Chung Cực Nhân Loại

Chương 84: Bên Trong Phong Ấn!






“Răng rắc…..răng rắc….”
Ở một tinh cầu, nơi được vô số pháp trận hỏa diễm bao vây lấy.
Bất chợt kết giới vô được cấu tạo từ đủ loại hoa văn đang bao phủ dường như là phong ấn tinh cầu kia giờ đây lại vang lên từng tiếng vở nát.
Chỉ thấy kết giới kia bị vỡ ra một lỗ hổng nhỏ, từ bên ngoài một luồng khí huyết sắc mang theo vô số tinh huyết liền tràn vào tụ hợp lại thành một thân ảnh bao phủ bởi hắc y không rõ nam hay nữ.
“Đáng ghét! Chỉ là phong ấn do Tiên Đế Viên Mãn tạo ra lại khiến cho bổn tọa tốn hơn 10 ngày thời gian!”
Hắc y nhân quanh người bao phủ bởi huyết sắc khí lưu, giọng khàn đặc bất nam bất nữ vang lên khiến thiên địa xung quanh như tràn ngập trong biển máu, mùi máu tanh bao phủ khiến không khí như bị yên diệt.
“Cũng không sao, chỉ cần lần này mọi chuyện như kế hoạch thì ta có thể tạo ra thêm một thứ đồ thú vị mới, khặc khặc!”
Hắc y nhân phát ra tiếng cười như ma quỷ vang vọng khắp phiến không gian bên trong kết giới trận kia.
“Ngươi là ta mục tiêu lần này!”
“Mong rằng ngươi sẽ không khiến ta thất vọng!”
Hắc y nhân hướng ánh mắt về phía trên tinh cầu nhỏ chưa đến 1 phần 1 tỷ Long Thiên Tinh.
Chỉ thấy ở nơi đó, có một con Kim Long đang ngủ say, trên người nó là vô số xiềng xích vàng kim lấp lánh kết nối với kết giới trận to lớn kia.
Con Kim Long này cũng không hề đơn giản, trên người nó có tổng thẩy ngũ trảo, lớp vảy lấp lánh sáng rực như vàng kim, bằng chứng cho vương giả của Long Tộc, Ngũ Trảo Kim Long.
Dù thân phận là như vậy cao quý nhưng con Ngũ Trảo Kim Long kia hiện giờ lại chẳng khác gì một con chó bị nhốt lại bởi vô số xiềng xích.
“Đường đường là Long Tộc vương giả thế mà lại rơi đến tình trạng này!”

“Đầu óc xảy ra vấn đề nhưng tu vi cũng không tệ, đáng để trở thành vật chứa đựng nó!”
Hắc y nhân nhìn con Ngũ Trảo Kim Long đang nhắm mắt như ngủ kia mà lắc đầu hơi tiếc nuối rồi lại cười man rợ, hắn từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một thứ.
Đó là một giọt máu màu tím đậm, xung quanh giọt máu kia nổi lên vô số gai nhọn trắng tuyền như xương cốt nhìn cực kỳ quỷ dị.
Giọt máu kia vừa xuất hiện, cả không gian như bước vào tận thế rung chuyển liên tục.
Khí tức cuồng bạo cùng giết chốc hết vạn vật tỏa ra khiến Ngũ Trảo Kim Long đang nhắm mắt kia cũng phải bừng tỉnh.
Nó hoảng sợ nhìn lấy giọt máu nhỏ nhắn, thậm chí còn không to bằng một miếng vẩy trên người nó.
Ngũ Trảo Kim Long, tồn tại như vương giả chí cao của Long Tộc lại sợ hãi một giọt huyết tinh, việc này thậm chí còn khó tin hơn một trò đùa.
“Két….két……loảng xoảng…..loảng xoảng…..”Ngũ Trảo Kim Long hoảng loạng muốn thoát khỏi xiềng xích chạy trốn nhưng với tu vi chỉ là Tiên Tôn Hậu Kỳ như nó thì việc thoát khỏi xiềng xích phong ấn kia là mơ tưởng hảo huyền.
“Khà khà, tiểu thằn lằn! Đây là thứ chủ nhân vừa ban cho ta, ngài còn nói phải chú ý về tên tiểu tử tóc vàng nào đó!”
“Mong rằng ngươi có thể hoàn thành hết nhiệm vụ, khắc khắc……”
Hắc y nhân vừa nói tiếng cười khàn đặc ma ảo của hắn vẫn vang vọng rợn người, hắn vung tay lên giọt huyết dịch kia liền bắn mạnh về phía Ngũ Trảo Kim Long.
“Phốc!”
“Rống……”
Giọt huyết tinh kì dị dễ dàng xuyên qua lớp da cùng vẩy cứng tựa kim cương của Kim Long khiến nó hoảng sợ rống lên một tiếng.
“Khắc khắc, mong rắng ngươi có thể đem đến tận thế cho bọn chúng!”Hắc y nhân cười một tiếng rồi thân thể lại lần nữa hóa thành một đoàn huyết lưu bay ra khỏi kết giới kia.
“Rống…..Gào……Grừ!!”
Ngũ Trảo Kim Long ngay khi giọt huyết kia tiến vào thân thể liền như chịu đến thiên tru vạn quả đau khổ gào thét.
“Tách tách tách!”
“Răng rắc….răng rắc…..”
Cơ thể nó, lớp vảy vàng kim rực rở nhanh chống chuyển màu trở thành một màu đen tuyền.
Cơ thể nó mọc ra từng cái gai nhọn trắng toát như xương cốt, nhìn cực kì ghê rợn.
Chưa dừng lại ở đó, những cái gai nhọn kia lấy một tốc độ không thể nhanh hơn lan tỏa ra toàn thân nó, khuôn mặt từ uy nghiêm của Long Tộc giờ lại giữ tợn vì vô số gai xương mộc lên, hàm răng sắc nhọn như dã thủ đói khát từ lâu hiện lên một cách dữ tợn.
Lớp vảy bóng loáng vàng kim lúc đầu nay đã trở thành một màu đen tuyền sần sùi.
“Rống!’
“Grừ!”
“Rống…….”
Nó đau đớn gào thét những tiếng long ngâm vang trời rồi cuối cùng cùng im lặng lại, hai mắt nó nhắm chặt.
“Grừ!”Bất chợt, hai mắt nó bỗng mở toang ra.

Nhưng thây vì đôi mắt kim sắc như lúc đầu, giờ đây đôi mắt của nó phát ra ánh sáng đỏ cùng khí tức bạo ngược, khí tức của sự tận thế ngập tràn.
Nó giờ toàn thân sần sùi đen tuyền cùng với những chiếc gai trắng nhìn kinh khủng cực kì.
“Grừ…..”Con hắc long kỳ quái dần chậm rãi nhắm mắt lại, không phải vì nó không còn muốn hủy diệt mọi thứ nữa, mà là vì nó đang chờ! Chờ đợi thời cơ, ngay khi sự tiến hóa này kết thúc.
Rất nhanh, chỉ chốc lát nữa thôi thế giới này liền sẽ tràn ngập trong tận thế và nỗi tuyệt vọng.
…….
“!”
Ở trong sảnh của cung điện nguy nga trên Long Thiên Tinh, Long Chấn Thiên như cảm thấy gì đó, ông đưa mắt nhìn về một phương hướng, đôi mắt nhíu lại.
Điều này khiến các vị Tiên Đế khác có mặt tại đây đều nghi hoặc vô cùng.
“Phu quân, có việc gì xảy ra sao?”Long Thanh Tịnh một mặt nghi hoặc lo lắng nhìn Long Chấn Thiên hỏi.
Nàng biết phương hướng kia là nơi nào, đó là nơi nhốt lấy con trai của nàng, cũng là đại ca của Long Như Nguyệt.
Vị Đế tử thật sự của Long Tộc, chỉ tiếc là……
“…..Không có gì, chắc do ta quá mẫn cảm mà thôi! Dù sao phong ấn không lâu trước đã được ta gia cố rồi!”
Long Chấn Thiên chỉ hơi nhíu mày rồi ngay lập tức liền bình thản đáp.
Lời nói của hắn khiến Long Thanh Tịnh hơi thở ra, may mắn rằng không có việc gì quá nghiêm trọng.
“Được rồi, chúng ta cũng nên tiếp tục cuộc bàn bạc này chứ nhỉ?”
Long Chấn Thiên nhìn các vị Tiên Đế khác nghiêm túc nói.
“Như các vị đã biết, trong 2 năm qua tiên ma hai giới chúng ta đều xẩy ra những việc rất kỳ dị.
Việc này không phải do ngẫu nhiên mà là có người đứng sau dàn xếp!”
“Vì thế, ta đề nghị chúng ta nên tạo thành một liên minh, giữ liên lạc với nhau mỗi khi một bên nào gặp chuyện thì có thể lập tức cầu cứu!”
“Mục đích để bắt được kẻ chủ mưu sau những việc kia!”
Long Chấn Thiên trầm giọng uy nghiêm vô cùng nói.
“Các vị thấy như thế nào?”Long Chấn Thiên đưa mắt quét qua các vị Tiên Đế mở giọng hỏi.
Đám người Tiên Đế đều im lặng âm thầm tính toán lợi và hại trong việc này.
Những Đế tử và Đế nữ khác chỉ đứng im bên cạnh trưởng bối của mình, việc này không phải là thứ hiện giờ bọn họ có thể tham dự.
“Hồ Linh Tộc đồng ý gia nhập liên minh!”
Người đầu tiên cất lời là Hồ Mị, Vạn Yêu Tiên Giới cũng là một trong những nạn nhận của kẻ kia.

Sư huynh nàng cũng vì thế mà chết khiến chiến lực cùng cuộc sống ở Vạn Yêu Tinh đều bị suy giảm trầm trọng.
Không ai đoán trước kẻ kia có thể ghé thăm lần nữa hay không, sự giúp đỡ của những thế lực khác là vô cùng cần thiết.
“Hoa Yêu Thánh Địa đồng ý gia nhập!”Bạch Liên Cơ cong lên khóe môi nhẹ nhàng nói.
Nàng cảm thấy đề nghị này hoàn toàn không có bất kỳ hại nào.
“Cuồng Thần Tông cũng gia nhập!”
“Băng Thiên Sơn…..Thiên Kiếm Các……Tây Thần Sơn cũng thế!”
Các thế lực khác cũng đồng loạt đồng ý, chỉ còn lại mình Kim gia Kim Bá Quang là vẫn còn đắng đo suy nghĩ.
Hắn thuộc Vạn Giới Các, mà Vạn Giới Các lại không cho tham gia tranh chấp của các thế lực bên ngoài.
“Thứ lỗi, Kim gia không thể gia nhập liên minh này được!”Kim Bá Quang dù rất muốn những cũng phải chấp tay từ chối, hắn địa vị trong Vạn Giới Các tuy không thấp những cũng chưa đến mức không nhìn luật lễ được đặt ra.
Kim Bá Quang từ chối không nằm ngoài dự kiến của các vị Tiên Đế, họ đều biết luật lệ không tham gia tranh đấu của Vạn Giới Các.
Long Chấn Thiên chỉ là hơi hụt hẫn một chút rồi liền gật đầu, hắn cũng chỉ là muốn thử một lần mà thôi.
“Vậy thì chúng ta cứ thế mà quyết định!!”
“Cảm tạ các vị đã đến đây tham dự lễ mừng thọ của ta!”Long Chấn Thiên đứng dậy vỗ bàn nhìn những người khác nói.
Tuyên bố lễ mừng thọ cùng cuộc bàn luận này kết thúc tại đây.
Ngay khi Long Chấn Thiên vừa dứt lời, bỗng không gian trong cung điện liền rung động.
Bốn thân ảnh liền xuất hiện ngay trước mặt đám người.
Đó là Nhị trưởng lão Long Tộc, bên cạnh hắn là Lục Dạ, Hoa Vô Tuyết cùng Tây Ngôn Xuy Tuyết.
Thời hạn 10 ngày đã qua, ba người cũng được đưa về lại cung điện!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.