Chúa Tể Chi Vương

Chương 559: Mộng Cảnh Thái Cổ




Tại ngoại giới, trên đỉnh sơn phong kình thiên.
Phần đông thân ảnh thuộc ba đại Tông phái, đều đứng lặng im thật lâu, trong lòng khó có thể bình tĩnh lại.
Khoảnh khắc cuối cùng, ý chí tử vong của “Tử Vong Truy Sát Lệnh”, lại không cướp đi linh hồn của Triệu Phong.
- Huyết mạch đồng tử của Triệu Phong, rốt cuộc có lai lịch gì, không ngờ có thể đối kháng với Tử Vong Chi Mâu.
Cường giả thuộc ba đại Tông phái đều kinh ngạc khó hiểu.
Từ số lần giao phong liên tục với Triệu Phong, mọi người chợt phát hiện, tiềm lực nội tình của thiếu niên này, dường như là vô cùng vô tận.
Nhất là mắt trái thần bí, nó chính là một câu đố lớn mà cho đến nay vẫn không có cách nào phá giải.
Mọi người lại lần nữa hoài nghi, huyết mạch đồng tử của Triệu Phong, phải chăng cũng không phải là hậu duệ của loại Mâu Thần nào?
Ba đại Vương Giả Hư Thần Cảnh, đều có chút khó hiểu.
Bởi vì lúc trước, Ngân Không Tông Sư đã từng kết luận rằng, huyết mạch đồng tử của Triệu Phong, không phải là bất kỳ loại nào trong truyền thừa Bát Đại Thần Mâu.
- Huyết mạch đồng tử của Triệu Phong, có lẽ là một loại biến dị của truyền thừa Mâu Thần nào đó, nếu không thì cũng không thể chống lại ý chí Đồng lực vượt thời không của “Tử Vong Chi Mâu”.
- Còn một khả năng nữa, đó là nếu như huyết mạch truyền thừa của Triệu Phong, có quan hệ với Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, như vậy thì việc đối kháng với hậu duệ như truyền thừa Tử Vong Chi Mâu, cũng không phải là chuyện lạ. Dù sao thì lực lượng của Tử Vong Chi Mâu cũng vượt qua thời không mà đến, hoàn toàn khác biệt một trời một vực với bản thể chính thức.
Ba đại Vương Giả Hư Thần Cảnh, lén thảo luận.
Chỉ là một tiểu bối Chân Chủ Cấp, có thể ngăn cản được ý chí Đồng lực vượt qua thời không của “Tử Vong Đại Đế”, quả thực là chuyện kinh thế hãi tục.
Ngay cả Vương Giả Hư Thần Cảnh bình thường, cũng không bảo đảm có thể ngăn cản được sự truy sát của “Tử Vong Truy Sát Lệnh”.
Ô...ô...ô...n...g!
Đột nhiên, “hình ảnh ảo ảnh” trên đỉnh sơn phong kình thiên, dần trở nên ảm đạm, hiện ra xu thế không ổn định.
Hình ảnh Di tích Tử Thánh hiện ra trong ảo ảnh, đã không còn nhìn thấy rõ ràng nữa.
- Xảy ra chuyện gì?
Trên sân lập tức rối loạn, mọi người nhìn về phía những Trận Pháp Sư đang bày trận.
- Bởi vì một vài nguyên nhân dị thường, cho nên kết nối giữa Không Liệt Trận và Di tích Tử Thánh đã sắp bị gián đoạn. Hơn nữa, lỗ thủng của Di tích Tử Thánh đã gần như hoàn thiện rồi…
Một vị Trận Pháp Đại Sư giải thích.
Một lát sau…
Hình ảnh ảo ảnh trên đỉnh sơn phong kình thiên, đã trở nên đen kịt không còn nhìn thấy gì.
Mọi người đều thở dài một tiếng.
Kể từ lúc này, ba đại Tông phái sẽ không biết được tình huống trong Di tích Tử Thánh nữa, xác suất xâm nhập vào không gian di tích, cũng bị giảm đến mức thấp nhất.
- Ha ha…
Một vài lão giả Đan Nguyên Cảnh cười nói:
- Cho dù tạm thời chúng ta không thể giành được Di tích Tử Thánh. Nhưng có thể một điều có thể khẳng định, đó là Triệu Phong kia, chắc chắn phải chết không thể hoài nghi.
Triệu Phong, chắc chắn phải chết không thể hoài nghi?
Mọi người nghe thấy lời này, tâm thần đều chấn động.
Một vài người vẫn còn có chút khó hiểu, nhưng ba đại Vương Giả Hư Thần Cảnh thì lại gật đầu đồng ý.
- Theo truyền thuyết, nếu như “Tử vong lệnh bài” không giết chết mục tiêu, chủ nhân “Tử Vong Đại Đế” của nó, sẽ tự mình ra tay. Vài ngàn năm trước, thậm chí có một vị Đại Đế còn bị Tử Vong Đại Đế đuổi giết đến chết.
Thánh Nguyệt Tiên Cô khẽ mỉm cười.
Dưới tình huống bình thường.
Tử vong lệnh bài có thể diệt sát tuyệt đại đa số cường giả trên thế gian, ngay cả một vài Vương Giả Hư Thần Cảnh, cũng đều không thể may mắn thoát khỏi.
Đương nhiên.
Vạn nhất “Tử vong lệnh bài” không giết chết mục tiêu, ý chí tử vong vẫn sẽ tiếp tục.
Cho đến nay, còn chưa nghe qua có người nào có thể may mắn sống sót dưới sự truy sát của Tử Vong Đại Đế.
- Đúng vậy, dù sao cũng là nhân vật cấp bậc Đại Đế, còn có “Tử Vong Chi Mâu”, ba đại Tông phái chúng ta, trước mắt cũng không có một vị Đại Đế Hư Thần Cảnh nào.
Hai đại Vương Giả khác, cũng đều ngoài mặt đồng ý.
Đại Đế Hư Thần Cảnh, sức mạnh to lớn thần thông, vượt xa Vương Giả bình thường.
Sở dĩ Ngân Không Tông Sư có thể có được một khối “Tử Vong Truy Sát Lệnh”, đó là do tổ phụ của hắn đã từng trợ giúp Tử Vong Đại Đế, khiến đối phương thiếu nợ một cái nhân tình.
- Đương nhiên, Tử Vong Đại Đế ở tại “Linh Vực Thánh Địa”, thống ngự cả một địa vực, mà Quần Đảo vực Thiên Lô chúng ta lại cách “Linh Vực Thánh Địa” một khoảng vô cùng xa xôi.
- Xem ra, Triệu Phong kia vẫn còn có thể sống một thời gian ngắn nữa.
Trên đỉnh sơn phong kình thiên, truyền đến một vài âm thanh thở dài, thân ảnh càng ngày càng ít.
Di tích Tử Thánh, hạp cốc thần bí.
Triệu Phong đứng lặng tại chỗ, mái tóc lam tung bay, bên trong mắt trái vẫn còn sót lại một tia khí tức bổn nguyên của thời đại Thái Cổ, khiến Thần Ma tránh lui.
- Ồ… Điểm kết nối giữa ba đại Tông phái và Di tích Tử Thánh, đều bị phá hỏng. Chẳng lẽ đây là kết quả do Mâu Thần của Triệu Phong và Tử Vong Chi Mâu va chạm mà sinh ra sao?
Tàn linh Tử Thánh có chút kinh hỉ ngoài dự liệu.
Từ lúc này trở đi, ba đại Tông phái muốn xâm nhập Di tích Tử Thánh lần nữa, sẽ trở nên vô cùng khó khăn.
Đồng thời.
Tàn linh Tử Thánh và Khô Lâu đường chủ đều phát hiện biến ảo dị thường trên người Triệu Phong.
Triệu Phong đứng lặng tại chỗ, hai mắt đóng chặt, hồi lâu vẫn không cử động.
Sâu trong mắt trái của hắn, có một tia khí tức bổn nguyên của thời đại Thái Cổ, khiến cho toàn bộ không gian di tích, đều mơ hồ run rẩy bất an.
Trong không gian của mắt trái.
Hồ nước Đồng lực thâm thúy như biển sâu, trải qua kích thích vừa rồi, đã mở rộng đến phương viên hai mươi lăm, hai mươi sáu trượng.
Bởi vì lúc trước Đồng lực đã tiêu hao rất lớn, cho nên mặc dù phạm vi hồ nước Đồng lực đã mở rộng, nhưng dòng chảy Đồng lực thì chỉ còn lại một tầng rất cạn.
Trong hồ nước Đồng lực, vòng xoáy thần bí kia, chỉ còn lại một vài biến hóa.
Ục ục…
Một tia khí tức Thái Cổ nhỏ bé, bắt đầu thẩm thấu ra từ bên trong vòng nước xoáy thần bí kia.
Vòng nước xoáy vô hình vô chất, nhưng lại thật sự tồn tại.
Triệu Phong cẩn thận tỉ mỉ, đem một tia ý thức tinh thần, rót vào trong vòng nước xoáy.
Vụt…
Ý thức của Triệu Phong, bỗng nhiên tràn ngập một màu đen.
Khoảng khắc tiếp theo, toàn thân hắn, tiến vào một loại trạng thái cảnh tượng mộng ảo.
Trong mộng cảnh.
Triệu Phong đứng trên một vùng đất hoang vu từ cổ chí kim, toàn bộ khí tức ở đây, đều hết sức nguyên thủy.
Chỉ đứng tại chỗ, Triệu Phong cũng cảm nhận được luồng áp lực to lớn vô biên, thân thể và linh hồn đều thừa nhận trọng lực không thể nghĩ bàn.
Đương nhiên.
“Nguyên khí thiên địa” tại không gian hiện thực, còn xa mới có thể sánh ngang với khí tức thiên địa ở đây.
Thậm chí, mỗi một hạt bụi bặm trong không khí, dường như đều ẩn chứa uy năng vô cùng.
Một nhịp hô hấp… Hai nhịp hô hấp… Ba nhịp hô hấp…
Ọc…
Triệu Phong không kiên trì nổi nữa, lập tức phun ra một búng máu.
Đứng trong mảnh đại địa Thái Cổ này, không ngờ hắn lại không thể sinh tồn được trong vài nhịp hô hấp.
Hơn nữa, trực giác mách bảo với Triệu Phong rằng, một phần áp lực bài xích của mảnh đại địa này, đã bị Thần Linh Nhãn hóa giải và che chở một phần nhất định.
Bằng không, cho dù hắn có thực lực mạnh hơn gấp mười lần đi nữa, cũng sẽ trực tiếp bạo thể mà vong.
- Không duy trì được nữa…
Trước mắt Triệu Phong là một màu đen, mảnh đại địa trong mộng cảnh Thái Cổ lập tức biến mất.
Vụt…
Ý thức tâm thần của Triệu Phong, quay trở về không gian hiện thực, trên mặt có vài phần suy yếu.
Khóe miệng lưu lại một vết máu, vẫn còn chút ấm áp.
- Cái… Cái gì?
Triệu Phong hoảng sợ thất sắc, đưa tay chùi đi vết máu bên khóe miệng.
Chẳng lẽ mảnh đại địa trong mộng cảnh Thái Cổ vừa rồi, lại không phải là thế giới hư cấu?
- Mảnh đại địa bên trong mộng cảnh Thái Cổ vừa rồi, rốt cuộc là tồn tại như thế nào? Ta ở đó, ngay cả thời gian ba nhịp hô hấp, cũng không chống đỡ nổi.
Trong lòng Triệu Phong kinh hãi sâu sắc.
Nếu như mảnh đại địa Thái Cổ kia chính thức tồn tại, tuyệt đối là một không gian vô cùng cao đẳng.
Triệu Phong thậm chí hoài nghi, mảnh đại địa trong mộng cảnh Thái Cổ đó, phải chăng có chút liên hệ với Thái Cổ Man Hoang?
Trong thời gian ngắn.
Triệu Phong vẫn còn rất suy yếu, không dám tiến vào trong vòng nước xoáy thần bí kia nữa.
Vạn nhất mảnh đại địa Thái Cổ đó, là tồn tại thực sự, bên trong có một vài sinh linh cường hoành, muốn giết chết Triệu Phong, há chẳng phải chỉ cần duỗi một ngón tay ra là giải quyết xong hay sao?
Dù sao.
Triệu Phong bị thương trong mộng cảnh, lại vô cùng đồng bộ với không gian hiện thực.
Đối với mảnh đại địa trong mộng cảnh Thái Cổ, Triệu Phong liền đặt tên là “Mộng cảnh Thái Cổ”.
Mộng cảnh Thái Cổ, chính là “tồn tại mới” xuất hiện trong không gian Thần Linh Nhãn, khi chịu phải áp bách của Tử Vong Chi Mâu.
- Đợi sau này rảnh rỗi, lại thăm dò “Mộng cảnh Thái Cổ”.
Triệu Phong thu liễm tâm thần.
Việc cấp bách hiện nay, đó là Triệu Phong phải giải quyết một vài phiền toái trên người.
Tử vong lệnh bài cướ đoạt linh hồn của Triệu Phong thất bại, chưa hoàn thành sứ mệnh thì không chịu “từ bỏ ý đồ”.
Mỗi khi Triệu Phong nhắm mắt tĩnh tâm, đều có thể mơ hồ cảm nhận được trong linh hồn có một luồng khí tức ý chí Đồng lực vô hình vô chất của “Tử Vong Chi Mâu”, bám chặt giống như Âm Hồn không tan.
Huyết mạch Đồng lực và linh hồn của Triệu Phong dung hợp lại.
Chỉ cần hắn thúc dục huyết mạch Đồng lực, sẽ khiến chí chí Đồng lực của “Tử Vong Chi Mâu” phát ra càng mãnh liệt.
Với cấp độ của hắn, căn bản không thể so sánh với “Tử Vong Đại Đế”.
Giữa hai người, một người là Chân Chủ Cấp, một người là Đại Đế Hư Thần Cảnh, căn bản cách biệt một trời một vực, không thể đánh đồng.
Trên Chân Linh Tam Cảnh Thiên, có Đan Nguyên Cảnh.
Đan Nguyên Cảnh chia làm Tiểu Đan Nguyên và Đại Đan Nguyên.
Trên Đan Nguyên Cảnh, còn có Hư Thần Cảnh.
Hư Thần Cảnh cũng chia làm Vương Giả và Đại Đế.
Bởi vậy có thể thấy được.
Triệu Phong và Tử Vong Đại Đế chênh lệch bao nhiêu cấp độ.
- Triệu Phong, tốt nhất ngươi không nên tự ý thúc dục huyết mạch Đồng lực. Mỗi lần ngươi thúc dục huyết mạch Đồng lực, đều sẽ tăng cường và kích phát năng lực cảm ứng của Tử Vong Đại Đế.
Tàn linh Tử Thánh nhắc nhở.
Trong lòng Triệu Phong trầm xuống, thoáng cau mày.
Với cấp độ của hắn, còn lâu mới có thể rót khí tức ý chí vào trong linh hồn mình.
- Tử Thánh tiền bối, có phương pháp nào không?
Triệu Phong đành phải nhờ vả Tàn linh Tử Thánh giúp đỡ.
Dù sao thì chủ nhân của Tàn linh Tử Thánh, tại thời kỳ đỉnh phong, thậm chí còn là Huyền Quang Cảnh sâu không thể lường.
- Ta chỉ là một tia tàn hồn do ý chí tạo nên, không có được một phần vạn năng lực của chủ nhân tại thời kỳ đỉnh phong. Ta chỉ có thể xem thử, giúp ngươi phong ấn luồng khí tức ý chí tử vong này mà thôi.
Tàn linh Tử Thánh cười khổ mà nói.
Hiện nay, nàng cũng là đèn cạn dầu, khí tức tán loạn, nếu như có đủ năng lực, cũng không cần đến một ngoại viện như Triệu Phong.
Triệu Phong khoanh chân ngồi xuống, rất nhanh cảm nhận được một tia ý chí tàn linh hư vô mờ mịt, rót vào trong linh hồn của mình.
Hai ba nhịp hô hấp qua đi.
Tàn linh Tử Thánh khẽ rên lên một tiếng, ý chí tàn linh của nàng, bị lực lượng nào đó cắn trả, dội ngược ra ngoài.
- Triệu Phong, thật xin lỗi, ta không thể phong ấn được luồng khí tức ý chí này, ít nhất phải là Vương Giả Hư Thần Cảnh tinh thông Hồn đạo ra tay thì mới được.
Tàn linh Tử Thánh có chút suy yếu, nói.
- Thực không còn biện pháp nào sao?
Trong lòng Triệu Phong lập tức trở nên nặng nề.
Dựa theo cách nói của Tàn linh Tử Thánh:
- Tử Vong Đại Đế căn cứ theo tia khí tức ý chí tử vong này, sớm muộn cũng sẽ đích thân tìm tới tận cửa.
Đối mặt với sự truy sát của Tử Vong Đại Đế, đến nay còn chưa nghe nói có người nào có thể may mắn sống sót.
- Ta còn có một loại bí pháp đặc thù, chỉ có thể giúp ngươi giảm bớt năng lực cảm ứng của ý chí tử vong kia.
Tàn linh Tử Thánh trầm tư giây lát.
Rất nhanh, một tia ý chí tàn linh mờ mịt hư vô, men theo tâm hồn của Triệu Phong, chậm rãi dâng lên.
Triệu Phong chỉ cảm thấy xung quanh tâm hồn của mình, xuất hiện một tia khí tức mờ mịt thần bí.
- Triệu Phong, đây là khả năng cực hạn của ta rồi, chỉ có thể giúp ngươi ngăn cách bảy thành khí tức ý chí tử vong.
Trong thanh âm của Tàn linh Tử Thánh, có chút mệt mỏi.
- Cảm tạ tiền bối.
Triệu Phong nhắm mắt lại, phát hiện nguy cơ đến từ Thần Linh Nhãn đã giãmuoongs.
Hắn lại thử thúc dục lực lượng huyết mạch, che kín Thần Linh Nhãn.
Thoáng chốc.
Mắt trái của Triệu Phong đã khôi phục màu đen ảm đạm.
- Ồ? Che kín huyết mạch đồng tử, hiệu quả ngăn cách đạt tới hơn chín thành.
Triệu Phong có chút kinh hỉ.
Đương nhiên.
Giờ khắc này, Triệu Phong đã có thể xác định một điều, đó là mình không thể ở lại Di tích Tử Thánh này được nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.