Chung Cực Nhân Loại

Chương 83: Tiến Vào Tiên Trì!






“Hoa Vô Tuyết sao?”Long Chấn Thiên cùng đám người không mấy kinh ngạc, dù sao lúc trước ở ngoài cung điện hai người họ còn ôm nồng thắm lắm cơ mà.
Lục Dạ chỉ cười mỉm nhìn Hoa Vô Tuyết khuôn mặt hơi đỏ, hắn tình toàn một hồi thì chọn nàng là có lý do hết.
Thứ nhất là bù đắp sau một thời gian dài không gặp, thứ hai đó là trừ nàng ra thì Phượng Vũ Y hay Hồ Ngọc Ly đều không có thiên về thể tu mấy, Long Như Nguyệt thì đây là nhà của nàng rồi, không cần hắn nhường cơ hội.
Kim Huyền Ngọc thì tuy quan hệ không tệ nhưng chưa đến mức thân thiết như Hoa Vô Tuyết.
Tóm lại là cho nữ nhân mình vào Long Ngâm Tiên Trì chỉ có lời không có lỗ!
“Vậy thì, nhị trưởng lão!”
“Ngươi đưa ba tên tiểu bối này vào Long Ngâm Tiên Trì đi, thời hạn 10 ngày, tận dụng cho tốt đấy!”
Long Chấn Thiên nhìn một vị trưởng lão có tu vi Đế Vương đưa Lục Dạ, Tây Ngôn Xuy Tuyết và Hoa Vô Tuyết vào Long Ngâm Tiên Trì tu luyện.
Nhị trưởng lão gật đầu một cái rồi liền phất tay đem theo ba người biến mất tại chộ, chúng nữ khác nhất là Hồ Mị nhìn thấy Lục Dạ rời đi tuy rất buồn phiền nhưng nàng vẫn không biểu hiện ra.

“Vậy giờ chúng ta cũng nên bàn một chút về những chuyện gần đây chứ nhỉ?!”
Long Chấn Thiên ánh mắt ngay lập tức liền nghiêm túc sắc bén tràn đầy uy nghiêm pha lẫn một chút giận giữ.
Những vị Tiên Đế và trưởng lão Long Tộc, ngay cả những Đế tử, Đế nữ cũng là sắc mắt nghiêm trọng lắng nghe.
Họ dù ít dù nhiều cũng biết trong vài năm trở lại đây có rất nhiều trường hợp Tiên Đế cường giả bị điều khiển dẫn tới sự diệt vong của vài cái Đại Thiên Giới, vụ việc này thế nhưng là làm cả Tiên Ma nhị giới chấn động.
Nay đã đến lúc các thế lực đỉnh phong ra mặt tìm hiểu nguồn gốc của những việc này.
………
“Vậy đây là Long Ngâm Tiên Trì sao?”
“Rống!!”
Lục Dạ, Hoa Vô Tuyết cùng Tây Ngôn Xuy Tuyết chỉ thấy khung cảnh trước mắt lóe lên, trước mặt họ liền xuất hiện một cái hồ lớn vang vọng khắp hồ là tiếng long ngâm thậm chí Lục Dạ còn nhiều thấy hư ảnh vô số chân long bay lượng trên mặt hồ.
“Long Ngâm Tiên Trì này dù là Thể Đế tu vi bước vào cũng có hiệu lực cực lớn, ba người các ngươi tu luyện nhớ đừng tiến vào nơi quá sâu đặc biệt là trung tâm của hồ nếu không hậu quả tự chịu!”
“10 ngày sau ta sẽ tới đưa các ngươi ra!”
Nhị trưởng lão long tộc nhìn Lục Dạ ba người cảnh báo một tiếng rồi rời đi để lại Lục Dạ cùng hai cô nàng nhìn nhau.
“Phập!”
“Này má ơi tha con đi, please!”
Vị trưởng lão chỉ vừa biến mất Lục Dạ đã bị một thanh kiếm đâm tới, nếu phản xạ của hắn không nhanh thì giờ đã lên bàn thờ rồi.
Nhìn thanh kiếm lạnh lẽo kề sát đầu mình, Lục Dạ hết nói nổi nhìn người tấn công hắn.
Đó không ai khác chính là Tây Ngôn Xuy Tuyết, đúng như lời nàng nói.
Lần sau gặp thì giết hắn, suýt nữa thì thành công rồi đấy.
“Keng!”
Ngay khi Tây Ngôn Xuy Tuyết định vung kiếm đuổi giết lần nữa thì Hoa Vô Tuyết liền xuất hiện dùng kiếm đánh bay nàng đi.
“Kiếm Vực?!!”Tây Ngôn Xuy Tuyết có chút không thể tin được nhìn Hoa Vô Tuyết lẩm bẩm, tuy vậy nàng ngay lập tức bình thản như cũ lao tới lần nữa.
“Keng…..cheng….cheng!”
Nhất thời hai người liền giao chiến với nhau, Lục Dạ đứng một bên chỉ có thể co giật khóe môi cười khổ.
Hai cô nàng này tính cách cũng là có phần nào giống nhau, đều là như vậy dùng kiếm.
“Để xem Kiếm Vực của ai mạnh hơn!”
“Rất hợp ý ta!”
Tây Ngôn Xuy Tuyết ánh mắt lạnh lẽo sắc bén như kiếm mang lao tới kéo theo đó là vô tận kiếm ý hóa thành kiếm vực.
Hoa Vô Tuyết thì như không có việc gì, đối với nàng kiếm vực chỉ là đbrr nếu so sánh với Cửu Khiếu Linh Lung Kiếm Tâm.
Dù thua kém đến tận 3 đại cảnh giới nhưng nàng vẫn không hề yếu thế mà lao tới.
“Các ngươi đủ chưa hả?!!”
Lục Dạ thấy tình thế không ổn liền lao tới đưa tay ngăn hai nàng lại.
Thì hai tay hắn lại chạm vào thứ gì đó mềm mềm.
“Hửm, hình như việc này hơi quen?!”Lục Dạ hai tay không nhịn được bóp vài lần.
“Ưm~”
“Nha~”
Hai tên rên rỉ đồng loạt vang lên khiến Lục Dạ có dự cảm không tốt, hắn mồ hôi lạnh chảy rồng đưa mắt liếc hai bên tay mình.
Chỉ thấy hai bàn tay với “hảo ý” muốn can ngăn hai cô nàng đang giao chiến giờ lại nắm gọn bộ ngực đầy đặn của hai nàng.
“Lục Dạ……”

“Chết!”
Cả hai đồng loạt đỏ mặt rút kiếm ra nhắm ngay Lục Dạ mà đuổi giết.
“Khoan….các ngươi làm ơn dừng lại được không?”
“Ra ngoài rồi các ngươi muốn đuổi kiểu gì cũng được nhưng chúng ta chỉ có 10 ngày trong đây thôi đó! Không tận dụng là toang đấy!”
Lục Dạ vừa chạy vừa nói khiến hai nàng hừ nhẹ thu kiếm lại.
“Haizzz, rốt cuộc cũng xong!”Lục Dạ nhìn hai người thở ra một hơi, hắn nhìn Long Ngâm Tiên Trì ẩn chứa sức mạnh không lồ cùng tiếng long ngâm uy nghiêm cứ vang vọng như thách thức tất cả những kẻ dám bước vào.
Lục Dạ đưa tay chớp mắt liền cởi hết quần áo của mình ra.
“Ngươi làm gì thế hả?”Hoa Vô Tuyết nhìn thấy cơ thể săn chắc của hắn liền đỏ mặt tức giận nói, nếu chỉ có mình nàng thì không sao hai người việc gì cũng làm hết rồi nhưng ở đây còn có Tây Ngôn Xuy Tuyết nữa a.
“Muốn xuống thì phải cơi áo ra chứ, dù sao thì khi xuống y phục trên người cũng bị phá cho nát bét thôi!”Lục Dạ vô cùng không thèm mặt trần chuồng đứng trước mặt hai cô nàng khiến họ đỏ bừng mặt không dám nhìn nói.
“Ta xuống trước đây, Vô Tuyết ngươi cũng nhanh chóng xuống đi!”
“Tửng!”
Lục Dạ vừa nói xong liền nhảy xuống hồ nước, nhất thời toàn thân hắn liền truyền tới cảm giác hơi đau và tê dại do lực lượng từ trong hồ tác động đến.
Nhưng dù vậy Lục Dạ vẫn không biểu hiện gì, hắn cất bước tiến về phía trước.
“Hừ!”
Hoa Vô Tuyết cùng Tây Ngôn Xuy Tuyết thấy Lục Dạ nhảy xuống liền quay qua nhìn nhau rồi lại hừ nhẹ quay đầu đi.
Hoa Vô Tuyết thấy bóng dáng Lục Dạ càng ngày càng đi xa liền cắn môi cởi bỏ hết y phục trên người đi xuống hồ, tiếp nối nàng là Tây Ngôn Xuy Tuyết cũng làm như thế.
Bây giờ chỉ cần Lục Dạ quay đầu lại là có thể thấy được hai cơ thể hoàn mỹ trần chuồng đằng sau mình, chỉ tiếc là hắn không có nhiều thời gian quan tâm đến mấy thứ đó, ít nhất là hiện giờ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.