Chọc Lầm Xà Vương Lưu Manh

Chương 226: Không cần xằng bậy




Hắn thích! Vô cùng vô cùng thích, vừa chạm vào nàng hắn liền không ngừng được, trong lòng càng thêm không muốn ngừng lại, một đường cắn cổ của nàng, xuống đến xương quai xanh.
"Này, này, ngươi mau dừng tay, mau dừng lại đi."
Tuy không hiểu chuyện lắm nhưng cô đã từng xem diễn xuân cung đồ vài lần rồi, có ngu ngốc đến mấy cũng biết chơi với lửa có ngày chết cháy, huống chi thân thể của hắn ta còn nổi lên phản ứng nữa.
Một cái cứng rắn thô sáp gì đó đang chống đỡ ở phía dưới, cô vốn không thèm để ý, nhưng cái gì đó chẳng những cứng rắn mà còn nóng rực, càng thần kỳ hơn là nó có thể động đậy.Lần này cô không thể bình tĩnh, càng không thể coi như không có việc gì rồi.
Đã học qua khóa học sinh lý chưa à? Cô đã học qua, cho nên tuy chưa tận mắt nhìn thấy, nhưng trên sách vở và khóa học sinh lý đều nói qua mà. Hiện tại cô đã hiểu rất rõ, sợ tới mức sắc mặt đại biến, càng ra sức giãy dụa.
Dừng tay? Có khả năng sao? Nghĩ cũng đừng nghĩ! Hắn bởi vì lời nàng nói mà có chút tức giận, liền cắn mạnh lên da thịt của nàng, coi như là trừng phạt.
"Á..." Hơi hơi đau xót khiến cô nghẹn giọng kêu, thần kinh căng thẳng làm cô hơi trông gà hóa cuốc, không đẩy được kẻ đang đè nặng trên người mình ra làm cô có cảm giác không ổn, hiện tại cảm giác này càng sâu thêm rồi.
Chết tiệt, cảm giác thật tốt, sau khi cắn xuống hắn đột nhiên có cảm giác đê mê, hạ miệng nhanh hơn, từ xương quai xanh đến bả vai nàng đều bị hắn cắn qua, không bỏ sót chỗ nào, phía trên lập tức một mảng xanh tím.
Cô bị cắn có chút sợ hãi, hơn nữa cô biết kế tiếp hắn sẽ đụng đến chỗ mẫn cảm nhất, chỗ mà cô không muốn hắn chạm vào nhất, cho nên cô cực kỳ khẩn trương bất an, vội vàng kêu lên: "Ngươi mau dừng tay, đừng chạm vào ta, có nghe hay không, Mặc Nhật Tỳ."
"Ngoan, đừng kêu nữa, lát nữa sẽ để ngươi kêu, hiện tại hãy tiết kiệm hơi sức đi." Cuối cùng Mặc Nhật Tỳ cũng ngẩng đầu lên, thản nhiên nhìn nàng một cái, tuy bình thản nhưng trong mắt hắn vẫn nồng đậm dục vọng, ánh mắt thâm thúy.
"Không, không cần, ngươi không thể đối với ta như vậy, bằng không ta sẽ hận ngươi, nhất định đó."
Cô bồn chồn lo sợ, cô không dám tưởng tượng tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng cô không muốn biến thành như vậy, huống chi hắn vừa mới làm chuyện đó với một nữ nhân, lại còn cùng mình. Trời ạ, cô không dám nghĩ tiếp, sẽ chỉ khiến cô càng thêm sợ hãi, sợ hãi, cả ghê tởm nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.