Con Rể Quyền Quý

Chương 2622:




Chương 2622:

“Đi! Từ Trọng Vinh gần như không suy nghĩ, xoay người kéo vợ mình muốn chạy trốn, trong đám người này có mấy người thuộc cảnh giới Ngưng Khí, đánh nhau, Từ Trọng Vinh tuyệt đối không có cơ hội thắng.

“Chạy sao? Nếu hôm nay ông có thể chạy, ông đây sẽ chém đầu cho ông làm quả bóng!” Tôn Sở Tiêu hét to một tiếng, dẫn người nhanh chóng đuổi theo.

Tuy Từ Trọng Vinh có được thực lực cảnh giới Ngưng Khí, nhưng dẫn theo vợ con, làm thế nào cũng không chạy thoát khỏi đám người, rất nhanh đã bị bọn họ bao vây lại.

Từ Trọng Vinh bảo vệ vợ con ở trong góc tường, nhìn đám Tôn Sở Tiêu, hít sâu một hơi: “Tôn Sở Tiêu, nếu ông biết chúng tôi là từ trấn Lôi Cực tới, thì nên hiểu rõ chúng tôi có thể bình yên vô sự vào thành, sau lưng không phải không có chỗ dựa, ông muốn trở mặt sao?”

“Chỗ dựa sao?” Tôn Sở Tiêu cười mỉa: “Chỗ dựa vững chắc sau lưng ông đây là học viện Bắc, chỗ dựa vững chắc của ông là cọng lông chim gì? Hả?”

“Cọng lông chim gì sao?” Một giọng nói nghi ngờ đột nhiên vang lên, sau đó chỉ thấy bóng dáng Trương Thác từ trên không hạ xuống, xuất hiện trước người Từ Trọng Vinh.

Từ Trọng Vinh nghe thấy giọng Trương Thác, chỉ trong nháy mắt trên mặt lộ ra mừng rỡ như điên: “Đại nhân Trương Ức Thùy!”

Từ lần trước chiến đấu với Kiếm Bảo Đinh xong, Từ Trọng Vinh vẫn luôn không gặp lại Trương Thác.

Trương Thác quay đầu nhìn Từ Trọng Vinh một cái, sau đó dời mắt nhìn về phía đám Tôn Sở Tiêu, vẻ mặt nghi ngờ hỏi: “Tôi rất tò mò, người tôi sắp xếp, chẳng lẽ học viện Bắc không thông báo với các người phải học kính nể sao? Học viện Bắc này, quả thực là không hiểu chuyện”

“Nói khoác mà không biết ngượng!” Tôn Sở Tiêu nhìn thấy gương mặt Trương Thác trẻ tuổi, mở miệng quát: “Không nhìn xem cậu là cái thá gì, quả thực là ăn nói bậy bạ, một tiểu bối cũng dám nói chuyện như vậy, đại nhân nhà cậu không dạy cậu sao?”

“Tiểu bối?” Khóe miệng Trương Thác hơi nhếch lên: “Đúng là kỳ lạ, khi nào thì thế giới dựa vào thực lực, cũng đột nhiên biến thành nói chuyện dựa vào tuổi rồi hả?”

Phía sau Trương Thác, khí mang màu tím phun trào ra, ở dưới uy áp của khí mang này, đám Tôn Sở Tiêu chỉ cảm thấy trên người trâm xuống, giống như có ngọn núi đè lên người, khiến mình quỳ xuống, đây là cường giả Phú Thần.

Sắc mặt Tôn Sở Tiêu lập tức khó coi hơn, ông ta không nghĩ tới một người nhìn trẻ tuổi như vậy, thậm chí có thực lực Phú Thần, chẳng trách Từ Trọng Vinh có thể đi vào thành Bắc.

Hà, nhưng cảnh giới Phú Thần thì sao? Ở trước mặt học viện Bắc, vẫn chưa đủ nhìn!

Tôn Sở Tiêu nghiến răng: “Hóa ra là cảnh giới Phú Thần, chẳng trách dám nói như vậy, nhưng mà đây không phải là vốn để cậu liều lĩnh trước mặt học viện. Từ Trọng Vinh và kẻ tiện nhân này từ trấn Lôi Cực tới, trấn Lôi Cực có tình huống gì, chúng ta đều biết rất rõ, người ở nơi đó đều có khả năng chịu tà túy mê hoặc, cậu dẫn người tới thành Bắc Hà, đây là phá quy củ, tôi khuyên cậu đừng nên xen vào việc của người khác”

“Quy củ sao? Chẳng lẽ chủ nhân của ông không nói cho ông biết, quy củ ở thành Bắc Hà, là do ai tới đặt ra sao? Quỳ xuống!”

Trương Thác quát lên một tiếng.

Hai chân của Tôn Sở Tiêu mềm nhữn, không thể khống chế nổi quỳ trên đất.

Trương Thác lạnh lùng nhìn Tôn Sở Tiêu quỳ trên đất, sau đó ngửa đầu, hét to một tiếng: “Người của ba học viện lớn ở chỗ nào, đi ra cho tôi!”

Giọng nói của Trương Thác vừa mới vang lên, mấy bóng người xuất hiện ở trong ngõ nhỏ, toàn bộ đều thuộc cấp cao.

của ba học viện lớn, trong đó có một người Tôn Sở Tiêu quen, từng là sếp thứ hai của học viện Bắc, hiện giờ nhà họ Mông biến mất, sếp thứ hai này đã lên vị trí thứ nhất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.