Cô Dâu Thứ Bảy

Chương 22:




Từ ngày Vương Nguyên đi, cô cứ cảm thấy rất nhớ hắn, lúc nào cũng mong được gặp lại hắn, nhưng cô biết nơi hắn sống là nơi một con người như cô không thể đặt chân đến
Chị cô nhờ có máu của hắn mà cũng đã trở lại như bình thường, nhưng không hiểu sao nhưng chị ta lại đối xử với cô rất tử tế, không còn như trước nữa, ả ta bảo cô đi đã lâu nên bây giờ hãy quay về sống với ba mẹ, còn ả sẽ hi sinh thay cô làm dâu nhà họ Vương
Cô không muốn đi! Cô muốn ở nhà đợi Vương Nguyên trở về, cô từ chối khéo với ả
Ả cười gượng gạo rồi cũng thôi, biết chẳng thể thay đổi được, nhưng thấy Như Hoa được nhà họ Vương đối xử như bà hoàng thì lại sinh lòng đố kỵ, vị trí Vương thiếu phu nhân vốn dĩ là của ả, nhưng vì sợ chết nên ả đẩy cho Như Hoa, không ngờ cô không chết mà còn sống trong nhung lụa vàng son thế này, khiến ả tức muốn lộn ruột
Cô được nhà họ Vương chiếu cố, đối xử rất tốt, lại còn được nhà họ cho đi học, lúc trước cô bị gia đình ghẻ lạnh mà không được đi học, bây giờ nhà họ Vương gửi cô vào một trường đại học lớn có danh tiếng, chị cô cũng được cô mang theo đi học, cô biết chị cô chẳng ham học gì, nhưng ba mẹ cô thấy cô được vào trường đó cũng muốn chị cô được vào để có cớ mà đi khoe
Chị cô đi xế hộp chung với cô, xe và tài xế là do Vương phu nhân chuẩn bị cho cô, bà mong cô sẽ được đền bù xứng đáng, vì đã hi sinh thanh xuân để lấy một thằng con trai đã mất của bà, bà thương cô như một người mẹ thực sự
Cô vừa đến trường bỗng dưng lại có cảm giác rất lạ, giống như ở đó là bắc cực vậy, vừa bước vào đã lạnh sống lưng, nơi này ám khí quá nặng
Cô và ả nhận lớp mới, là lầu 6 phòng 13, khi cô và ả nhận lớp mọi người đều túm lại bàn tán xôn xao, cứ như sự xuất hiện của họ là rất lạ vậy, cô và ả ngồi chung bàn, mới vào lớp nên họ chẳng quen ai, chỉ có hai chị em nói chuyện với nhau, nghe cô là người của nhà họ Vương thì cũng kiêng nể vài phần, vả lại cô lại là vợ của Vương Nguyên, một nam thần của trường lúc trước, hắn cứ như tâm điểm của tất cả sự chú ý, hắn đi đến đâu thì y như rằng cả đám nữ sinh bu kín đến đó
Hắn đã từng là một trùm trường
"Trùm điểm số, thành tích"
"Trùm của những vụ ăn chơi quậy phá"
"Trùm của nam thần"
"Trùm gái"
Tất cả hắn đều nắm trong lòng bàn tay, tất cả đều xoay quanh hắn giống như hắn là trung tâm của vũ trụ vậy
Khi hắn qua đời, cũng là lúc hàng loạt các vụ tự tử xảy ra ở trường này, nữ sinh yêu hắn đắm đuối chẳng hết, hắn chết đi khiến họ sốc mà nghĩ quẩn
Từ đó trường cứ hễ có học sinh mới chuyển đến thì lại tự tử, ở cùng một chỗ là tầng thượng của trường, do sợ ảnh hưởng đến danh tiếng của trường nên đã được nhà trường ém nhẹm, không để lọt thông tin ra ngoài
Với lại lần này chuyển đến là người nhà họ Vương, và chính cô là vợ Vương Nguyên, cả trường không khỏi sốc, Vương Nguyên chết rồi mà vẫn lấy vợ được! Quả là kì lạ
Cô và chị cô đi xuống căn tin ngồi ăn trưa, cứ nghe mọi người xung quanh nói về họ, cô nhăn nhó khó chịu vô cùng
"Này này! Có người mới chuyển đến đấy! Nghe bảo là vợ của Vương Nguyên!"
"Cái gì? Thật à? Vương Nguyên đã chết rồi mà!"
"Thật! Chính xác đấy! Do Vương phu nhân gửi vào cùng chị em sinh đôi của cô ta!"
"Này! Có khi nào lại giống lúc trước không? Học sinh chuyển đến cứ giáp tuần lại nhảy từ tầng thượng xuống, gãy cổ mắt lồi rồi die không?"
"Đã là một vòng tuần hoàn như thế rồi! Bị dính lời nguyền đấy! Cô ta là vợ của Vương Nguyên! Chắc chắn chưa giáp tuần đã die, cô tin tôi đi!"
"Ôi sợ quá! Trời ạ!"
Cô gõ gõ cây đũa vào mâm cơm, rồi đẩy ghế mạnh ra đứng phắt dậy, không thể nuốt nổi cơm khi cứ nghe bọn họ bàn tán như thế, cô đi vào phòng vệ sinh
Vừa đến cửa cô lại gặp một đám người túm tụm lại bàn tán tiếp, rõ là cô ghét nhưng lại cứ gặp hoài như thế? Cô bực mình lên tầng thượng hóng gió
Đi lên thang máy cô chẳng thấy ai, giờ trưa nên mọi người tụ tập dưới căn tin ăn cơm cả rồi, chẳng thấy ai
Cô một mình bước vào thang máy tay bấm số 10, tầng cao nhất của trường, cô cảm thấy lạnh, giữa trưa sao lại lạnh như thế? Cô không quan tâm đứng chờ thang máy lên, đến tầng 6 bỗng nó mở ra
Cô nhìn bên ngoài không thấy ai, rồi cô gọi to
"Có ai chờ thang máy không ạ?"
Cô không nghe tiếng trả lời nên lại đóng cửa thang máy lại
Lát sau cô thấy một làn gió lạnh thổi qua, trong thang máy lại có gió lạ thật, cô đứng đợi thang lên
Bỗng bên tai có một tiếng nói
"Có tôi này!"
Cô xoai tìm khắp nơi nhưng rõ ràng chỉ có mình cô
"Tôi ở đây! Ha ha ha!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.