Chiến Thiên

Chương 389: Nhận sai




Nhóm Trịnh Hạo Thiên chậm rãi bước đi trong rừng cây, đây là lần thứ bảy bọn họ ra ngoài đi săn và thắng lợi trở về trong tháng này.

Tuy người có tu vi cao nhất trong cả đội chỉ là ngũ giai, nhưng toàn bộ tu luyện giả nhân tộc đều biết đến tiếng tăm của nó. Mỗi một lần bọn họ trở về đều mang theo những chiến lợi phẩm khiến người người phải hâm mộ đỏ mắt không thôi. Mà trải qua một thời gian đi săn, thực lực của bọn họ cũng được để cao lên rõ rệt. Vô luận là đệ tử Bạch Thảo phong hay là Long Tham và những tu luyện giả ngũ giai của các phong khác lúc nào cũng cười toe toét.

Kim cương nhất tộc sau khi đánh giết nhân tộc cũng đoạt lấy linh khí trên người bọn họ. Tuy không phải trên người tộc kim cương nhất tộc nào cũng có linh khí, nhưng số lượng kim cương nhất tộc bị nhóm Trịnh Hạo Thiên giết chết thật sự quá nhiều, cho nên số lượng linh khí đoạt được cùng rất nhiều, trang bị mỗi người cùng theo đó mà biến đổi chóng mặt, cực phẩm linh khí trong nhóm cũng có tới một hai cái, có thể nói là được trang bị tận răng.

Có cực phẩm linh khí trợ giúp, thực lực của bọn họ đương nhiên được nhảy vọt lên một tầm cao mới, cũng khiến cho bọn họ càng ngày càng kiên định đi theo Trịnh Hạo Thiên.

Lần này ra ngoài, bọn họ cùng từng chạm mặt vài tiểu đội nhân tộc khác.

Sau khi nhìn thấy tu vi và đẳng giai của mấy người bọn họ, tất cả cường giả lục giai của phương vốn vẫn treo vẻ kiêu ngạo bất tuân trên mặt lập tức thay đổi sắc mặt, gắng gượng nặn ra một nụ cười chào hỏi.

Bởi vậy có thể thấy được, thực lực của bọn họ đã dần dần được toàn bộ tu luyện giả nhân tộc thừa nhận.

Lúc này, Trịnh Hạo Thiên vẫn dẫn đầu tiểu đội như trước, đôi tai mẫn tuệ dóng lên, chăm chú lắng nghe động tĩnh từ bốn phương tám hướng truyền tới.

Đột nhiên hắn dừng bước, trên mặt lộ ra một nụ cười hết sức quen thuộc.

"Hạo Thiên, lại phát hiện ra con mồi hả?" Dư Uy Hoa nhìn thấy nụ cười của Trịnh Hạo Thiên, vội vàng hưng phấn kêu lên.

Trịnh Hạo Thiên khẽ gật đầu, chỉ tay về phía trước, nói: "Ở đó, chắc là bảy, tám mươi kim cương nhất tộc."

Hai mắt Dư Uy Hoa lập tức phát sáng, nói: "Để ta."

Lời còn chưa dứt, hắn đã hóa thành một con gió, chạy thẳng về phía Trịnh Hạo Thiên chỉ. Mấy người Trịnh Hạo Thiên không khỏi mỉm cười, tên Dư Uy Hoa từ đầu đến giờ đánh không biết bao nhiêu trận, thế mà ý chí chiến đấu như còn nguyên. Có lẽ hắn chính là chiến sĩ trời sinh, chỉ có chiến đấu mới khiến cho tinh thần hắn bảo trì trạng thái tốt nhất.

Trịnh Hạo Thiên giơ tay lên, mọi người lập tức nhanh chóng tìm được một chỗ ẩn nấp thích hợp. Tới lúc này rồi, bọn họ đã quá quen thuộc chuyện này rồi, không cần Trịnh Hạo Thiên dặn dò và chỉ ra chỗ sai lầm nữa.

Thân hình Dư Uy Hoa ở giữa không trung rung lên, cơ thể bành trướng, chỉ trong nháy mắt đã hoàn thành yêu hóa biến thân.

Cổ tay hắn vừa lật, Phiên Giang Đảo Hải côn đã xuất hiện trên tay, uy phong lẫm liệt xông thẳng về phía trước. Khí thế trên người đột nhiên đại thịnh, mỗi một bước đều tạo ra những tiếng nổ ầm ầm, tựa như tất cả mặt đất đều phải run rẩy.

Phiên Thiên Đảo Hải quyết của kim cương hoàng tộc nhất mạch quả nhiên thần diệu vô song.

Tuy chỉ mới tu luyện được hơn một tháng, nhưng thực lực của hắn đã bạo tăng, hơn nữa càng ngày càng giống một tên kim cương hoàng tộc chân chính.

Đặc biệt là cỗ khí tức khổng lồ trên người hắn. Nếu không phải hắn yêu hóa biến thân ngay trước mắt mấy người Trịnh Hạo Thiên thì rất có thể đã bị hiểu lầm thành kim cương nhất tộc rồi.

Đây chính là đặc điểm đặc biệt nhất của siêu phẩm luyện yêu võ giả, khi bọn họ yêu hóa biến thân thành yêu tộc xong thì có thể phát huy rất dễ dàng ưu điểm của giống loài đó, thậm chí còn có thể so sánh với nhân vật thiên tài lợi hại nhất trong tộc đàn đó.

"Ya...."

Dư Uy Hoa càng chạy càng hứng khởi. Hắn chợt gầm lên, tốc độ di chuyển lập tức bạo tăng, chỉ trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách hơn mười trượng, chạy tới trước mặt đám kim cương nhất tộc.

Quả nhiên đây là một nhóm kim cương viên nhân có hơn bảy mươi tên. Bọn họ rõ ràng đã chú ý tới tiếng rống của Dư Uy Hoa và động tĩnh phía trước, cho nên trên mặt bọn hắn đều tràn đầy vẻ đề phòng và cảnh giác.

Sau khi Dư Uy Hoa hiện thân, hắn liền há ngoác cái miệng đỏ lòm như chậu máu, nắm tay càng lúc càng siết chặt Phiên Giang Đảo Hải côn.

Nhưng ngay khi hắn định đập xuống một côn thì một tình huống quái dị đột nhiên xảy ra, khiến hắn ngây ngẩn cả người.

Đám kim cương viên nhân đã làm một chuyện mà hắn căn bản không thể tưởng tượng nổi.

Bọn họ không ngờ không hề để ý tới ánh mắt hung tợn, tràn đầy sát khí lăng lệ của Dư Uy Hoa, không hẹn mà cùng khom người xuống, cung kính nói: "Bái kiến đại nhân!"

Dư Uy Hoa vừa mới vung cây Phiên Giang Đảo Hải côn lên cao liền lập tức khựng lại giữa không trung, không thể nào hạ xuống nổi.

Cơn hưng phấn của hắn trong nháy mắt đã bị sự kinh ngạc dập tắt ngóm, nhưng hắn vẫn nhanh chóng tỉnh táo trở lại, cặp mắt đảo láo liên như rang lạc.

Tuy hắn không thông mình bằng Lâm Đình và Trịnh Hạo Thiên, nhưng điều này không có nghĩa là hắn ngu ngốc.

Ngược lại, có thể hoàn toàn dựa vào thực lục và vận khí của mình mà tiến giai nhanh như vậy, trí tuệ của hắn tuyệt đối không phải tầm thường.

Cho nên chỉ sau giây lát, hắn đã hiểu được, những kẻ này không ngờ lại tưởng hắn là một kim cương hoàng tộc.

Trên thực tế, sau khi Dư Uy Hoa phục dụng yêu đan của Thạch Bá xong, hình thể yêu hóa của hắn càng lúc càng lợi hại, trên cơ bản là chẳng khác gì kim cương nhất tộc chút nào. Đặc biệt là cái đầu và cánh tay là biến hóa nhiều nhất, chỉ liếc mắt nhìn qua đúng là rất khó nhận ra.

Hơn nữa, trước kia khi hắn làm mồi nhử, đều là gặp địch thủ rồi mới yêu hóa biến thân, như vậy cho dù là thiểu năng cũng biết đây là luyện yêu võ giả của nhân tộc rồi.

Nhưng lúc này, Dư Uy Hoa lại hoàn thành yêu hóa biến thân trước, sau đó mới chạy tới trước mặt đám kim cương viên nhân. Hơn nữa hắn còn tu luyện bí pháp của hoàng tộc, khí tức mãnh liệt đã hoàn toàn qua mắt đối phương, cho nên mới phát sinh ra truyện củ chuối như vậy.

Khẽ hừ một tiếng, Dư Uy Hoa nói: "Mấy tên gia hỏa các ngươi gặp bổn tọa từ bao giờ thế?"

Trịnh Hạo Thiên đã từng kể cho hắn nghe chuyện Thạch Vương huynh đệ, cho nên khi nói chuyện, hắn cũng bắt chước giọng điệu, thái độ của Thạch Vương.

Tên kim cương vương tộc cầm đầu vẫn khom người, không ngờ ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên, hắn cung kính nói: "Hồi bẩm đại nhân, tiểu nhân chưa từng gặp qua đại nhân, nhưng vẫn nhận ra ngài chính là hoàng tộc vĩ đại!" Hắn hơi dừng lại một chút, cẩn thận giải thích: "Tiểu nhân mặc dù biết hoàng tộc vĩ đại đã hàng lâm, nhưng không nghĩ tới lại nhanh như vậy, hơn nữa còn may mắn gặp được hoàng tộc đại nhân."

Mí mắt Dư Uy Hoa giật giật, trong lòng khẽ động.

Nhân tộc và kim cương quần nhau ở đây đã lâu như vậy, nhưng tham chiến trên cơ bản đều là kim cương vương tộc và viên nhân bình thường, từ đầu đến cuối chưa từng nghe thấy kim cương hoàng tộc xuất hiện bao giờ.

Tuy số lượng kim cương hoàng tộc cực kỳ ít ỏi, nhưng ít ỏi đến mức này thì hơi khó tin.

"Sao các ngươi lại biết chuyện hoàng tộc hàng lâm?" Dư Uy Hoa nhíu mày, vẻ mặt càng lúc càng trở nên hung dữ, quát lên: "Rốt cuộc ngươi biết bao nhiêu, mau chóng khai hết ra cho ta, nếu dám giấu diếm nửa điểm, ta một côn đánh nát đầu người."

Thân thể tên kim cương vương tộc kia khẽ run lên, vội vàng nói: "Đại nhân thứ lỗi, cái này không phải là tiểu nhân cố ý thăm dò, mà là toàn bộ bộ tộc đều truyền bá tin tức này, nghe nói ngay cả Hoàng đại nhân được Thần Vương sủng ái cũng đích thân tới đây."

Dư Uy Hoa chậm rãi thu côn lại, hừ một tiếng: "Ngươi nói không sai!" Hắn ra vẻ bình tĩnh, bộ dáng giống như đã định liệu từ trước, nhưng trong lòng lại thẳm nghĩ, Hoàng là cái thứ gì vậy?

Ánh mắt tất cả đám kim cương vương tộc và viên nhân đều lập tức trở nên nóng bóng, tựa hồ tên Hoàng đại nhân này có địa vị rất cao trong lòng bọn hắn, một khi đề cập đến kẻ đó, bọn họ đều cực kỳ hưng phấn, khó khống chế được bản thân.

"Đại nhân, Hoàng đại nhân thật sự sẽ đến sao?" Hai mắt tên kim cương vương tộc kia như phát sáng, vừa hưng phấn vừa cẩn thận hỏi.

Dư Uy Hoa hừ lạnh một tiếng, nói: "Ngươi thử kể những chiến tích của hắn cho ta nghe xem nào, để ta xem xem, mấy người các người biết gì về Hoàng!"

Tên kim cương vương tộc kia cho dù có thông mình hơn trăm lần đi nữa cũng quyết không thể tưởng tượng được, kẻ toàn thân đều tỏa ra khí tức hoàng tộc thuần khiết này lại là hàng nhái.

Nghe Dư Uy Hoa nói xong hắn lập tức cao giọng nói: "Tuân mệnh đại nhân!"

Có thể thể hiện những hiểu biết của hắn đối với hoàng tộc trước một vị kim cương hoàng tộc chân chính, đây chính là một vinh dự cực kỳ lớn lao, đám kim cương vương tộc còn lại đều hâm mộ vô cùng, chỉ hận không thể đá hắn ra, nhảy vào thế chỗ. Còn đám viên nhân bình thường đều cực kỳ hưng phấn, tràn đầy vẻ chờ mong.

"Hoàng đại nhân chính là thiên tài kiệt xuất nhất của kim cương nhất tộc chúng ta trong vạn năm qua. Khi hắn mới tam giai đã thành công tiêu diệt một thiên ma lục giai. Khi hắn tấn thăng đến tứ giai, một thân thần thông sâu không lường được, trong những cuộc giao chiến với dị tộc đã nhiều lần tiêu diệt cường giả thất giai của đối phương. Hiện giờ Hoàng đại nhân đã tấn chức lục giai đỉnh phong, tuyệt đối là thiên hạ đệ nhất dưới thất giai, sở hướng vô địch!" Tên kim cương vương tộc kích động nói: "Việc này oanh động thiên hạ, ai ai cũng biết, được Thần Vương đại nhân đánh giá là đệ nhất thiên tài vạn năm qua, đồng thời đích thân ban cho cái tên Hoàng !"

Dư Uy Hoa thầm nhủ, ta đâu có biết, bất quá trong lòng hắn vẫn cảm thấy giật mình.

Tứ giai đã có thể tiêu diệt cường giả thất giai dị tộc, quả thực có thể sánh vai với Trịnh Hạo Thiên rồi. Hơn nữa hiện giờ hắn đã tấn thăng đến lục giai đỉnh phong, đây quả thực là một đối thủ cực mạnh.

Hắn khẽ hừ một tiếng, nói: "Hoàng sở trường là công pháp và thần binh nào!"

Tên kim cương vương tộc kia không chút do dự nói: "Hoàng đại nhân khi mới ở ngũ giai đã thành công ngưng luyện ra Tam Đầu Lục Tí, nghe nói mỗi một cánh tay đều có thể sử dụng một kiện thần binh, nhưng tiểu nhân phúc mỏng, không biết Hoàng đại nhân rốt cuộc là am hiểu loại thần binh nào!"

Dư Uy Hoa trừng mắt, hắn biết, e rằng chẳng hỏi được gì từ miệng kẻ này nữa rồi. T.r.u.y.e.n.f.u.l.l.vn

"Người đã không biết, vậy lưu lại các ngươi làm gì!"

Dư Uy Hoa quát lớn một tiếng, Phiên Giang Đảo Hải côn lập tức tỏa ra hào quang vạn trượng, tiếp đó mãnh liệt vung lên.

Từng đạo kim quang mang theo khí tức tử vong nhanh chóng nhấn chìm đám kim cương viên nhân, sau một lát, vô số tiếng kêu la thảm thiết không ngừng vang lên. Đám kim cương nhất tộc này trước khi chết thậm chí còn không rõ, vì sao vị hoàng tộc đại nhân này lại đột nhiên nổi giận, giết chết bọn họ....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.