Trên tiền tuyến, một con Ngũ Trảo Hôi Long (*) từ trên trời giáng xuống, đâm thẳng vào hóa thân của Bách Hoa tiên tử khiến nàng ta bay ngược trở về.
(*) Ngũ Trảo Hôi Long: Rồng xám có năm móng vuốt.
Trong không trung, hóa thân của Bách Hoa tiên tử ưu nhã xoay người rồi nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất.
Ngũ Trảo Hôi Long hóa thành hình người, mở miệng hỏi: "Ngươi là ai, sao dám ở trước mặt bổn Thánh cứu người?"
"Ồ? Yêu ma này thật thú vị." Hoa thân của Bách Hoa tiên tử khẽ nói.
Chỉ thấy Ngũ Trảo Hôi Long dù đã hóa thân thành hình người nhưng cái đầu vẫn là của một con rắn, tứ chi đều có móng vuốt sắc bén, sau lưng còn có một cái đuôi dài kéo lê trên mặt đất.
Toàn thân nó được bao trùm bởi một màu xám ảm đạm âm u, bên trong đôi mắt rắn là ác ý vô tận.
Đây là biến hình của Yêu Thánh.
Trên thế gian này sớm đã không còn thấy rồng thật nữa, vậy nên con giao long này chính là loại Yêu thú thuộc cấp cao nhất, là Thánh Thú của Yêu tộc có thể đối đầu với Thánh nhân.
Nghe âm thanh này thì có vẻ tiếng ra lệnh phát ra từ trên bầu trời sâu thẳm xa tắp là của nó.
Cố Thanh Sơn thấy vậy thì không khỏi sửng sốt, không hiểu chuyện gì xảy ra.
Đời trước cũng không có Yêu Thánh nào ra tay làm chuyện này. Một khi Yêu Thánh xuất hiện, Linh áp bạo phát sẽ tạo nên một cơn chấn động, rất nhiều cường giả có năng lực cao trên thế giới có thể cảm ứng được.
Vậy mà lúc này, thấy hai người kia sắp được cứu ra, Yêu Thánh lại nhịn không được mà ra tay.
"Yêu Long? Cũng được, để Bổn Thánh xem xem ngươi có thực lực cỡ nào." Nói xong, hóa thân của Bách Hoa tiên tử liền duỗi bàn tay ngọc ngà ra, tạo thành một pháp ấn: "Ngũ Hành Kim Pháp, Bàn Long."
Trên bầu trời bỗng nhiên hiện ra một ảo ảnh che khuất cả bầu trời.
Đó là một con Cửu Trảo Bàn Long, thân hình cực kỳ to lớn, từ đầu rồng đến đuôi rồng cũng phải kéo dài đến vài dặm.
Những yêu ma khác trông thấy cảnh tượng này, lập tức bỏ chạy toán loạn.
Nhưng Cửu Trảo Bàn Long đã há to cái miệng rộng của nó ra, thoáng cái nuốt chửng vô số Ma tướng trên bầu trời, sau đó vẫy đuôi một cái, chuyển đầu sang phía Yêu Thánh đớp gọn. Trong khoảnh khắc, cái đầu rồng dữ tợn của nó vừa há miệng ra đớp một cái, cả một vùng đất rộng lớn bên dưới đã biến mất.
Cửu Trảo Bàn Long ngửa đầu nuốt xuống một cái, rồi lại bay lượn không ngừng trên không trung.
Hóa thân của Bách Hoa tiên tử khẽ biến đổi pháp ấn trong tay, nói: "Thiêu!"
Cửu Trảo Bàn Long như nghe thấy được mệnh lệnh đó liền xoay thân mình lại, vô cùng hưng phấn vẫy đuôi, tru lên một tiếng thật dài. Trên người nó toát ra một ngọn lửa màu vàng rực, che kín toàn bộ thân rồng rồi dần dần xâm nhập vào bên trong thân thể nó.
Chỉ một khắc sau, điều kỳ lạ lập tức xảy ra.
Ngọn lửa màu vàng bỗng nhiên vụt sáng rồi tuôn trào ra ngoài từ sâu trong cơ thể nó.
Cửu Trảo Bàn Long đau đớn quằn quại, ngọn lửa trên khắp người không ngừng bắn ra bốn phía.
Ngọn lửa vàng rực kia ầm ầm rơi xuống như những ngôi sao băng chói lòa, đập mạnh xuống đất, thiêu rụi toàn bộ đám yêu ma bị vây bên dưới.
Nhưng ngay lúc này, Cửu Trảo Bàn Long đột nhiên cứng đờ bất động.
Sau mấy hơi thở, nó phát ra một tiếng tru dài thống khổ.
Sóng âm vô hình phát ra từ trong miệng của nó, âm thanh chấn động cả chín tầng mây.
Chân thân của Bách Hoa nữ đế ngồi nghiêm chỉnh trên bảo tọa Vạn Hoa, lông mày giãn ra, vui vẻ nói: "Cuối cùng cũng nhịn không được phải đánh trả rồi, cơ hội tốt!"
Soạt một tiếng, Bách Hoa nữ đế đã biến mất khỏi bảo tọa Vạn Hoa.
Gần như chỉ trong nháy mắt, nàng lại xuất hiện lần nữa. Kèm theo đó, hai tiếng “Bộp bộp” vang lên, hai binh khí bị nàng vứt đại ra đất.
Cố Thanh Sơn nhịn không được nhìn thoáng qua, không ngờ đó là một cái móng vuốt thật dài và một đại đao làm từ xương trắng. Hai thứ này, chỉ cần liếc mắt một cái là biết đó là binh khí của yêu ma cấp cao.
Mà giờ khắc này, yêu ma cấp cao đều bị vây ở bên trong thân thể của Cửu Trảo Bàn Long.
Nói như vậy, Bách Hoa tiên tử vừa đi đến đó lấy đồ vật của đám Yêu Ma?
Cao thủ tuyệt thế ở cảnh giới Phong Thánh.... vậy mà cũng đi làm loại chuyện ăn trộm đồ như vậy à...
Chuyện này là thật đúng là không thể tưởng tượng nổi, thế cho nên Cố Thanh Sơn liền trực tiếp ngơ ngẩn trong gió.
Lại thấy vẻ mặt của Bách Hoa nữ đế tràn đầy hưng phấn, một lần nữa thả người nhảy lên, biến mất trong hư không.
Cửu Trảo Bàn Long quằn quại càng thêm kịch liệt, bên trên thân rồng thỉnh thoảng phồng lên như một cái bao lớn, giống như có cái gì đó muốn từ bên trong lao ra vậy.
Sau mấy hơi thở, Cửu Trảo Bàn Long hóa thành một chùm ánh sáng khổng lồ, chậm rãi tiêu tán trong trời đất.
Thay thế Cửu Trảo Bàn Long là một vài thân ảnh đang đứng sừng sững.
Giao Long Yêu Thánh đứng ở chính giữa chư vị Ma tướng, rít lên: "Loại thuật pháp uy lực thế này... Rốt cuộc ngươi là ai?"
Lúc Cửu Trảo Bàn Long biến mất, thân hình của Bách Hoa nữ đế lại xuất hiện một lần nữa trên bảo tọa Vạn Hoa.
Nàng ước lượng cái bao trên tay rồi đem nhét vào dưới chân.
Cộng thêm thứ vừa rồi, hiện giờ giữa đại điện đã đặt ngay ngắn ba món.
"Cuối cùng cũng không phải đi một chuyến tay không." Bách Hoa nữ đế ngồi xuống bảo tọa, hài lòng lẩm bẩm.
Cố Thanh Sơn yên lặng, giả bộ như không nghe thấy.
Lúc này, hóa thân của Bách Hoa tiên tử làm ra một thế pháp quyết.
"Thân Ngoại Hóa Thân!"
Một hóa thân khác từ trên người hóa thân kia nhảy ra, bay lên không trung, nghênh đón các loại yêu ma kia.
Hóa thân nguyên bản lại bắt quyết một lần nữa.
"Độn Địa!"
Nàng khẽ quát một tiếng, mang theo Công Tôn Trí cùng Ninh Nguyệt Thiền biến mất vào sâu trong lòng đất.
Yêu Thánh nhìn thấy đối phương bay lên thì suy nghĩ một chút, lúc này mới hỏi: "Thuật pháp vừa rồi là Thân Ngoại Hóa Thân, nói như vậy, ngươi chính là Tạ Đạo Linh của Nhân tộc?"
Tạ Đạo Linh chính là tên thật của Bách Hoa tiên tử, người bình thường cũng không dám gọi thẳng kỳ danh của nàng như vậy.
"Là ta." Hóa thân đứng ở trên không trung trả lời lại.
Yêu Thánh miệng rộng đến mang tai, lộ ra hàm răng sắc bén, nói ra tiếng người: "Tạ Đạo Linh, ngươi dám phá hỏng mưu kế của Ma Quân bọn ta, ta nhất định phải giết ngươi, nhốt sinh hồn của ngươi ở bên trong nhục thể, cả ngày lẫn đêm đều phải làm nữ nô của ta."
Hóa thân lạnh lùng nhìn Yêu Thánh: "Ngươi biết ta, vậy mà còn dám láo xược như thế?"
Tà Giao thè lưỡi, quan sát hóa thân của Bách Hoa tiên tử từ trên xuống dưới, sau đó lại giống như rất vừa ý, trong ánh mắt hiện lên những ý đồ không tốt đẹp. Nó nói: "Nghe nói Bách Hoa tiên tử Tạ Đạo Linh một lòng tu hành, sau khi đạt được Phong Thánh cảnh thì vẫn còn là một hoàng hoa khuê nữ, điều này thật khiến cho người ta ngứa lòng quá mà." Nói xong, nước miếng liên tục nhỏ xuống từ cái miệng của nó.
Gương mặt của hóa thân Bách Hoa tiên tử vẫn bình tĩnh, lạnh lùng hỏi: "Lá gan của ngươi lớn như vậy, chẳng lẽ còn có người khác giúp đỡ?"
Tà Giao đắc ý nói: "Bọn họ đương nhiên đang ẩn mình ở một nơi bí mật gần đây, chờ đợi tặng ngươi một đòn trí mạng."
Lúc Tà Giao nói ra câu lăng nhục đầu tiên thì trong cung, Tạ Đạo Linh ngồi trên bảo tọa Vạn Hoa cũng hừ mạnh một tiếng. Từ khi nàng đạt Phong Thánh cảnh, chưa từng có người nào dám nói với nàng những lời như vậy.
Lúc này, Bách Hoa tiên tử Tạ Đạo Linh thật sự nổi giận.
Đôi chân trần của nàng từ từ đứng lên từ Vạn Hoa Bỏa Tọa, gương mặt mang theo sự phẫn nộ, hai tay tạo ra pháp ấn. Ba mươi sáu cái pháp ấn được hoàn thành chỉ trong vài hơi thở, từng đạo linh lực kinh người giao nhau trên ngón tay trắng ngần của nàng.
Động tác trong tay nàng thay đổi liên tục, vô số pháp ấn được thi triển không ngừng.
Tuy trong điện không có gió nhưng mái tóc thật dài của Tạ Đạo Linh vẫn khẽ phất phơ, vạt áo trên người tung bay theo từng luồng linh lực ngập tràn tỏa ra, thoạt nhìn hệt như một tiên nữ giáng trần.
Hai tay nàng liên tục tạo pháp ấn, linh quang trên tay càng lúc càng sáng rực, giống như một vầng thái dương tỏa nắng chiếu rọi khắp Bách Hoa điện.