Con Rể Quyền Quý

Chương 2510:




Chương 2510:

“Vậy thì đợi sáng mai, để ông già này đi gặp Đảo Quang Minh đó đi” Trên gương mặt của ông Dũ lộ ra nụ cười mỉm đầy tự tin.

“Không cần phải đợi đến ngày mai đâu” Một giọng nói đột nhiên truyền vào trong phòng họp ở đỉnh núi này.

Ngay sau đó, rất nhiều thủ lĩnh cường đạo nhìn thấy một người mặc đồ đen, đeo mặt nạ quỷ màu đen có răng nanh đi đến.

“Người của Đảo Quang Minh!”

Một người nhìn thấy mặt nạ quỷ, lập tức lên tiếng, đó chính là Lý Bá Toàn đã bị Trương Thác dọa sợ mất mật vào ngày hôm nay.

Hôm nay, mặt nạ quỷ đó đã đi sâu vào lòng người.

“Là người ngày hôm nay đó sao?” Một người hỏi Lý Bá Toàn.

Lý Bá Toàn nhìn chằm chằm vào người tới, sau đó lắc đầu: “Hình dáng các thứ đều giống, nhưng giọng nói thì khác”

“Hay cho một Đảo Quang Minh” Ông Dũ đứng dậy, giơ tay lên, một thanh trường đao xuất hiện trong tay ông ta: “Lão già này nhiều năm chưa từng gặp được người trẻ tuổi nào có ngạo khí như vậy, không biết cậu có tư cách có phần ngạo khí này hay không?”

Người tới chính là Trương Thác, anh đứng ở nơi đó, không có bất cứ động tác nào, mà phát ra giọng nói khàn khàn: “Người đầu hàng Đảo Quang Minh tôi, có thể miễn chết”

“Nực cười!” Ông Dũ bước lên một bước: “Ranh con vắt mũi chưa sạch, hôm nay lão già này muốn mạng của cậu, để tôi xem xem, cái gọi là Đảo Quang Minh này, là một đám con chó con mèo như thế nào?”

Ông Dũ không hề đắc ý, ông ta biết Đảo Quang Minh có người sở hữu thực lực Phú Thần đỉnh phong. Tuy rằng Lý Bá Toàn nói người này không giống với người ở trong thành hôm nay, nhưng ông Dũ cũng không dám xem thường, sư tử vồ thỏ cũng dùng hết sức. Ông Dũ đã chém giết nhiều năm, nên sẽ không phạm phải lỗi đắc ý gì đó, nhiều năm như vậy, ông ta đã gặp quá nhiều người chết vì sự kiêu ngạo của mình rồi.

Ông Dũ vừa ra tay, linh khí đã tuôn ra điên cuồng, ánh đao tung hoành. Chỉ riêng linh khí phát ra từ trong cơ thể của ông Dũ đã khiến những thủ lĩnh cường đạo khác khó có thể ngăn cản được rồi.

Ông ta vừa ra tay, đã hoàn toàn thể hiện chiến lực của Phú Thần đỉnh phong ra ngoài.

“Xem ra, ông một lòng muốn chết đây mà” Trương Thác không có bất cứ hành động gì, linh khí tản ra từ trên người ông Dũ thổi quần áo của anh bay phất phới.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Nhóc con, chết đi!” Ông Dũ hét lớn một tiếng, ánh đao từ trên giáng xuống, bổ thẳng vào Trương Thác.

Ngay khi ánh đao trong tay của ông ta sắp bổ lên người anh, thì đao mang này dừng lại ở đó, mà sát ý trong mắt của ông Dũ, cũng hoàn toàn biến mất vào đúng lúc này, hơn nữa còn biến thành sợ hãi với tốc độ cực nhanh. Bàn tay cầm đao của ông ta bắt đầu run rẩy, ông ta nhìn về phía trước, cơn run rẩy đó đã lan ra khắp toàn thân.

Phía sau Trương Thác, một bóng người mặc đồ trắng cao bảy mét hiện ra, anh không hề có bất cứ động tác gì, đồng thời bóng người mặc đồ trắng đó cũng không có bất cứ hành động nào. Nhưng trong toàn bộ phòng họp, lại như bị thanh kiếm sắc bén điên cuồng bổ trúng, xuất hiện vô số vết kiếm.

“Anh Linh… cậu… cậu là… Chí… Chí Tôn…” Đao trong tay của ông Dũ rốt cuộc cũng không thể bổ xuống được nữa.

Chí Tôn!

Chiến lực đỉnh cấp thế giới!

Chỉ có Chí Tôn mới có thể sở hữu Anh Linh!

Ông Dũ ngay cả nói chuyện cũng run run.

Phú Thần đỉnh phong và Chí Tôn, tuy chỉ cách một cảnh giới, nhưng sự chênh lệch này, cũng không khác gì so Phú Thần đỉnh phong với người bình thường.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.