Con Rể Quyền Quý

Chương 2602:




Chương 2602:

“Ha ha ha, anh, vậy mà gặp anh ở đây, anh biết không, trong khoảng thời gian này tôi khổ bao nhiêu, tôi “Được rồi” Trương Thác trực tiếp cắt ngang lời đối phương nói: “Sau này mỗi ngày quản ăn no, còn chưa đủ à?”

“Đủ! Đủ Hai người xuất hiện trên đỉnh núi, đúng là Toàn Cảnh Thiên và Ngọc Hà lúc trước khi đi tới tâm trái đất, cùng lạc đường với Trương Thác. Lúc này Toàn Cảnh Thiên đã hoàn toàn đột phá tới cảnh giới Khống Linh, mà Ngọc Hà ở phía sau tuy không có Anh Linh hiện lên, nhưng từ vừa rồi cô ấy có thể tránh thoát được công kích của Kiếm Bảo Đinh có thể nhìn ra được, chỉ sợ Ngọc Hà cũng đã bước vào cảnh giới Khống Linh!

Lập tức xuất hiện hai cảnh giới Khống Linh, về mặt sức mạnh tổng thể thì đây là một bước nhảy vọt về bản chất. Cũng chính vì nhận ra Toàn Cảnh Thiên và Ngọc Hà, Trương Thác mới quyết định để lộ thân phận trước mặt mọi người. Với thực lực Đảo Quang Minh biểu hiện ra trước mặt mọi người hiện giờ, cộng thêm Toàn Cảnh Thiên và Ngọc Hà gia nhập, anh tin cả khu Vạn Sơn cũng không có nhiều thế lực nguyện ý đối nghịch với Đảo Quang Minh.

Kiếm Bảo Đinh đứng trong không trung, nhìn đám người Trương Thác, thực lực của Ngọc Hà, Kiếm Bảo Đinh cũng có thể cảm nhận được một chút, nhưng cho dù đối mặt với ba cường giả đứng đầu Luyện Khí Sĩ, trong đôi mắt Kiếm Bảo.

Đinh vẫn không có một chút sợ hãi, trong mắt ông ta chỉ có tràn ngập ý chí chiến đấu.

“Thú vị, thú vị, các người càng ngày càng khiến tôi cảm thấy có hứng thú” Bảo kiếm trong tay Kiếm Bảo Đinh chĩa xuống đất: “Hóa ra có tự tin như vậy, chẳng trách dám đối nghịch với Kiếm Cốc tôi. Nhưng các người thực sự cho rằng, chỉ dựa vào mấy người đủ càn rỡ trước mặt Kiếm Cốc tôi sao?

Hôm nay Kiếm Bảo Đinh tôi sẽ nói cho các người biết, giữa Chí Tôn và Chí Tôn, cũng có chênh lệch không thể bù vào!

Trên người Kiếm Bảo Đinh bùng nổ ý chí chiến đấu.

Xung quanh đều bị dòng khí vô hình tiêu diệt, mọi người đứng ở phía dưới, trên quần áo mỗi người đều đột ngột xuất hiện vô số vết cắt, kiếm khí của Kiếm Bảo Đinh đã tràn ngập trong không khí. Nói không khoa trương một chút nào, trong vòng năm trăm mét xung quanh, đều đã trở thành lĩnh vực của Kiếm Bảo Đinh, đương nhiên những người ở phía dưới có thể sống tới bây giờ, ít nhất đều có được thực lực Ngự Khí, nếu là người bình thường đứng ở đây, chỉ sợ những người này đã bị kiếm khí ẩn giấu trong không khí lăng trì.

“Rút”

Từ Trọng Vinh khẽ quát một tiếng, mọi người lập tức lùi về sau, cường giả Chí Tôn chiến đấu, cho dù bọn họ nhìn cũng phải cẩn thận.

“Người này quá mức càn rỡ!” Đôi mắt nhỏ của Toàn Cảnh Thiên nheo lại nhìn chăm chằm Kiếm Bảo Đỉnh: “Ngọc Hà, đi, đánh ông tat”

Giọng nói của Toàn Cảnh Thiên vừa mới vang lên, Anh Linh ở phía sau anh ta đột nhiên lao ra, áo cà sa trên người đón gió bay lên, bao bọc về phía Kiếm Bảo Đinh.

Ở sau lưng Ngọc Hà cũng xuất hiện một Anh Linh, là một người đàn ông khôi ngô, cầm cái rìu to trong tay, một rìu chém xuống có lực phá núi chém biển.

“Cái gì?”

Có tiếng kêu kinh hãi truyền vào bên tai Trương Thác, đến từ Tà Thần.

“Anh Linh như vậy, vậy mà thức tỉnh trên người cô bé kia, Anh Linh trên người tên mập kia từ đâu mà đến thế?”

Anh Linh trên người Toàn Cảnh Thiên, tỏa ra một tầng ánh sáng màu vàng kim, khiến người ta có loại cảm giác thánh khiết.

Hai Anh Linh cùng tấn công Kiếm Bảo Đinh.

“Ha ha, ánh sáng đom đóm, cũng xứng tranh nhau phát sáng với mặt trăng!”

Kiếm Bảo Đinh cười to một tiếng, một kiếm chém ra, kiếm quang này dài khoảng chừng hai mươi trượng, từ trên bầu trời đánh xuống, xông thẳng về phía Toàn Cảnh Thiên và Ngọc Hà.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.