Chuế Tế Đỉnh Phong Nhất Đẳng Độc Tôn

Chương 388: Đến Mà Lấy





Ngồi tại trung tâm tầng thứ ba, Đế Nguyên Quân ngẩng đầu nhìn lên cao với dáng vẻ nghiêm trọng vô cùng.
Biết bản thân sắp sửa đối mặt với một mối nguy đến từ thiên đố nhưng Đế Nguyên Quân từ đầu cho đến cuối vẫn nở một nụ cười nhàn nhạt ở trên gương mặt.
“Cùng lúc nhập ba loại thiên đố? Nghe có vẻ hơi quá sức nhưng đây mới chính là thứ mà ta mong muốn từ trước cho đến giờ? Nếu như có thể vượt qua được thì thành tựu của ta sau này sẽ còn tốt hơn bao giờ hết?”
“Không cần tốn nhiều thời gian, nếu như đã kéo tới thì thoải mái mà đánh xuống đi thôi? Ta biết chắc một điều là tòa bảo các này sẽ không giúp ta chống đỡ một phần nào đâu”.
Lời nói vừa dứt, tòa lôi vân ở trên cao bắt đầu có những tia lôi quang nhỏ chạy dọc ra xung quanh rồi cùng lúc ngưng tụ ba loại lực lượng khiến toàn bộ khu vực xung quanh bị rung chuyển một cách kịch liệt và một bầu không khí nặng nề bao trùm hết tất cả mọi thứ.
Cảm nhận uy lực của cả ba đạo lôi quang khiến những người đứng quan sát phía bên dưới cảm thấy kinh hãi vô cùng.
Toàn bộ lông tóc bỗng dưng dựng đứng cả lên và cùng với đó là một dòng điện lạnh chạy xẹt qua cơ thể khiến họ bị rùng mình một cái.
“Rốt cuộc là thứ gì đã dẫn đến lôi vân đáng sợ như thế này? Ta có cảm giác bản thân bị nó nhắm trùng thì không chết cũng bị trọng thương?”
“Đúng là đáng sợ thật, ta chỉ cảm nhận thôi là sởn cả gai ốc? Nếu như đây là dị tượng do chí bảo xuất hiện gọi tới thì dễ nói còn có một ai đó dẫn đến thứ này thì hậu quả không thể đong đếm được?”
“...”.
Bao đạo lôi quang dần dần tích tụ lại rồi đánh xuống.
Đạo thứ nhất, đó chính là một đạo lôi quang màu đỏ tươi mang theo một lượng huyết khí cực kỳ kinh khủng đánh xuyên qua những tầng trên của bảo các và thẳng hướng về phía tầng thứ ba mà đánh.
Cảm nhận toàn bộ bảo các đang run lên, Đế Nguyên Quân vẻ mặt ngưng trọng cùng với từng hạt mồ hôi lạnh từ trên trán lăn xuống.
Không chỉ có cả bảo các bị rung chuyển mà ngay cả ma khí ở trong tầng thứ ba này phút chốc cũng bị một thứ gì đó cuốn đi hết tất cả.

Nhìn ma khí ở xung quanh người bị rút sạch, Đế Nguyên Quân vẻ mặt có chút bối rối nhìn xung quanh mà không biết chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng hắn cũng chẳng thể để tâm đến những chuyện này nữa bởi vì những đạo lôi quang đang liên tiếp đánh xuống.
Nhận thấy lôi quang sắp sửa đánh tới, Đế Nguyên Quân hít vào một hơi thật sâu rồi đồng thời bộc phát toàn bộ thực lực và thúc đẩy ba đại lực lượng lên đến đỉnh điểm.
Không dừng lại ở đó, Đế Nguyên Quân tiếp tục thúc đẩy Ngũ Hành Bá Thể Quyết và Công Bằng Công Đồ lên đến mức cao nhất.
Chỉ thấy trên người hắn bỗng hiện lên một đạo tinh quang màu lục nhàn nhạt cùng với đó là một bộ thanh y mang theo một lượng lớn sinh mệnh lực.
Và ở trên đỉnh đầu, một tôn Côn Bằng với cơ thể cao mười trượng đang che chắn và há rộng miệng để sẵn sàng cắn nuốt những đợt lôi quang công kích đầu tiên.
Thình lình, cả ba đạo lôi quang đồng thời đánh xuống và thẳng hướng về phía Đế Nguyên Quân mà đánh với một uy lực kinh khủng vô cùng.
Đế Nguyên Quân có cảm tưởng nếu bản thân không dùng toàn lực để chống đỡ thì hậu quả hết sức không lường.
Đưa tay kết ấn ra trước ngực, Đế Nguyên Quân cắn răng truyền ba đại lực lượng xâm nhập vào trong cơ thể Côn Bằng khiến thân hình to lớn của nó đột nhiên ánh lên và gương mặt nó dần trở nên dữ tợn.
Chỉ thấy nó vung mạnh cánh một cái rồi dằng không bay lên và xông thẳng về phía ba đạo lôi quang.
Há lớn miệng, Côn Bằng đánh ra một cổ lực hút cực kỳ kh ủng bố có thể hút vào tất cả mọi thứ và ba đạo lôi quang này không thể thoát khỏi rồi bị nuốt trọn vào trong bụng.
Nhưng uy lực của lôi quang là quá kinh khủng, tuy Côn Bằng đã nuốt trọn được toàn bộ nhưng lực lượng của lôi quang vẫn kịp để lại từng vết nứt lớn ở trên cơ thể nó.
Đế Nguyên Quân thúc đẩy tát cả mọi thứ lên đến cực điểm rồi cắn răng luyện hóa uy lực của lôi quang.

Cảm nhận dòng năng lượng tinh thuần và nồng đậm chạy dọc khắp nơi trong cơ thể, Đế Nguyên Quân cảm giác toàn thân giống như bản thân đang bị ngàn vạn vết kiếm đâm trúng.
Chịu đựng cảm giác đau đớn, Đế Nguyên Quân vận chuyển điểm sáng Huyết Đế Mộc để bắt đầu ổn định lấy cơ thể và tiếp tục đón nhận những đợt công kích tiếp theo.
Không đợi Đế Nguyên Quân được nghỉ ngơi thì ba đạo lôi quang tiếp theo đã một lần nữa đánh xuống với uy lực mạnh hơn rất nhiều.
Tiếp tục đưa tay lên để kết ấn và dùng Côn Bằng để thôn phệ triệt để.
Men theo cái vung tay của hắn thì tôn Côn Bằng cung mạnh cánh rồi đằng không bay lên thêm một lần nữa.
Chỉ thấy nó ngẩng đầu nhìn lên cao rồi rông lớn một tiếng và sau đó là há rộng miệng rồi điên cuồng thôn phệ tất cả.
Cứ liên tiếp như thế, Đế Nguyên Quân đã đón nhận năm đợt lôi quang tương ứng với mười lăm đạo liên tiếp.
Tuy đã an toàn vượt qua nhưng tôn Côn Bằng hiện tại đã không thể nào thôn phệ được thêm nữa.
Thu Côn Bằng về lại đan điền, Đế Nguyên Quân một lần nữa bộc phát ba đại lực lượng lên đến đỉnh điểm rồi thở dài một hơi.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía ba đạo lôi quang đang đánh xuống thì cắn răng quát lớn một tiếng.
“Đến đây?”
Dùng nhục thân và thực lực của bản thân đón nhận, Đế Nguyên Quân vẻ mặt kiên định chờ đợi lôi quang đánh xuống.
Đạo thứ nhất, toàn thân hắn đột nhiên run lên một cách đầy kịch liệt và phần lưng hắn bỗng hiện lên một vệt cháy đen rất lớn trông đau đớn vô cùng.
Nhưng hắn nào có thời gian để ý đến những cảm giác đó vì đạo thứ hai thứ ba đã đồng thời thời đánh xuống.
Cảm nhận một dòng lôi quang chạy dọc khắp cơ thể, Đế Nguyên Quân đau đớn rùng mình phun ra một ngụm máu tươi, toàn bộ khí tức ở trên người đang giảm xuống một cách nhanh chóng.
Nhưng chưa dừng lại ở đó, Đế Nguyên Quân chưa kịp kìm xuống cảm giác đau đớn đó thì đạo lôi quang thứ ba đánh xuống.
Bị một ngọn đạo liệt diễm thiêu đốt toàn thân, toàn bộ y phục trên cơ thể và toàn bộ tóc trên cơ thể đều bị thiêu rụi một cách triệt để.
Không dừng lại ở đó, toàn bộ da thịt bị uy năng của loại hỏa diễm này thiêu đốt và chỉ trong một thời gian ngắn, toàn thân hắn đã bị thiêu đốt biến thành một cục than lớn.
Không chịu từ bỏ, Đế Nguyên Quân cắn răng bộc phát điểm sáng Huyết Đế Mộc lên đến cực điểm để hồi phục lại tất cả.
Những miệng vết thương trên người và những vết bỏng do lôi quang đánh trúng đang dần hồi phục lại với một tốc độ nhanh mà mắt thường có thể nhìn thấy được.
Thở dốc một hơi, Đế Nguyên Quân đưa tay lên lau đi vệt máu ở trên khóe miệng rồi ngẩng đầu nhìn lên cao và nói.
“Chỉ còn ba đợt nữa thôi? Nhưng ba đợt cuối này có uy lực cực kỳ mạnh, nếu như ta không tìm được đối sách thì tính mạng sẽ gặp nguy hiểm?”
Tế ra Tử Huyền nằm ở trong lòng bàn tay, Đế Nguyên Quân vận chuyển một lượng lớn chân nguyên vào trong đó rồi đẩy nhẹ thanh trường thương bay lên cao.
Chưa dừng lại ở đó, Đế Nguyên Quân lúc này đã không còn cách nào nữa ngoài việc phải tế ra Côn Bằng để tiếp tục ngăn cản.
Ba đạo lôi quang đồng thời đánh xuống, Đế Nguyên Quân cắn răng bộc phát hết tất cả khả năng của bản thân rồi tung ra đại chiêu.
Huyền cấp cực phẩm thương pháp, Thương Thiên Hào Khí!
Chỉ thấy thanh trường thương đột nhiên xoay chuyển ở trên không trung tạo thành một vòng xoáy bao bọc lấy toàn bộ bản thân Đế Nguyên Quân và đồng thời xông thẳng về phía lôi quang.

Kịch liệt giao phong, Đế Nguyên Quân cắn răng thì triển thương pháp lên đến đỉnh để nhằm phân tán uy lực của lôi quang rồi phát động y năng của Côn Bằng.
Côn Bằng nhanh chóng há rộng miệng, nó điên cuồng thôn phệ hết triệt để mà không bị hao tổn một chút nào cả.
Và tiếp đến là đạo lôi quang lần thứ tám đánh xuống, Đế Nguyên Quân cũng dùng chính cách này để chống đỡ và thành công vượt qua.
Nhưng còn đợt đánh xuống cuối cùng, Đế Nguyên Quân cảm nhận uy lực của lôi quang hiện tại đã sánh ngang tất cả công kích của những đợt trước cộng lại và mang theo một cổ sát phạt chi ý vô cùng kh ủng bố.
Đế Nguyên Quân chỉ cảm nhận một chút thôi mà khiến toàn thân hắn phải run lên và hô hấp cũng dần trở nên khó khăn vô cùng.
Bất giác, một bầu không khí nặng nề dần bao trùm lấy toàn bộ căn phòng.
Không giữ lại bất thứ gì nữa, Đế Nguyên Quân cắn răng dốc hết toàn bộ lực lượng còn lại để thi triển thương pháp, sử dụng Hắc Long Bảo Chung bắ n ra một đạo kình khí kh ủng bố để chống đỡ và Côn Bằng đã sẵn sàng luyện hóa bất cứ lúc nào.
Nhưng, tất cả sự chuẩn bị của Đế Nguyên Quân đều biến thành công cốc từ đầu cho đến cuối.
Ba đạo lôi quang phá trời kinh khủng đánh xuống khiến tòa bảo các và khu vực xung quanh rung lắc một cách kịch liệt và lôi quang kinh khủng xộc qua từng tầng ở trên cao và hướng thẳng về phía Đế Nguyên Quân mà đánh.
Ngay khi vừa đánh xuống thì toàn bộ chiêu thức hắn bị phá một cách nhanh chóng.
Tử Huyền và Hắc Long Bảo Chung bị đánh văng ra xa, còn Côn Bằng thì bị lôi quang chấn diệt triệt để và xông thẳng xuống giống như thiên nộ mà không có bất cứ thứ gì có thể ngăn cản được.
Côn Bằng nát, Đế Nguyên Quân toàn thân đau đớn run lên một cái rồi phun ra một ngụm máu tươi lớn.
Không cam chịu kết quả, Đế Nguyên Quân ngẩng đầu đứng dậy, hắn dương mắt nhìn lôi quang sắp sửa đánh xuống rồi bộc phát toàn bộ mọi thứ lên đến đỉnh điểm rồi cắn răng quát lớn một tiếng.
Ba đạo lôi quang đồng thời đánh xuống, Đế Nguyên Quân cắn răng bộc phát hết tất cả khả năng của bản thân rồi tung ra đại chiêu.
“Đế Nguyên Quân ta đứng tại, mạng của ta cũng ở tại? Có giỏi thì đến đây mà lấy? Ta muốn nhìn xem, ngươi có thể lấy mạng ta được không?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.