Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3280:




Chương 3280

Trải qua chờ đợi mấy giờ đồng hồ, quản gia Trọng cảm thấy mình ngày càng mong đợi, tâm trạng thậm chí ngày càng kích động, trước đây ông ta còn luôn lo lắng cô cả nhà họ Đường không phải con gái thành chủ, sợ nhìn thấy kết quả, nhưng bây giờ ông ta chỉ muốn nhanh chóng nhìn thấy kết quả.

Quản gia Trọng đặt thức ăn khuya xuống, nhìn chân dung trước mặt thành chủ nhà mình, chân dung không có quả nhiều tiến triển, không khác biệt máy với lúc ông ta ra ngoài trước đó, rất rõ ràng, tâm tư của thành chủ thật sự không ở trên bức chân dung.

Trương Minh Hoàng nghe thấy lời của quản gia Trọng, dứt khoát đặt bút vẽ xuống, ông ta nói với mình phải bình tĩnh, dù sao kết quả sẽ có hai loại, một là Đường Thắm Nhi là con gái ông ta, mà kết quả khác là cô không phải con gái ông ta.

Cho nên, ông ta nói với mình đừng quá mong đợi, đừng quá kích động, ông ta thậm chí nói với mình phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, phải chuẩn bị tâm lý Đường Thắm Nhi không phải con gái ông ta.

Cho nên, ông ta nói với bản thân phải bình tĩnh, thật bình tĩnh.

Nhưng thời gian ngày càng tới giần, tâm trạng ông ta cũng ngày càng không thể bình tĩnh.

Ông ta đã đợi gần chín tiếng, ông ta biết kết quả sắp có rồi, vỉ mong đợi, vì kích động, trái tim ông ta đập thình thịch.

Sự bình tĩnh trước đây sớm đã hoàn toàn không thấy đâu, trong lòng ông ta bây giờ vô cùng mong đợi, nhưng cách thời gian có kết quả càng gần, tâm trạng ông ta lại càng thấp thỏm bắt an, ông ta thậm chí có chút sợ hãi.

Từ khi ông ta có trí nhớ, ba ông ta đã bắt đầu bồi dưỡng ông ta, huấn luyện ông ta, trẻ thơ của người khác đều là chơi đùa, nhưng ông ta lại ngay cả chút thời gian tự do cũng không có, ông ta luôn học, học rất nhiều thứ, ông ta cũng luôn huấn luyện, huấn luyện đến không còn kẻ địch.

Cho nên, sau khi ông ta tiếp quản Quỷ Vực Chỉ Thành thì thực hành như vũ bão vài kế hoạch đều vô cùng thuận lợi, ngắn ngủi vài năm đã khuếch trương Quỷ Vực Chỉ Thành lên không ít.

Trong mắt người ngoài, ông ta không gì không thể, trong mắt họ, ông ta thậm chí như trong thần thoại.

Ông ta không gì không thể, nhưng những chuyện đó đều là ông ta dùng sự vắt vả của bản thân đổi lại, ông ta luôn biết, ông ta cần lớn mạnh, mà ông ta cũng làm được.

Trong nhận thức của ông ta trước nay chưa từng có sợ hãi, năm đó lúc tìm không thấy cô, ông ta đau lòng, ông ta thất vọng, ông ta đau khổ, nhưng lại chưa từng sợ hãi.

Có lẽ là vì ông ta luôn tìm kiếm, trong lòng luôn tồn tại hi vọng, luôn cảm thấy có thể tìm thấy cô, cho nên mới không sợ hãi.

Nhưng bây giờ, trong lòng ông ta thật sự sợ hãi, ông ta thật sự sợ kết quả giám định sẽ khiến ông ta thất vọng.

Có lẽ không chỉ là thất vọng, ông ta nghĩ, có lẽ sẽ thật sự khiến ông ta tâm ý nguội lạnh.

Ông ta tìm cô hai mươi lăm năm rồi, hai mươi lăm năm, với sức mạnh của Quỷ Vực Chỉ Thành, với năng lực của ông ta, không chút kết quả, dù ông ta không muốn tiếp nhận, nhưng lại phải thừa nhận, ông ta sợ không tìm thấy cô.

Cho nên, ông ta vốn đã tâm ý nguội lạnh rồi, ông ta vốn đã tâm như tro tàn rồi.

Nhưng chính vào lúc này, ông ta bỗng có một hi vọng mới, ông ta có một cô con gái.

Mặc dù khi quản gia Trọng nhắc tới chuyện này hoàn toàn không có căn cứ, nhưng giờ phút đó, trong lòng ông ta có một suy nghĩ rất rõ ràng, ông ta có một cô con gái.

Không phải tưởng tượng, không phải mơ mộng, mà là một khái niệm rất rõ ràng.

Ông ta từ nhỏ đã có một loại trực giác mà người thường không có, có lẽ không hẳn nói là trực giác, trực giác không phù hợp, ông ta cũng không biết tính là gì.

Có lúc, trong lòng ông ta sẽ nảy ra một suy nghĩ, rất bất ngờ, thậm chí rất đột ngột, nhưng giọng nói đó lại rất rõ ràng, hơn nữa sau này cũng hoàn toàn được chứng thực, trước nay chưa từng sai lầm.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.