Chung Cực Truyền Thừa

Chương 209: Sức mạnh Tinh Vị Cảnh!




Lạp Cơ Tư trên mặt mang theo biểu tình trêu ghẹo, nói với Lâm Dịch:

- Chúc mừng ngươi tiến nhập Tinh Vị Cảnh.

Lâm Dịch cười trả lời:

- Cảm ơn!

Đám người Lạp Cơ Tư là hàng tôn tử của Khải Ni Cổ Lạp, lại là do hắn dạy dỗ. Bình thường tự nhiên không ít lần nghe Khải Ni Cổ Lạp đàm luận các loại vấn đề liên quan đến Thánh Giai phân giai ra sao, do đó, tự nhiên là biết thuyết pháp Tinh Vị Cảnh.
Lâm Gia ánh mắt vụt sáng, có chút sùng bái nhìn Lâm Dịch:

- Lâm Dịch ca ca thật là lợi hại!

Lâm Gia tuy rằng rất là ngây thơ thuần khiết. Nhưng đây cũng không có nghĩa là nàng ngu ngốc. Có thể có tư cách tham dự Vô Song Hội, sao có thể là ngu ngốc? Nàng tự nhiên cũng biết muốn tiến nhập Thánh Giai là một việc khó khăn cỡ nào? Sinh ra tại đại gia tộc, nàng mỗi ngày đều thấy rất nhiều trưởng bối động hơi một tý là thở dài vì cảnh giới không thể đề thăng. Lâu dần, tự nhiên cũng minh bạch rất nhiều.
Lâm Dịch cười hắc hắc, gãi gãi đầu:

- Cảm ơn Lâm Gia...

Lâm Gia thì cười hì hì nhìn hắn.
Bố Lô và Tháp Nhĩ cũng tiến về phía trước chúc mừng, Lâm Dịch cười đáp lễ. Sau đó, đặt một bàn cơm phong phú, ăn mừng.
Yến tiệc chúc mừng vẫn tiến hành đến khi mặt trời đã ngả về tây mới coi như kết thúc. Trở lại gian phòng, Lâm Dịch nói một tiếng với Thủy Linh Lung, liền rời khỏi phòng. Hơi đề khí, thân thể hóa thành một đạo bạch mang bay thẳng lên không trung. Hôm nay hắn đã có chút khẩn cấp muốn biết được cường độ thân thể mình hiện tại, đủ để chi trì đề thăng lực lượng bao nhiêu lần. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Bất quá trong nháy mắt, Lâm Dịch cũng đã đi tới chỗ không trung ngày đó tu hành chiến văn. Nơi này vẫn duy trì hình dáng sau bị bị phá hủy. Rừng cây xanh um tươi tốt ban đầu, lúc này đã biến thành một mảnh đất trống không. Lâm Dịch hơi chút do dự, sau đó, vẫn quyết định đi xa hơn. Dù sao, hôm nay lực lượng của hắn đã không như trước. Chính hắn cảm giác, lấy trạng thái thân thể của mình hiện tại, đề thăng lực lượng gấp 15 lần hẳn là sự tình là phi thường dễ dàng. Kinh động các Thánh Giai khác dù sao cũng không phải chuyện gì tốt.
Lập tức tâm tư điện thiểm, liền làm ra quyết định. Thân hình hơi bay lên, trực tiếp xẹt qua.
Lâm Dịch tại không trung phi hành thẳng hơn nửa tiếng. Lúc này hắn đã đi tới trên vô biên đại hải. Xa xa nhìn lại, Vô Song Đảo đã biến thành một điểm xám nhỏ.
Lâm Dịch huyền phù tại không trung, địa phương dưới thân mấy chục thước chính là nước biển bốc lên không ngớt. Hắc lam thỉnh thoảng phát ra từng đóa ngân bạch bọt sóng. Một tia thanh lương theo gió biển thổi đến.
Hít sâu một ngụm không khí hơi mặn, sau đó, Lâm Dịch nhắm hai mắt lại. Để y phục trên người cởi ra từng kiện, bỏ vào trong không gian giới chỉ. Lại cảm khái một chút, có không gian giới chỉ quả nhiên thuận tiện hơn nhiều. Lâm Dịch da thịt bóng loáng mà trắng nõn. Nhưng một thân cơ nhục tinh thiết lại có vẻ rõ ràng. Thân thể nhìn như gầy gò, lại cường kiện hữu lực như thế! Hiện tại trải qua năng lượng tẩy rửa, khiến bên ngoài hắn từng tầng được chữa trị. Dấu trên người hắn trước đây đều đã nhờ lần chữa trị này mà hoàn toàn biến mất không thấy. Trên da thịt hắn tựa hồ lưu chuyển một tầng năng lượng trong suốt, có vẻ trong sáng.
Lâm Dịch lại hít sâu một hơi, đột nhiên, lực lượng tản mát ra.
Một cổ lực lượng cường hãn đến cực điểm từ sâu trong thân thể Lâm Dịch dâng trào ra! Sau một lát, chỉ nghe được một tiếng khí bạo! Một tầng khí thế như có thực chất, nhất thời xuất hiện bên người Lâm Dịch! Mà nước biển dưới thân hắn mấy chục thước chấn động không ngớt. Đột nhiên tựa như bị một lực lượng cường đại nào đó ép xuống, không ngờ trong khoảnh khắc yên ả lại lan ra phạm vi tới gần trăm mét.

- A!

Lâm Dịch quát nhẹ một tiếng, lực lượng lần thứ hai mạnh mẽ đề thăng! Lại một tiếng nổ! Khí thế ầm ầm khuếch đại ra phạm vi lớn, đạt được mấy chục thước! Mà nước biển dưới chân hắn nhất thời lõm xuống phía dưới chừng mấy chục thước.
Cơ nhục trên thân thể Lâm Dịch bởi vì dùng sức mà gân xanh nổi lên, cũng run lên nhè nhẹ. Cổ khí thế cuồng bạo đến cực điểm kia không ngừng đề thăng! Mặt nước dưới chân chịu ảnh hưởng phạm vi càng lúc càng lớn. Mãi cho đến lan ra cự ly sáu bảy trăm mét mới đình chỉ mở rộng! Từng đợt tiếng rung động không ngớt, trên người hắn sớm đã có vô số ao u lam tĩnh điện bao quanh.

- A!

Cuối cùng chợt quát một tiếng, chỉ nghe ầm ầm một tiếng nổ! Mặt nước mạnh mẽ lõm xuống, không ngờ đạt được độ cao mấy thước! Mà nước biển trong phạm vi ảnh hưởng của khí thế, đột nhiên toàn bộ hướng phía không trung bốc lên! Thác nước cũng thành hình!
Lâm Dịch cắn chặt hàm răng, trong đôi mắt bắn ra tinh mang khiếp người! Một tầng khí thế cuồng bạo tới cực điểm, uốn lượng bên người hắn! Khiến cả người hắn tựa như đặt trong một đạo long quyển phong!

- Dưới trạng thái bình thường, lực lượng đã đạt được đỉnh phong, so với lúc Bát cấp đề thăng gần 12 lần.

Lâm Dịch trong lòng tính toán, ban đêm khi vừa mới đột phá, hắn cũng không có đem lực lượng đề thăng tới cực hạn. Thế cho nên chỉ có gấp mười lần trước đây. Nhưng mà hôm nay Lâm Dịch cố tình muốn xem bản thân đã đạt đến trình độ nào, tự nhiên là toàn lực mà làm! Không bảo lưu bất kỳ cái gì!

- Hiện tại đến xem chiến văn...

Lâm Dịch nghĩ, một luồng tinh thần lực nhẹ nhàng đụng vào đầu nguồn lực lượng chiến văn dưới bụng, đột nhiên, một cổ lực lượng cường đại khiến Lâm Dịch cũng nhịn không được kinh hãi, từ trong đó dũng mãnh phun ra!

- A!

Lâm Dịch nhịn không được ngửa mặt lên trời bạo rống một tiếng! Tiếng rống thật lớn chợt lao thẳng lên trời! Đột nhiên, không biết có phải là ảo giác không, sắc trời trong nháy mắt tối lại! Chỉ nghe một trận đùng đoàng, sau đó, rung động thật lớn xoay xung quanh Lâm Dịch xuất hiện vô số điện xà! Mà thân thể Lâm Dịch cũng nhất thời tản mát ra hồng sắc quang mang chói mắt! Xung quanh thác nước cũng bị chiếu rọi thành huyết hồng sắc! Đột nhiên một tiếng gầm từ cổ họng phát ra.

- Rống!...

Tiếng gào thét như Hổ khiếu, không tự chủ được từ trong cổ họng Lâm Dịch phát ra, mà thân thể Lâm Dịch đã bị bao phủ trong một tầng ánh sáng màu đỏ chói mắt đến cực điểm!

- Cổ lực lượng này...

Da đầu Lâm Dịch bởi vì hưng phấn mà sinh ra một tia cảm giác như tê liệt, chợt, hai mắt hắn đều biến thành huyết sắc đồng tử! Một cổ cảm giác yêu dị so với giai trì chiến văn lúc trước còn yêu dị hơn mấy chục lần lập tức tràn ngập trong không trung!
Thân thể Lâm Dịch bắt đầu sinh ra biến hóa kịch liệt! Trước kia khi chưa phải là Thánh Giai, khi Lâm Dịch gia trì chiến văn, trên người hắn xuất hiện bộ da lông hắc bạch giao nhau, kỳ thật nhiều nhất chỉ là nổi lên thôi...Nhưng mà lần này...Thân thể của hắn bỗng nhiên tăng vọt một vòng! Thân cao hơn 1m8, lập tức đạt đến một mét chín mấy! Bộ da lông kia lại rõ ràng như thế! Bộ lông thật dài nổi lên trong gió, Lâm Dịch thậm chí có thể cảm giác được phật động rõ ràng! Trên mặt của hắn, vốn chỉ có mấy cọng lông tượng trưng, hôm nay đã bị bộ lông tuyết trắng chiếm cứ! Sáu đạo vết cào huyết văn, hôm nay lăng không tăng lên ít nhất gấp đôi! Một đạo ở chính giữa, thẳng tắp kéo dài tới chỗ vành tai, chữ Vương phong cách cổ xưa trên trán càng chớp động lên huỳnh quang, lộ ra cực kỳ chói mắt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.