Chung Cực Truyền Thừa

Chương 210: Lực lượng khủng bố tăng lên 30 lần!




Kết hợp với đồng tử đã hoàn toàn biến thành màu đỏ, một cổ khí thế yêu dị đến cực điểm, cuồng bạo đến cực điểm từ trên người Lâm Dịch tràn ngập ra. Một cổ lực lượng cường đại từ sâu trong thân thể Lâm Dịch, từng đợt từng đợt phún dũng mà ra! Cổ cảm giác cường đại này, khiến da đầu Lâm Dịch hưng phấn run lên từng đợt! Da lông hắc bạch dài nhỏ bao vây lấy cái đuôi, có chút vung vẩy sau lưng hắn...Nhưng cứ như vậy một động tác, rõ ràng có thể dẫn động không gian chung quanh run rẩy một hồi!

- Đến tột cùng, mạnh bao nhiêu?

Lâm Dịch hưng phấn nghĩ đến. Chợt, trong đôi mắt liên tục chớp lên hàn mang, cổ họng liên tiếp vang lên tiếng gầm gừ khiến da đầu run rẩy, lực lượng của hắn, lại lần nữa điên cuồng tăng lên!
Đùng! Bồng! Bồng! Bồng!...Lực lượng cường đại kích động nổi lên hơn mười thanh âm khí bạo! Một mảnh điện xà dài hẹp màu tím bởi vì lực lượng va chạm kịch liệt mà sinh ra! Nơi đỉnh đầu Lâm Dịch, một mảnh mây đen dần tụ tập lại, thời gian dần trôi qua, nhan sắc như mực! Đó chính là bởi vì lực lượng quá mức cường đại, lực hút sinh ra sau khi kích động hấp dẫn mây đen trong không gian chung quanh tới! Ầm ầm! Tiếng sấm nổi lên! Trong mây đen trên không trung, càng lóe ra từng đạo điện xà màu tím vô cùng to lớn! Răng rắc! Răng rắc! Từng đợt tiếng sấm vang dội nhiếp hồn không dứt bên tai!
Hôm nay phạm vi mà lực lượng Lâm Dịch ảnh hưởng, đã trọn vẹn đạt đến ba bốn km rồi! Địa hải thủy ở những nơi này đã hoàn toàn phá vỡ pháp tắc tự nhiên, dũng mãnh lao tới không trung! Từ xa nhìn lại, hình thành một đạo thác nước vô cùng to lớn đồ xộ! Mà ở này cũng trên thác nước, một mảnh lưới điện dài hẹp chừng cánh tay lượn lờ...Phát ra từng đợt tiếng vang đùng đùng!

- Gấp mười chín lần!

Lâm Dịch hai mắt đỏ thẫm! Thần sắc hưng phấn dưới tác dụng của đôi huyết sắc đồng tử yêu dị, biến thành một đạo ánh mắt tà dị đến cực điểm! Khóe miệng hắn, mang theo một vòng dáng tươi cười...Cũng yêu dị đến cực điểm!
Từng đợt tiếng gầm gừ không tự chủ được phát ra từ cổ họng hắn...Mà lực lượng của hắn, vẫn còn đang không ngừng tăng lên, không có chút dấu hiệu đình chỉ!

- 23 lần!

Tâm tình Lâm Dịch kích động, cái ót và thân thể bị bộ lông bao trùm, sớm đã lộ gân xanh rồi! Hai đấm hắn nắm chặt, có chút khom người, như vậy mới dễ dàng sử dụng lực lượng! Nhưng mà, trong lòng hắn lại đang không ngừng tính toán bội số tăng lên.

- Hai mươi lăm lần!

Đùng! Một đạo sấm sét xẹt qua không gian đã hoàn toàn hắc ám! Chung quanh nơi này, đã sớm biến thành một mảnh thế giới huyết hồng! Lâm Dịch cắn chặt hàm răng, khuôn mặt vặn vẹo, trong đôi mắt bắn ra quang mang hưng phấn đến cực điểm...Tất cả những thứ này, cực kỳ giống một Ma vực! Mà Lâm Dịch, chính là vương giả trong Ma vực này! - Vương giả duy nhất!

- Ah!

Lâm Dịch lại lần nữa gầm thét một tiếng! Thân thể của hắn lập tức bắt đầu mơ hồ! Nước biển chung quanh không ngừng bay lên, trong khoảnh khắc bắn nhanh về không trung!
Rầm rầm rầm oanh!
Tiếng nổ mạnh kịch liệt rốt cục vang lên! Chỉ thấy một tầng tầng gợn sóng, ầm ầm ầm rơi lả tả về bốn phía! Lực lượng cường đại, khiến cho toàn bộ mặt biển gần bốn năm km hoàn toàn lõm xuống, khoảng chừng trăm mét có thừa!
Cái đó phải cần lực lượng cường đại đến cỡ nào? Thân thể Lâm Dịch đã hoàn toàn mơ hồ...Nguyên nhân là do lực lượng cường đại đã ảnh hưởng đến không gian và ánh sáng! Một cổ khí thế cao lớn vài trăm mét như thực chất vờn quanh người Lâm Dịch, như một vòi rồng mang theo tia chớp, khiến linh hồn người cũng không khỏi kinh thuật!
Thật mạnh!

- 29 lần! Ah!

Lực lượng của Lâm Dịch lại lần nữa tăng vọt! Vốn phạm vi ảnh hưởng là bốn năm km lại lần nữa tăng lớn! Đạt đến ngoài sáu km! Cả người hắn bắt đầu kịch liệt run rẩy! Điện mang chừng cánh tay vấn vít toàn thân hắn! Nét mặt của hắn hoàn toàn trở nên vặn vẹo, dữ tợn mà khủng bố! Hai răng nanh thật dài hiện ra trong cái miệng đã nới rộng của hắn.

- 30 lần! Ah!

Lực lượng của Lâm Dịch rốt cục đạt đến cực hạn là cơ thể có thể thừa nhận...Mà hôm nay, trong hải vực phạm vi 6 km, cũng sớm đã bị bao phủ dưới một tầng mây đen, mà trong vị trí này, mơ hồ để lộ ra quang mang màu đỏ như máu, tiếng đùng răng rắc ầm ầm không dứt bên tai...
Lâm Dịch giống như một Thượng Cổ Ma Thần vậy, im im lặng lặng lơ lửng trong Ma vực do một tay hắn tạo ra, biểu lộ dữ tợn, ánh mắt hưng phấn!

- 30 lần! Đã đạt đến 30 lần!

Lâm Dịch đè nén không được cảm xúc hưng phấn này. Nguồn truyện: Truyện FULL
Năng lượng Thiên Địa tẩy rửa quả nhiên vô cùng thần kỳ...Một lần lại một lần phá hư cùng chữa trị kia, rèn luyện đối với cường độ thân thể có thể nghĩ được. Không chút nào khoa trương mà nói...Hôm nay thân thể Lâm Dịch, so với hôm trước, mạnh hơn không chỉ gấp mười lần! Hôm nay, hắn mặc dù không sử dụng khí của bản thân, cũng tuyệt đối có thể phi thường nhẹ nhõm đánh bại bát cấp Chiến Sĩ không có đạt tới Thánh Giai...Dù cho, đối phương có rất nhiều trung đẳng chiến văn, hoặc là thượng đẳng chiến văn...Dù sao, cường độ thân thể vẫn nằm đó.
Lâm Dịch hưng phấn, bảo trì lực lượng đỉnh phong...Đồng thời, cũng hiểu mình trước kia quá mức ngây thơ...Vốn tưởng rằng, lực lượng tăng lên gấp ngoài 10 lần đã đủ để chống lại Tinh Vị Cảnh rồi...Nhưng chính thức đạt đến Tinh Vị Cảnh mới hiểu rõ ra...Đúng là vẫn còn không được. Mặc dù lực lượng của mình vào lúc đó ngang hàng với Tinh Vị Cảnh, vậy cũng không thể nào đánh bại Tinh Vị Cảnh được! Bởi vì cường độ thân thể...Cường độ thân thể của Tinh Vị Cảnh đã trải qua Thiên địa năng lượng tẩy địch, một phàm phu tục tử sao có thể đánh đồng? Không chút nào khoa trương mà nói...Bậc thấp hơn phát động công kích với Thánh Giai, đối với Thánh Giai hoàn toàn không có tác dụng gì cả!
Đây cũng là nguyên nhân vì sao khi đạt đến Thánh Giai, tiến vào Tinh Vị Cảnh, có thể vĩnh viễn bất tử...Bởi vì, thân thể bị rèn luyện qua như vậy, thật sự quá mạnh mẽ...Mạnh đến nổi khiến người khác hít thở không thông!
Lâm Dịch bảo trì cường độ lực lượng thầm nghĩ, mãi cho đến thật lâu về sau, khí thế của hắn mới dần biến mất...Lực lượng tản mát ra, lập tức giống như thủy triều tuôn về. Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, thác nước ngược lại sụp đổ trong khoảnh khắc, đánh xuống mặt biển. Mà mặt biển vốn lõm xuống, đã ở trong khoảnh khắc cũng được lấp đầy, sau một tiếng vang thật lớn, thác nước ngược lại đường kính phạm vi đạt chừng bốn năm km kia, đã ầm ầm rơi vào mặt biển, làm nổi lên một đợt sóng cao mấy chục thước...Mặt nước vốn đã kích động không thôi, hôm nay càng thêm kích động.
Mà Lâm Dịch, theo thời gian trôi qua cũng dần rút đi chiến văn, sau khi chiến văn biến mất, thân thể của hắn khôi phục bình thường, chỉ thấy trong tay hắn lóe lên ngân mang, chợt sau khi thân thể nhanh chóng xoay tròn mấy cái, đã mặc vào quần áo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.