Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3279:




Chương 3279

Bùi Dật Duy không trả lời, trợ lý cho rằng tổng giám đốc nhà mình là mặc nhận, lập tức vội nói: “Tổng giám đốc, nếu thân thể anh thật sự xảy ra vấn đề, chúng ta đi bệnh viện, chúng ta đi chữa, bây giờ y học phát triển như vậy, nhất định sẽ có cách, chuyện công ty tổng giám đốc có thể không cần lo lắng, người phụ trách các bộ phận sẽ xử lý ổn thỏa.”

Theo trợ lý thấy, tổng giám đốc nhà mình bây giờ hoàn toàn chính là tâm ý nguội lạnh, dáng vẻ như đang giao phó chuyện hậu sự, đương nhiên, đây không phải ảo giác của trợ lý, Bùi Dật Duy quả thực đang giao phó chuyện hậu sự.

Anh ta đã giết Bùi Doanh, dù cảnh sát không tra được, anh ta cũng sẽ đi tự thú, nhưng anh ta không muốn ngồi tù, kêu anh ta ở trong tù mấy chục năm anh ta tình nguyện chết.

Hơn nữa anh ta là cố ý giết người, có khả nặng sẽ trực tiếp bị phán tử hình.

“Tổng giám đốc, thân thể anh rốt cuộc xảy ra vấn đề gì?” Trợ lý tháy tổng giám đốc nhà mình không trả lời, trong lòng càng gấp gáp.

“Tổng giám đốc, bắt kể thân thể anh xảy ra chuyện gì, bây giờ quan trọng nhất là đi bệnh viện chữa trị, chuyện công ty anh không cần lo lắng, công ty nhiều người phụ trách như vậy, còn có Bùi phó tổng, cô ấy cũng sẽ không để công ty xảy ra chuyện.” Trợ lý một lòng muốn khuyên tổng giám đốc nhà mình đi chữa bệnh, hoàn toàn không biết chuyện Bùi Doanh, hơn nữa cũng biết Bùi phó tổng là chị tổng giám đốc, dù ngày thường tổng giám đốc và Bùi phó tổng nhìn không quá thân thiết.

Nhưng cũng không có mâu thuẫn gì, hai người đều một lòng vì công ty.

Trợ lý hoàn toàn không biết chuyện xảy ra tối nay, càng không biết Bùi phó tổng đã chết rồi, hơn nữa còn là bị tổng giám đốc nhà mình tự tay bóp chết, nếu trợ lý biết, có lẽ sẽ sợ còn nửa cái mạng.

“Cậu có thể ra ngoài.” Nghe trợ lý nhắc tới Bùi Doanh, sắc mặt Bùi Dật Duy lập tức trầm xuống.

Trợ lý không rõ, nhưng nhìn thầy sắc mặt của tổng giám đốc nhà mình, không dám nói gì nữa, nơm nóp đóng cửa ra ngoài.

Nhưng trợ lý không rời khỏi công ty, tổng giám đốc nhà mình đang tăng ca, anh ta làm trợ lý chắc chắn không thể rời đi, càng huống chỉ bây giờ tổng giám đốc còn cực kỳ không đúng.

Sau khi trợ lý rời đi, Bùi Dật Duy mở hộp bảo hiểm trong phòng làm việc, lấy ra một số văn kiện, ngồi trên ghế, lật xem một chút, sau đó thu lại văn kiện đã xử lý.

Anh ta đến phòng nghỉ tắm rửa, thay quần áo, đợi ngày mai luật sư Lý đến làm việc mới xử lý chuyện anh ta muốn làm.

Mà cùng lúc này, trong phòng tranh của Trương Minh Hoàng.

Quản gia Trọng biết thành chủ nhà mình tối nay nhất định không ngủ được, ông ta nhìn thầy thành chủ nhà mình luôn ở trong phòng tranh, không ra ngoài, lúc tối thành chủ ăn không nhiều, bây giờ đã hơn hai giờ sáng rồi, ông ta bèn làm một chút đồ ăn khuya đưa vào phòng tranh.

“Thành chủ, nghỉ ngơi một chút, ăn một chút đi.” Quản gia Trọng bình thường rất ít khi quấy rầy Trương Minh Hoàng, đặc biệt là khi ông ta vẽ tranh.

Trước đây lúc Trương Minh Hoàng vẽ tranh thường ở trong phòng tranh rất lâu, có lúc cả một hai ngày.

Lúc đó, quản gia Trọng mặc dù lo lắng, lại không dám làm phiền, nhưng ông ta biết tình huống bây giờ không giống vậy.

Bây giờ mặc dù thành chủ người thì đang vẽ tranh trong phòng, nhưng quản gia Trọng biết tâm tư ông ta không ở trên bức vẽ, thành chủ bây giờ nhất định đang nghĩ chuyện giám định ADN.

Tính toán thời gian, kết quả giám định hẳn cũng sắp có rồi, dù sao thiết bị bên phía Lương cũng tiên tiến, cho nên kết quả cũng có nhanh hơn.

Thực ra quản gia Trọng cũng đang đợi, nôn nóng muốn biết kết quả, cho nên, ông ta tới xem thành chủ, đồng thời cũng muốn cùng thành chủ chia sẻ kết quả trước nhất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.