.