Chung Cực Truyền Thừa

Chương 234: Gặp lại Yến nhi




- Hiệu trưởng, chúng ta đi về trước đây.
Lâm Dịch cười mở miệng nói một tiếng, chợt muốn cùng Thủy Linh Lung rời đi, Lạp Cổ Kỳ lại đột nhiên nói:

- Lâm Dịch, ngươi ở lại một chút, ta tìm ngươi có việc, Linh Lung ngươi đi về trước đi.

Lâm Dịch không khỏi nghi hoặc nhìn hắn một cái, Thủy Linh Lung nhẹ gật đầu, sau khi chào một tiếng với hai người, liền rời khỏi văn phòng. Mà Lâm Dịch thì mở miệng hỏi:

- Làm sao vậy?

Lạp Cổ Kỳ cười cười nói:

- Ngồi xuống trước đã.

Lâm Dịch theo lời ngồi xuống trước mặt hắn, sau đó mở miệng:

- Có chuyện gì ngài cứ nói đi.

Vô Song Hội diễn ra gần sáu tháng, đã khiến Lâm Dịch và Lạp Cổ Kỳ rất quen thuộc, trong khi nói chuyện cũng không còn gò bó như trước nữa.
Lạp Cổ Kỳ nhẹ gật đầu, đột nhiên hỏi:

- Lâm Dịch, ngươi tới học viện Ngũ Hành đã bao lâu rồi?

Lâm Dịch nghe vậy ngẩn người, nhưng lại không biết Lạp Cổ Kỳ hỏi vấn đề này làm gì, nhưng hắn vẫn suy nghĩ một chút nói:

- n, đại khái cũng gần ba năm rồi.

Từ Ma Nguyên Động Quật, đến Vô Song Hội vừa mới chấm dứt, tính toán thời gian, quả thật đã qua hai ba năm.
Lạp Cổ Kỳ nghe vậy nhẹ gật đầu, sau đó có chút cảm khái cười nói:

- n, gần ba năm rồi, thật sự là khó có thể tưởng tượng, ba năm trước đây, ngươi vẫn chỉ là một gã lục cấp Chiến Sĩ và lục cấp Dị Năng Giả thôi, nhưng hiện giờ, rõ ràng đã phát triển trở thành một gã cường giả hạ tinh vị chính thức...

Lâm Dịch nghe vậy lại hoàn toàn không rõ Lạp Cổ Kỳ muốn nói điều gì, lập tức sau khi nhíu mày một chút liền trực tiếp mở miệng nói:

- Hiệu trưởng, có lời gì ngài cứ nói thẳng đi.

Lạp Cổ Kỳ nở nụ cười một chút, chợt gật đầu nói:

- n. Cho tới nay, ta đoán chừng ngươi cũng rất nghi hoặc, đến tột cùng mình có phải là người củahọc viện Ngũ Hành hay không a? Hiện giờ ngươi cũng rốt cục chính thức lớn lên rồi, cho nên, ta muốn thuê ngươi trở thành thể thuật đạo sư của học viện Ngũ Hành.

- Thể thuật đạo sư?

Lâm Dịch hoàn toàn kinh ngạc, chợt có chút không xác định nói:

- Ngài xác định là thể thuật đạo sư? Nhưng học viện Ngũ Hành là học viện đào tạo Dị Năng Giả ah...

Lạp Cổ Kỳ gật đầu cười sau đó nói:
- Đương nhiên, ta cũng không phải bảo ngươi chỉ dạy bọn họ thế nào phá môn, trên thực tế ta cũng phát hiện thân thể của Dị Năng Giả thật sự có chút quá mức gầy yếu, cho nên ta chỉ là muốn mời ngươi hỗ trợ rèn luyện thân thể bọn họ một chút thôi, dù sao cũng không phải tất cả Dị Năng Giả đều có thiên tư rất mạnh, đại bộ phận bọn hắn, cũng chỉ thiên tư bình thường thôi.
Lời nói của Lạp Cổ Kỳ khiến Lâm Dịch hiểu rõ ra, cũng như Lạp Cổ Kỳ nói, Dị Năng Giả tuy rằng mạnh, nhưng cũng chỉ là cường giả đẳng cấp cao sẽ tương đối mạnh thôi, nhưng đa số Dị Năng Giả thiên tư cũng chỉ là bình thường thôi, cuối cùng cả đời, có lẽ chỉ có thể đạt tới trình độ tam cấp đến tứ cấp dị năng. Trên đại lục nguy cơ tứ phía, loại trình độ này hiển nhiên ngay cả bảo vệ tánh mạng cũng khó khăn, nếu như thân thể còn gầy yếu như vậy thì chẳng phải càng hỏng bét sao?
Đương nhiên, Lâm Dịch cũng nhìn ra mục đích của Lạp Cổ Kỳ, mục đích của hắn, chỉ là vì cho mình một danh phận.
Nhưng Lâm Dịch sau khi suy nghĩ một chút vẫn lắc đầu nói:

- Hiệu trưởng, thật sự thật có lỗi, ta muốn cự tuyệt.

Lạp Cổ Kỳ không khỏi mà ngẩn ngơ, chợt lông mày lập tức có chút nhíu một cái nói:

- Vì sao?

Lâm Dịch cười cười sau nói:

- Bởi vì ta định mấy ngày nữa sẽ rời khỏi học viện Ngũ Hành.

- Rời khỏi?

Lông mày Lạp Cổ Kỳ lại lần nữa nhíu lại.
Lâm Dịch nhẹ gật đầu, sau đó nói:
- Đúng vậy, ta muốn đi các nơi trên đại lục lịch lãm rèn luyện một chút, lãnh hội thoáng một chút phong thổ các nơi trên Bạch Đế đại lục. Tuy rằng trước kia cũng đi qua không ít nơi, nhưng cũng chỉ là qua đường thôi, đến đi vội vàng, căn bản không có cảm giác gì. Lần này, ta muốn dùng thân phận một người lữ hành, hảo hảo lịch lãm rèn luyện một phen.
Lạp Cổ Kỳ nghe vậy giật mình, chợt gật đầu cười nói:

- Thì ra là thế. n, cũng đúng, Người trẻ tuổi nên xông xáo các nơi, bất quá mặc dù như vậy cũng không cần cự tuyệt a? Cùng lắm thì treo tên ở chỗ này, về sau ngươi cũng dễ có một chỗ quay về.

- Cái này...

Lâm Dịch nghĩ nghĩ, sau đó vẫn gật đầu nói:

- Nếu như chỉ là trên danh nghĩa thì...Được rồi.

Lạp Cổ Kỳ nghe vậy liền bật cười, sau khi nhẹ gật đầu, kéo ngăn kéo ra, từ bên trong lấy một cái chìa khóa nói:

- Đã làm lão sư, tự nhiên cũng phải có phòng ốc...Gian phòng của ngươi liền an bài ở đối diện phòng của Thủy Linh Lung đi, vừa vặn ở đó không có người.

Lâm Dịch nghe vậy lập tức ngạc nhiên, chợt nghi ngờ nói:

- Ngươi không phải một mực đều nói đang thi công sao? Như thế nào...

- Ách, không phải là gần đây mới xong sao? ha ha...

Lâm Dịch phiền muộn đi trên đường trường học, trong đầu nhớ lại biểu lộ cười gượng vừa rồi của Lạp Cổ Kỳ, trong miệng nhịn không được thầm nói:

- Gần đây mới xong? Ngươi rõ ràng mới trở về, sao mà biết được? Thật sự là một lão đầu tử keo kiệt mà!

Nói thầm một hồi, liền không để ý đến nữa, lập tức đi tới ký túc xa giáo sư.
Đi đến ngoài phòng Thủy Linh Lung, Lâm Dịch nghĩ nghĩ, quay người đi tới căn phòng thuộc về mình, móc chìa khóa ra thử thử một chút, lách cách một tiếng vang nhỏ, cửa được mở ra. Lập tức, một cổ hương vị nấm mốc từ bên trong truyền ra, Lâm Dịch lập tức nhíu mày, cẩn thận đẩy cửa vào, không khỏi ngẩng đầu tìm hiểu mọi nơi.
Xem ra gian phòng này đã để đó rất lâu không dùng rồi, đồ dùng trong nhà tuy rằng coi như đầy đủ hết, nhưng trên đó đã sinh ra một tầng nấm mốc, hương vị nấm mốc quả thực khiến người hít thở không thông!
Lâm Dịch lập tức tức giận nói:

- Đây là phòng mới xây xong sao?

Nhưng sau một hồi tức giận, thực sự hoàn toàn bất đắc dĩ...

- Cũng may chỉ cần ở thêm mấy ngày là được rồi...

Lâm Dịch không khỏi an ủi mình thầm nghĩ.
Lập tức, đi đến trong phòng.
Cả gian phòng hoàn toàn là bộ dáng để không rất lâu không ai dùng, mạng nhện, lớp tro bụi giăng đầy khắp nơi.
Bất quá cũng may tổng thể mà nói coi như không tệ, ngoại trừ hơi bẩn một chút, hơi loạn một chút, hơi thối một chút ra...ách!
Lâm Dịch chỉ có thể trước tiên thu thập một chút, mở ra toàn bộ cửa sổ trong phong, mùi nấm mốc lập tức tan đi không ít. Sau đó, chi thấy trên người hắn lóe lên lam sắc quang mang, lĩnh vực đã lâu không sử dụng lại lần nữa được phóng ra.
Lâm Dịch lần này tiến vào hạ tinh vị chỉ là thể thuật tấn cấp thôi, mà dị năng của hắn còn dừng lại ở cấp độ bát cấp, khoảng cách đột phá còn rất dài.
Sự thật Lâm Dịch một mực rất chờ mong lĩnh vực tiến vào hạ tinh vị, dù sao thực lực tăng lên, luôn khiến người vui sướng.
Mà càng quan trọng hơn là hắn rất tò mò, đến tột cùng sau khi lĩnh vực tiến vào Tinh Vị Cảnh, sẽ sinh ra cái loại biến hóa thế nào đây?
Hắn nhớ rất rõ về truyền thuyết của Bạch Tiếu Thiên, đùng sức một mình, đánh chết tám gã Thánh Giai. Lúc ấy chỉ sợ hắn cũng chỉ là trình độ hạ tinh vị hạ cấp a? Nếu như nói lực lượng lĩnh vực vẫn chỉ là bộ dáng hiện giờ, chỉ có thể đối phó với người yếu hơn mình, như vậy Bạch Tiếu Thiên làm thế nào có thể lấy một địch tám?
Là kim loại hệ lĩnh vực và thủy hệ lĩnh vực khác biệt bản chất? Hay là sau khi tiến vào Tinh Vị Cảnh, Lĩnh vực cũng sẽ sinh ra biến hóa? Lâm Dịch rất hiếu kỳ.
Nhưng bất kể nói thế nào...Từ sau lần sử dụng lĩnh vực ở Vô Song Hội, nó đã được Lâm Dịch dùng để quét dọn gian phòng.
Cả gian phòng lập tức bị lĩnh vực không gian tinh lam sắc hoàn toàn bao trùm, chợt, tất cả đồ dùng trong nhà đều bị bao trong một màng nước. Chợt, ý niệm Lâm Dịch hơi động một chút, những đồ dùng bị màng nước bao trùm kia kịch liệt xoay tròn, bởi vì sự điều khiển của Lâm Dịch, cho nên cũng không xảy ra chuyện va chạm
Sau một lát, Lâm Dịch mới tán đi lĩnh vực, mà lúc này, cả cái gian phòng đã rực rỡ hẳn lên, tất cả đồ dùng trong nhà đã được màng nước lau chùi cực kì sạch sẽ, cũng bầy đặt đúng chỗ. Tuy rằng còn một chút mùi nấm mốc, nhưng tin tưởng chỉ cần qua một thời gian ngắn nữa, sẽ hoàn toàn biến mất.
Sau khi thõa mãn gật đầu, Lâm Dịch mới đi ra ngoài, mở ra cửa phòng Thủy Linh Lung, rất hiển nhiên, Thủy Linh Lung vừa rồi đã quét dọn gian phòng, bởi vì nhìn trình độ sạch sẽ của gian phong, tuyệt đối không thể nào bộ dáng sáu tháng không có người ở được.
Nghe được tiếng mở cửa, Thủy Linh Lung từ trong phòng bếp nhô đầu ra, sau khi nhìn thấy Lâm Dịch liền cười cười:

- Ta đang chuẩn bị cơm trưa, chờ một lát nhé.

Nói xong, lại về trong phòng bếp bận rộn.
Không được bao lâu, một bàn cơm trưa phong phú liền bày trên bàn, từ trong giải thích của Thủy Linh Lung Lâm Dịch biết được, những thức ăn này đều là trước khi Thủy Linh Lung trở về phòng, thuận tiện mua lấy khi đi qua khu ăn uống của trường học
Cơm trưa qua đi, Lâm Dịch liền nói cho Thủy Linh Lung chuyện mình ở phòng đối diện, Thủy Linh Lung lập tức cười lên tiếng, mà Lâm Dịch cũng dời các thứ mình sử dụng qua phòng đối diện. Chăn gối mền sáu tháng không dùng, hiển nhiên đã có chút mùi nấm mốc, cũng may thủy hệ lĩnh vực của Lâm Dịch đủ thần kỳ, chỉ cần ở trong lĩnh vực, Lâm Dịch có thể khống chế bất luận tồn tại nào yếu hơn mình, kể cả tro bụi hoặc là vật chất thối rửa.
Sau khi làm xong tất cả, nhìn đồng hồ, đã xế chiều. Sau khi suy nghĩ một chút, Lâm Dịch bỏ ý niệm đi gặp Lâm Yến, liền đi lên giường ngủ vừa chuẩn bị tốt. Tuy rằng kỳ thật lấy thực lực trước mắt của hắn mà nói, ngủ hay không đã không có bao nhiêu khác nhau, nhưng không có việc gì làm, ngủ đương nhiên là lựa chọn tốt hơn một chút.
Giữa trưa ngày kế tiếp, Lâm Dịch liền xuất hiện cửa phòng học Lâm Yến các nàng.

- Ca ca!

Khi Lâm Yến nhìn thấy khuôn mặt tươi cười dịu dàng của Lâm Dịch, mắt to lập tức tỏa sáng, sau đó liền nhào tới, cũng giống như khi còn bé vậy.
Vây quanh lấy Lâm Dịch hỏi này hỏi kia, cũng may Lâm Dịch đã sớm quen với sự truy vấn của Lâm Yến, thần kinh của Lâm Yến cực kỳ không tốt, về cơ bản đã hỏi vấn đề này, liền quên mất vấn đề hỏi trước đó là gì, lập tức cùng đợi nàng hỏi xong.
Lâm Yến líu ríu hỏi một đống lớn, như Lâm Dịch đến cùng đi nơi nào, có gì vui không...vân vân và vân vân...Nhưng Lâm Dịch chỉ trả lời nàng một vấn đề cuối cùng.

- Ách, ca mới trở về vào xế chiều hôm qua.

Lâm Yến sau khi nghe vậy liền không hỏi nhiều nữa, sau đó là phàn nàn, như là sao bao lâu như vậy cũng không tới thăm mình...Tóm lại một đống lớn, Mà Lâm Dịch cũng chỉ có thể cười khổ đợi nàng nói xong.
Sau khi phàn nàn chấm dứt, thì chính khoe khoang rồi...Nói thí dụ như...

- Ca ca, muội hiện giờ đã là ngũ cấp thủy hệ Dị Năng Giả ah!

Bộ dạng của Lâm Yến như đợi tán dương vậy. Mà Lâm Dịch thì sủng ái vuốt vuốt đầu của nàng, cười ha hả theo ý của nàng nói:

- Đúng vậy a đúng vậy a, Yến nhi rất lợi hại ah... Nguồn: http://truyenfull.vn

Lâm Yến lập tức vểnh mắt lên, đắc ý phi phàm, không thể không nói, Lâm Yến thật là quà vui vẻ của Lâm Dịch, ở cùng một chỗ với Lâm Yến, Lâm Dịch cho tới bây giờ không cần lo lắng phiền não gì cả.
Cứ như vậy, hai huynh muội đàm luận vui vẻ, một nữ hài nhi chạy tới, chính là Lộ Ti, hảo hữu của Lâm yến, Lộ Ti lộ ra dáng tươi cười có chút e lệ nhút nhát với Lâm Dịch, sau đó quay qua nói nhẹ nhàng mấy câu bên tai Lâm Yến.
Phải biết rằng Lâm Dịch hôm nay đã là cường giả thánh giai, khoảng cách gần như vậy, như thế nào không nghe được lời hai người nói, mặc dù là hắn thật sự không muốn nghe lén.

- Nhược Nhược hỏi ngươi, hắn không muốn qua đây vì sợ ca ca ngươi trông thấy.

Lộ Ti nhẹ nhàng nói bên tai Lâm Yến, Lâm Yến nghe vậy, khuôn mặt lập tức ửng đỏ, động thời thoáng nhìn trộm về hướng Lâm Dịch.
Lâm Dịch tự nhiên nghe thập phần rõ ràng, nhưng thấy bộ dạng Lâm Yến, lập tức giả bộ như hoàn toàn không nghe không thấy, nhìn về phía xa, ánh mắt hắn liếc xéo qua, lại thấy bộ dạng Lâm Yến tựa hồ như thở dài một hơi, sau đó cũng thần thần bí bí nhẹ nhàng nói bên tai Lộ Ti:

- Bảo hắn tạm thời không được qua đây.

Lộ Ti nghe vậy gật đầu, nhanh chóng nhìn thoáng qua Lâm Dịch, sau đó chạy đi, mà Lâm Yến thì khuôn mặt ửng đó đứng trước người Lâm yến, lại không biết nói gì, lộ ra có chút ngượng ngùng.
Lâm Dịch khe khẽ thở dài, Yến nhi trưởng thành, cũng cần tìm bạn trai.
Lâm Dịch đột nhiên có chút tò mò nam hài tử Lâm Yến ưa thích có bộ dạng như thế nào, nghe cô bé vừa rồi nói, tựa hồ gọi là Nhược Nhược.
Lập tức giả bộ như rất là tùy ý mà hỏi:

- Yến nhi, Nhược Nhược là ai?

- Nhược Nhược a, Nhược Nhược là...Ách, ca, ngươi...

Lâm Yến rất tự nhiên tiếp nhận lời nói, nhưng vừa muốn trả lời, lại lập tức như ý thức được cái gì, khuôn mặt lập tức đỏ lên.
Lâm Dịch tắc thì nhìn Lâm Yến, nhẹ nhàng cười vuốt đầu nàng nói:

- Yến nhi cũng đã hai mươi tuổi rồi a, là một đại cô nương a.

Trong giọng nói lại mang theo một tia cảm khái.
Mà lúc này Lâm Yến đã không còn bộ dáng rất là bướng bỉnh như trước kia nữa, khuôn mặt đỏ bừng, có chút cúi đầu, khúm núm, thật lâu sau mới nhút nhát e lệ liếc nhìn Lâm Dịch, dè chừng nói:

- Ca ca, ca sẽ không tức giận a?

Lâm Dịch lập tức bật cười, lại vuốt đầu nàng lần nữa, sau đó nói:

- Đồ ngốc, ca ca tức giận cái gì? Yến nhi hiện giờ cũng đã là một đại cô nương rồi, có bạn trai cũng rất bình thường a, bất quá, dù nói thế nào thì cũng nên để ca ca nhìn hắn một cái!

Lâm Dịch lập tức lộ ra dáng cười, liên tục gật đầu nói:

- n ân, muội đi tìm Nhược Nhược tới!

Nói xong, quay người chạy ra ngoài, khiến Lâm Dịch bật cười một lần nữa.
Nhưng mà sau khi cười, Lâm Dịch không khỏi có chút cảm khái, bất tri bất giác, Yến nhi cũng đã có bạn trai, nghĩ lại bộ dạng Yến nhi nằm sấp trên lưng mình làm nũng ngày ấy, phảng phất như chỉ mới hôm qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.