Con Rể Quyền Quý

Chương 2096:




Chương 2096:

“Không thể!” Người phụ nữ trung niên rất kiên định lắc đầu: “Viện trưởng Mã, tôi không hiểu ý của ông, lúc trước chồng tôi cũng giúp ít cho các người đi? Bệnh viện các người có mấy lần sản phẩm thuốc xảy ra vấn đề, đều không phải chồng tôi giúp các người giải quyết sao?”

“Bà Chu, xin bà hãy chú ý lời nói” Viện trưởng Mã lùi lại một bước: “Bệnh viện chúng tôi vẫn luôn đều là lấy thuốc từ nhà máy dược thuốc đúng quy cách. Còn về sản phẩm thuốc có vấn đề mà cô nói tôi nghĩ Bà Chu và chồng của cô còn rõ hơn tôi là chuyện gì xảy ra, chồng bà phụ trách giám sát phần này có vấn đề hay không hoàn toàn đều là một câu nói của chồng bà”

Người phụ nữ trung niên cười lạnh, câu nói kia của bà ta không phải cùng viện trưởng Mã nói ân tình mà là uy hiếp, có điều, viện trưởng Mã vốn không có sợ sự uy hiếp của bà ta, hơn nữa còn quanh minh chính đại đem những sự uy hiếp của người phụ nữ trung niên nói rõ ra.

“Được, viện trưởng Mã, xem ông giỏi, có điều, phòng bệnh này ông không nhường thì có người nhường!” Người phụ nữ trung niên ánh mắt nhìn ra sau lưng, một người thanh niên khoảng chừng hai lăm hai sáu tuổi bước nhanh tới, người thanh niên này chỉ mặc một chiếc áo ba lỗ, có thể nhìn thấy hình xăm phía sau lưng anh ta.

Thanh niên đi tới trước mặt của Trương Thác nhìn chằm chăm vào anh: “Ranh con, cho cậu một sự lựa chọn, tự mình cút ra ngoài hoặc là tôi ném cậu ra ngoài.”

“Xin lỗi” Trương Thác lắc đầu: “Bây giờ tôi đang bị trọng thương cần phải nằm viện”

Sắc mặt người thanh niên liền tức giận: “Con mẹ nó, tôi thấy cậu muốn tìm chết!”

Thanh niên nói xong, kéo cổ áo của Trương Thác lên.

Với tình hình cơ thể hiện tại của Trương Thác quả thực không thể tránh khỏi động tác của tên thanh niên này.

“Hàn Triệu đừng nóng vội, đừng nóng vội!” Một người đàn ông trung niên đi theo người phụ nữ trung niên này nhìn thấy thanh niên ra tay liền vội vàng chạy tới, kéo tay của người thanh niên đó ra, sau đó nhìn về phía Trương Thác nói: “Shit, tôi thấy anh cũng không có bị thương gì, phòng bệnh này chỉ bằng anh chuyển ra ngoài? Đây là chút thành ý, chúng ta Châu Xuyên mới mở mấy khách sạn cũng không tệ, ở đó khẳng định so với ở đây còn thoải mái hơn”

Người đàn ông trung niên nói xong liền đưa tờ tiền vài trăm tệ.

Đáy mặt Trương Thác lộ ra một tia khó chịu: “Tôi nói rồi, tôi trên người còn có vết thương nặng, các người có thế rời đi “Shit, như vậy tôi thêm một chút” Người đàn ông trung niên lại lấy ra một ít tiền: “Tôi biết, anh có thể nằm ở phòng chăm sóc đặc biệt bao nhiêu cũng có phần liên quan, nhưng anh còn trẻ không cần manh động, vẫn còn rất nhiều người anh không thể động vào, thì không nên gây thêm phiền phức cho bản thân, hiểu rõ chưa?”

Trương Thác lắc đầu: “Tôi không hiểu anh đang nói cái gì, tôi bị trọng thương thì nên ở chỗ này, lẽ nào bị thương nằm viện cũng là gây phiền phức cho bản thân sao?”

“Tôi thấy anh con mẹ nó lập tức sắp bị trọng thương rồi!”

Thanh niên đột nhiên nổi giận, giơ nắm đấm định ra tay với Trương Thác.

“Đừng manh động!” Người đàn ông trung niên lập tức lên tiếng ngăn cản, anh ta rất rõ ràng, ở chỗ này đánh người, nếu làm lớn rồi, liền lộ thân phận của thanh niên này cũng bị thiệt, bây giờ là thời đại 4.0, có rất nhiều thứ một khi truyền đi rồi, nếu bị truyền thông phanh phui sẽ rất phiền phức.

Có điều tên thanh niên này hiển nhiên là không có suy nghĩ nhiều như vậy, tức giận liền không khống chế được nắm đấm của bản thân, bất ngờ tung một cú đấm vào bụng của Trương Thác.

Trương Thác vốn đã bị thương nặng bị một cú đấm này đập vào bụng, chỉ cảm thấy cổ họng ngọt liền phun ra một ngụm máu.

Một màn phun máu của Trương Thác, khiến cho người phụ nữ trung niên họ Chu và người thanh niên trung niên đang thương lượng với Trương Thác liền sợ hãi.

Ngược lại là tên thanh niên đã ra tay với Trương Thác nhìn thấy vậy, sắc mặt vui mừng, anh ta không nghĩ tới một đấm của mình vậy mà có uy lực như vậy, xem ra, đoạn thời gian này anh ta luyện tập quyền anh rất có hữu dụng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.