Con Rể Quyền Quý

Chương 2064:




Chương 2064:

Người phụ nữ tóc vàng vừa dứt lời, một tràng tiếng ầm ầm rõ ràng truyền vào trong tai ba người.

Người phụ nữ tóc vàng nhếch miệng lên cười: Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đã đến, xem ra bọn họ đã đến rồi, đi thôi, đi nghênh đón một chút.”

Người phụ nữ tóc vàng nói xong, dẫn đầu đi ra ngoài tháp.

Dương Quốc Hưng và Dương Đức Phi cũng đi ra ngoài tháp, vừa ra khỏi cửa, liền nhìn thấy vô số con rối đang phóng về một hướng.

Sau đó, một mảng hào quang màu tím hiện lên, trong nháy mắt này vô số con rối tụ tập mà tới kia bị chém ngang lưng toàn bộ.

Người phụ nữ tóc vàng thấy cảnh này, nụ cười trên mặt càng sâu: “Xem ra, oán niệm của Quân vương địa ngục của chúng ta rất nặng đấy, chỉ có điều nhắc tới cũng thấy nếu như tôi là một người đàn ông, người khác muốn ra tay với vợ của tôi thì chỉ sợ tôi cũng sẽ muốn làm thịt anh”

Dương Quốc Hưng nhìn chằm chằm Trương Thác cách đó không xa, trong mắt lập tức tung ra hận ý: “Lão già, nơi này không có người khác phải không, để tôi làm thịt anh ta!”

Từng con rối bị chém xuống.

Triệu Chính Khải nhìn qua đã sớm chú ý tới Dương Đức Phi ở nơi này, đưa tay vỗ trán một cái: “Được thôi, xem ra loại lời âm thầm đi vào đối với Trương Thác anh mà nói, không có tác dụng nào, tôi sẽ tranh thủ cơ hội trong vòng ba chiêu cho anh, anh tới xử lí tên Dương Quốc Hưng kia, nhớ kỹ, ngàn vạn lần không thể lấy tính mạng anh ta”

Ở trước tháp, Dương Đức Phi tiến lên trước một bước, cầm trong tay một thanh Thiết Kiếm, mũi kiếm dài xuống mặt đất.

Thiết Kiếm trong tay Dương Đức Phi nhìn qua bình thường, không chói mắt giống như hào quang màu tím trong tay Trương Thác, nhưng là nguồn gốc của mọi áp bức ở trong cung điện dưới đất này!

Trương Thác quét mắt nhìn Dương Đức Phi, lên tiếng nói: “Ông cẩn thận một chút, người Tây Hạ cố vốn là có danh chiến thần, một thanh kiếm này nhìn thì thấy tầm thường, nhưng lại quả thật là binh khí của Nguyên Hạo năm đó, dùng máu tươi của ngàn vạn người đổ vào mà thành, vô cùng sắc bén, nếu như ông bị thanh kiếm này làm bị thương, chỉ sợ cả đời này đều phải để lại thương tật về sau”

Triệu Chính Khải nghe lời này, có chút ngoài ý muốn nhìn vào mắt Trương Thác Nhất: “Không ngờ người như anh cũng có hiểu biết đến ghi chép về truyền thừa Tây Hạ”

Trương Thác không có lên tiếng, bởi vì anh không biết trả lời như thế nào với Triệu Chính Khải, lời nói vừa mới kia có thể nói là đột nhiên thốt ra, Trương Thác không biết tại sao mình lại hiểu rõ thanh kiếm trong tay Dương Đức Phi kia như vậy, mà truyền thừa Tây Hạ, anh cũng chưa từng đi tìm hiểu qua, thật giống như những vật kia vẫn luôn giấu ở trong đầu của mình, chỉ là luôn không dùng đến nên chưa từng nhớ tới.

Thiết Kiếm trong tay Dương Đức Phi múa lên một vòng.

Triệu Chính Khải quát: “Hậu duệ Tây Hạ, các người phá hư quy củ thế giới luyện khí giả, làm trái với ước định, tự ý mở ra truyền thừa! Hành vi của các người, hoàn toàn là đơn phương phá hư quy củ của thế giới luyện khí giả này! Triệu Chính Khải tôi lấy thân phận người của Cửu Cục cảnh cáo các người, lập tức dừng lại hành vi của các người, chờ đợi bị điều tra!”

Dương Đức Phi mắt nhìn Dương Quốc Hưng sau lưng, ông †a biết quy củ thế giới luyện khí giả này.

Dương Quốc Hưng lại cảm thấy không quan trọng: “Dương Quốc Hưng tôi là hậu duệ Tây Hạ, tới lấy truyền thừa của tổ tiên, từ lúc nào phải cần có sự đồng ý của mấy người? Cửu Cục các người có năng lực gì mà dám chế định quy củ như vậy?”

“Đây không phải là quy củ do Cửu Cục chúng tôi chế định”

Triệu Chính Khải lắc đầu: “Chính là do năm đó Lục Tiên cùng các phương đạt thành hiệp ước.”

“Lục Tiên?” Dương Quốc Hưng nhìn thoáng qua Dương Đức Phi: “Cửu Cục các người có ý tứ gì, là dùng danh hào một người chết đến uy hiếp tôi?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.