Con Rể Quyền Quý

Chương 2509:




Chương 2509:

Đêm đã khuya, trước kia vào thời điểm này, mọi người đều đã sớm ngủ và nghỉ ngơi rồi. Nhưng đêm nay thì khác, bởi vì sự xuất hiện của ba chữ Đảo Quang Minh này, cho dù là phía học viện hay là phía cường đạo, thì đêm nay đều đã định sẵn sẽ phải thức trắng.

Các thành viên cấp cao của ba học viện lớn tập trung trong một phòng họp, trong lòng họp mây mù lượn quanh.

“Theo tôi, hoàn toàn không cần để ý đến Đảo Quang Minh gì đó, một Phú Thần đỉnh phong đã có thể giãm lên đầu thành Bắc Hà chúng ta, vậy sau này biết phải làm thế nào? Cậu ta cũng không phải là Chí Tôn, cứ báo cáo với bề trên, để Chí Tôn ra tay, trực tiếp giế t chết cậu ta đi!”

“Nếu là bình thường thì còn dễ nói, nhưng hiện giờ bên trên bị Hoành Sơn Thất Thái Bảo làm phiền đến sứt đầu mẻ trán rồi, hoàn toàn không rảnh rút tay ra, nghe nói gần đây nhất Hoành Sơn Thất Thái Bảo hoạt động càng ngày càng thường xuyên hơn. Mỗi ngày đều sẽ xung đột với đại khu Vạn Sơn, mỗi ngày đều có cường giả cấp bậc Chí Tôn đánh nhau”

“Vậy phải làm sao đây? Thật sự để cho Đảo Quang Minh đó cưỡi lên đầu chúng ta chắc?”

“Tất nhiên là không thể như vậy được rồi, phải nghĩ cách ứng phó, chỉ một cao thủ Phú Thần đỉnh phong, không phải hoàn toàn không có cách”

“Cách thì có đấy, nhưng bây giờ điều phải lo lắng nhất cũng không phải người đó, mà là Đảo Quang Minh trong miệng của cậu ta kia kìa. Hiện giờ chúng ta vẫn chưa rõ Đảo Quang Minh này cụ thể có bao nhiêu cao thủ.”

“Chắc hẳn sẽ không quá nhiều đâu, nếu thật sự có nhiều cao thủ như vậy, làm sao có thể im ỉm không có tiếng tăm cho đến tận lúc này được chứ?”

“Ngược lại cũng không phải không có tiền lệ như vậy, trước đây thế giới thần thánh, không phải cũng…”

“Đó chỉ là trường hợp đặc biệt, trên thế giới này có thể có mấy thế giới thần thánh chứ? Có siêu thế lực nào không được tích tụ theo thời gian đâu?”

Trong phòng họp, người của học viện phát biểu ý kiến của mình.

Mà trên một đỉnh núi lớn nhất ở bên ngoài thành Bắc Hà, rất nhiều thủ lĩnh cường đạo, có nam có nữ, lớn thì hơn năm mươi tuổi, nhỏ thì chỉ mới hai mươi tuổi, trong ánh mắt của người nào cũng tràn đầy vẻ dữ tợn. Đám người mà trên lưỡi đao đều dính máu như bọn họ cũng tập trung lại với nhau, và cùng phát biểu ý kiến về Đảo Quang Minh đó.

“Đảo Quang Minh đó thật quá ngông cuồng!”

“Đúng vậy, kêu tất cả chúng ta đi quy thuận cậu ta sao, cũng không thèm nhìn xem rốt cuộc cậu ta là cái thá gì chứ?”

“Một Phú Thần đỉnh phong mà cũng dám nói lời điên cuồng như vậy?”

“Chúng ta phải mời ông Dũ ra tay thôi!”

“Mời ông Dũ ra tay, chém chết tên đó, giết cậu ta để tăng khí thế”

“Đúng, giết cậu ta để tăng khí thế!”

Mọi người nói xong, ánh mắt bèn nhìn về phía người đang ngồi trên ghế chủ vị trong phòng họp, ông Dũ, chính là người mạnh nhất trong đám thủ lĩnh cường đạo ở thành Bắc Hà này, vài năm trước đã tấn phong lên Phú Thần đỉnh phong, địa vị có một không hai.

“Ha ha, mấy người các cậu” Bộ dáng của ông Dũ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Một đứa con nít mồm còn hôi sữa đã dọa các cậu sợ thành ra như vậy rồi, thôi bỏ đi, cứ để tôi đi gặp nơi được gọi là Đảo Quang Minh đó, xem thử rốt cuộc cậu †a có bản lĩnh cao cường gì, chỉ là một thế lực nhỏ không có tiếng tăm, lẽ nào có thể thật sự làm nên sóng gió gì được hay sao?”

Thấy ông Dũ bằng lòng ra tay, những thủ lĩnh cường đạo đó đều lộ ra vẻ vui mừng.

Ông Dũ giữ chức thủ lĩnh cường đạo nhiều năm, có thể nói, ông ta đã bước ra từ trong các trận chém giết, bước vào Phú Thần từ trong chém giết, rồi lại bước vào Phú Thần đỉnh phong từ trong chém giết. Chiến lực của ông ta, vượt xa cao thủ Phú Thần. Năm đó, khi ông ta mới bước vào Phú Thần, đã có thể chiến một trận với cao thủ Phú Thần lâu năm, hiện giờ đã đứng ở Phú Thần đỉnh phong, cường giả Phú Thần ở học viện cũng không có người nào dám tới gây sự với ông Dũ. Ông Dũ ở khu vực thành Bắc Hà này, đã có tiếng là vô địch rồi. Nếu ông ta ra tay, chắc chắn là dễ như ăn bánh!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.