Con Rể Quyền Quý

Chương 2183:




Chương 2183: Mình đã sửa lại nội dung từ chương 2157 rồi nhé cả nhà! Thật sự xin lỗi cả nhà! Cám ơn cả nhà thông tin cho nhóm biết nhé! Mong cả nhà luôn ủng hộ đọc tại truyệnone nhé!

“Sư phụ, chúng con cũng không có cách nào khác” Thời Minh Huy hít sâu một hơi, lên tiếng: “Kho lúa của chúng ta bị những tên thợ săn tiền thưởng đó phát hiện, bọn họ muốn bắt chúng ta về để đổi tiền thưởng, chúng ta chỉ có thể hy sinh Trương Ức Thùy, dù sao anh ta chỉ là một tên rác rưởi mà thôi, giữ lại cũng không có ích lợi gì”

“Làm càn!” Sở Trang Nguyên giận dữ, đập lên tay ghế của mình.

“Sư phụ! Con chẳng qua chỉ đưa ra một lựa chọn chính xác!” Thời Minh Huy vội vàng mở miệng: “Nếu như không hy sinh Trương Ức Thùy, con và sư muội đều không về được”

Sở Trang Nguyên lắc đầu: “Thầy nói làm càn không phải là nói sự lựa chọn của con, mà là ở trước mặt Toàn Cảnh Thiên, con không nên nói Trương Ức Thùy phản bội, tìm cái cớ khác đều được, lỡ như Toàn Cảnh Thiên và Trương Ức Thùy quen biết đã lâu, chúng ta phải làm hòa như thế nào? Lần này xem như chúng ta may mắn, Toàn Cảnh Thiên và Trương Ức Thùy chỉ là bèo nước gặp nhau, nếu không, e rằng chúng ta cũng không giữ được vị nhân tài này”

“Con đã biết, sư phụ” Thời Minh Huy khẽ gật đầu.

“Bố, tiếp theo chúng ta nên làm gì?” Sở Đồng Ngọc nhìn bố mình: “Bây giờ Trương Ức Thùy bị chúng ta bán đi, anh ta chắc chắn sẽ nói cho thành Đông Phương biết nơi ẩn thân của chúng ta, nơi này đã không thể ở lại nữa”

“Vậy thì không ở!” Trong mắt Sở Trang Nguyên hiện lên vẻ tàn nhãn: “Chúng ta đã giấu mình đủ lâu rồi, hiện tại nếu ông trời không muốn cho chúng ta giấu mình nữa, vậy chúng ta hãy đi ra khỏi đây, hãy nghênh ngang tiến vào thành Đông Phương!”

“Tiến vào thành Đông Phương?” Trong lòng Thời Minh Huy cũng giật mình: “Sư phụ, bây giờ chúng ta mà ra ngoài là tự chui đầu vào lưới đấy! Những người của nhà họ Đông Phương đều ước gì chúng ta lộ mặt”

“Ha ha, thế giới Thần Ẩn này còn không phải là của Đông Phương bọn họ! Nói cho cùng, chúng ta còn phải cảm ơn tên Trương Thác ở bên ngoài kia!” Khóe môi Sở Trang Nguyên nhếch lên một nụ cười tự tin: “Tên Trương Thác đó là người hộ đạo của giáo chủ châu Âu Delk, khoảng thời gian trước, thành thành chủ Âu đã liên lạc với bố, muốn kết làm đồng minh với bố, còn có thành Nam Cực, giáo chủ tiền nhiệm của châu Nam Cực chết trong tay Trương Thác, giáo chủ tân nhiệm của châu Nam Cực được Delk nâng đỡ lên, hiện tại chúng ta cũng có đồng minh, mặc dù còn không phải là đối thủ của nhà họ Đông Phương, nhưng chúng ta muốn vào thành, nhà họ Đông Phương cũng không ngăn chúng ta được!

Thông báo với mọi người đi, để mọi người chuẩn bị đầy đủ, hôm nay chúng ta vào thành!”

Trên mặt Sở Đồng Ngọc và Thời Minh Huy đều lộ ra vẻ hưng phấn, có thể ở trong thành, sống dưới ánh mặt trời, ai lại muốn làm chuột chạy qua đường chứ!

Khi Sở Trang Nguyên vừa tuyên bố mệnh lệnh vào thành, tất cả mọi người trong địa huyệt đều sôi trào!

Mỗi người đều bắt đầu thu dọn đồ đạc của mình, một tiếng sau, mọi người chỉ mang theo một số nhu yếu phẩm bên ngoài, toàn bộ đều trang bị nhẹ nhàng, bọn họ cũng không chui ra từ chuồng chó ở chỗ ngoặt của tường thành, mà đi một con đường khác.

Ở nơi cách thành Đông Phương mấy ngàn mét có một đầm nước, xung quanh đầm nước có rất nhiều yêu thú thích nước nghỉ ngơi ở đó, trong đầm nước cũng có rất nhiều yêu thú biến dị sinh sống ở đây, một con cá sấu lớn dài chừng năm mét là bá chủ của đầm nước này.

Đầm nước bình tĩnh đột nhiên hiện lên một vòng bọt nước.

Cá sấu lớn nằm ngay bên bờ đầm nước đột nhiên mở to mắt, trong đôi mắt đỏ ngầu ấy trong tràn ngập ánh sáng khát máu.

Cá sấu lớn nhận ra có con mồi đi vào trong đầm nước, thân hình to lớn của nó bộc phát ra tốc độ nhanh hoàn toàn không hợp với thể tích của nó, xông vào trong đầm nước, rất nhanh, chỉ thấy một dòng máu tươi dâng lên từ dưới đầm nước.

Ngay sau đó, có một đầu người chui ra từ trong đầm nước, đó là Sở Trang Nguyên.

Tay Sở Trang Nguyên nắm cái đuôi cá sấu lớn, kéo con bá chủ đầm nước đã chết này lên bờ.

Sau lưng Sở Trang Nguyên, từng bóng người một ngoi đầu lên từ trong đầm nước, trong nháy mắt, lít nha lít nhít toàn là đầu người, yêu thú xung quanh hoảng sợ chạy đi tứ tán.

“Đã rất lâu rồi không cảm nhận được ánh nắng!” Một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi đứng cạnh đầm nước, ngẩng đầu nhìn mặt trời trên không trung.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.