Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 30: Nghỉ Lê Này Không Thịnh Hành Ở Trong Nước






Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra với anh ta vậy?
Cô biết với tình hình của Lý Tử Nhiễm bây giờ thì hoàn toàn không có khả năng.
Vậy thì chỉ có thể là Diệp Quân Lâm mà thôi.
Anh ta vẫn mạnh mẽ như trước.
Nói không chừng anh ta đã ra tù lâu rồi và đã phát triển trở lại.
Cô không biết giới hạn trong thẻ đen của Diệp Quân Lâm là bao nhiêu, thế nhưng kinh nghiệm của cô nói cho cô biết rằng, vài tỷ chắc cũng không phải là vấn đề.
Diệp Quân Lâm của hôm nay tuyệt đối không hề thua kém anh ta của sáu năm trướ!
c Lúc này đây, Diệp Quân Lâm tựa như đang phát sáng.
Trần Tĩnh Huyên hồi hận!
Nếu như ban nãy mình không nói những lời như vậy, nói không chừng mình còn có thể ở bên Diệp Quân Lâm.
Dù sao bây giờ cô cũng có lòng tin rằng cô có ưu thế hơn so với Lý Tử Nhiễm.
Rất nhanh hợp đồng mua phòng đã được in xong.
Khi ký tên, Diệp Quân Lâm suy nghĩ một chút rồi nói: “Căn nhà này vẫn đang trong thời gian chờ đợi, biệt thự đã bắt đầu tu sửa.
Như vậy đi, ký tên eml”
Diệp Quân Lâm nhìn Tiêu Thắm.
Tiêu Thắm cũng ngây ngắn cả người.
Trong lúc bàng hoàng, Tiêu Thắm đã ký tên lên hợp đồng, căn hộ này coi như là Diệp Quân Lâm mua cho cô.
Trấn Tĩnh Huyên và đám Trương Hà tựa như phát điên lên.
Tùy tiện bỏ ra 5 ngàn vạn vậy mà lại là mua cho em vợ…

Rốt cuộc anh ta có bao nhiêu tiền chứ?
Lúc này đây tất cả những ông to bà lớn ở Oriental Garden đều vô cùng kinh hãi.
Lần này, tiền thưởng mà Trần Tĩnh Huyên nhận được là 150 vạn.
Đây chính là hóa đơn tiêu thụ lớn nhất của cô.
Thế nhưng trong thâm tâm cô lại vô cùng đau khổ.
Rất có thể là đã sai vài tỷ hay vài chục tỷ.
Các ông chủ lớn như Thôi Cảnh Minh đều chủ động đưa ra danh thiếp: “Diệp tiên sinh chúng ta kết bạn…”
“Kết bạn thì thôi đi, đuổi cô ta!”
Diệp Quân Lâm nhìn về phía Trương Hà.
Anh muốn cho cái người luôn coi thường người khác này một bài học.
Trương Hà khóc rồng lên quỳ rạp trên mặt đất, thế nhưng kết quả vẫn là không cứu vãn được.
Sau cùng, Diệp Quân Lâm được bảy tám người đưa ra cửa.
Diệp Quân Lâm xoay người nhìn Trần Tĩnh Huyên mỉm cười: “Yên tâm đi, buổi họp lớp nhất định tôi sẽ tới’ “Được.”
Tâm tình của Trần Tĩnh Huyên lập tức rơi xuống đáy cốc.
Cô tựa như đã để bay mắt vài tỷ?
Tiêu Thắm sùng bái nhìn Diệp Quân Lâm: “Em đây là có nhà rồi?”
“Bây giờ thì là tôi và chị em ở!”
Diệp Quân Lam sủa lại một câu.
“Vậy em cũng có thể tới ở mà.”
Tiêu Thắm thậm chí còn tính dọn ra khỏi ký túc xá, như vậy thì mỗi ngày cô đều có thể nhìn thấy anh rễ rồi.
Rất nhanh liền tới mùng ba.

Là sinh nhật của Lý Tử Nhiễm.
Vào ngày này tất cả mọi người đều tạm dừng công việc để chúc mừng sinh nhật Lý Tử Nhiễm.
Diệp Quân Lâm còn chưa kịp nói chuyện mình đã đặt xong chỗ ở nhà hàng Sky Revolving của trung tâm Tô Hàng thì Triệu Nhã Lan liền nói: “Tử Nhiễm à, bữa tiệc sinh nhật hôm nay của con có người sắp xếp rồi, lát nữa nhất định là sẽ có bắt ngờ lớn cho con!”
Lý Văn Uyên cũng cười nói: “Không sai, địa điểm đặt ở khách sạn Grand Kempinskil”
Thấy bộ dáng thần thần bí bí của cha mẹ, Lý Tử Nhiễm không khỏi nói: “Grand Kempinski? Chỗ đó quá đắt, một bữa cơm cũng lên tới vài vạn! Sinh nhật con cứ bình thường thôi là được rồi!”
Lý Văn Uyên cưới nói: “Tử Nhiễm à, đây cũng không phải là chúng ta đặt, là người khác đặt.
Còn là những món ăn sang trọng nhất ở Grand Kempinski, một bàn cũng hơn mười vạn.”
Nghe những lời này, Lý Tử Nhiễm theo bản năng nhìn Diệp Quân Lâm.
Triệu Nhã Lan lạnh giọng nói: “Yên tâm đi, không phải nó! Dù nó có muốn chúc mừng sinh nhật con thì cũng chẳng có cái năng lực này!”
Tiêu Thắm định nói chuyện về nhà hàng Sky Revolving_ nhưng lại bị Diệp Quân Lâm kéo lại.
Chẳng bao lâu, có một chiếc xe Mercedes- Benz G dừng ở cửa nhà Lý Tử Nhiễm.
Một người đàn ông mặc tây trang trắng từ trên xe bước xuống, trên tay cầm một bó hoa tươi đi về phía nhà Lý Tử Nhiễm.
Sau khi cửa xe mở ra Lý Tử Nhiễm liền nhận ra người này.
Bạch Thu Sinh con trai của bạn học cũ Lý Văn Uyên, nghe nói là đã đi Pháp.
“Cô chú ngày càng ngày càng trẻ ra! Từ Pháp quay về cháu cũng không mang cái gì, chỉ có ít rượu ngoại và mỹ phẩm, cũng không được phải phép cho lắm!”
Bạch Thu Sinh lễ phép chào hỏi.
Đồng thời đưa cho Lý Văn Uyên vài chai rượu với ít thuốc lá xa xỉ, đưa cho Triệu Nhã Lan bộ đồ mỹ phẩm cao cấp.
Điều này khiến cho Triệu Nhã Lan và Lý Văn Uyên vô cùng vui vẻ.
Đây đều là những sản phẩm xa xỉ của nước ngoài.

Có bao nhiêu mát mặt chứ?
Lại nhìn con rễ nhà mình, chẳng được cái tác dụng gì cả.
.
Truyện Đô Thị
Chả được cái lợi ích gì hét.
“Tử Nhiễm em vẫn xinh đẹp như vậy!”
Bạch Thu Sinh muốn tặng cho Lý Tử Nhiễm một cái hôn gặp mặt, Lý Tử Nhiễm theo bản năng lùi lại về phía sau.
Diệp Quân Lâm chắn trước mặt anh ta.
“Xin lỗi, nghi lễ này không thịnh hành ở trong nước!”
Bạch Thu Sinh không để ý đến Diệp Quân Lâm, nhìn Lý Tử Nhiễm cười nói: “Tử Nhiễm sinh nhật vui vẻ! Có điều vẫn còn một bắt ngờ nữa vào tối nay! Bảo đảm em sẽ thích!”
Lý Tử Nhiễm gật đầu: “Hả? Cảm ơn!”
Bạch Thu Sinh lại nhìn về phía hai người Lý Văn Uyên cười nói: “Cô chú, tối nay cha mẹ cháu cũng sẽ tới tham gia bữa tiệc sinh nhật này.”
“Hả? Thật sao? Như vậy thì tốt quá rồi!”
Hai người Lý Văn Uyên nghe vậy liền kích động một trận.
Từ sau khi nhà bọn họ suy sụp, những bạn học cũ trước đây kỳ thực cũng rất ít liên lạc.
Đặc biệt là cha mẹ của Bạch Thu Sinh, họ đều là những người đóng vai trò chủ đạo trong hệ thống tổ chức của các cơ quan nhà nước.
Chẳng hạn như cha của Bạch Thu Sinh là Bạch Chính Văn là một cán bộ của cục công thương, hậu thuẫn phía sau vô cùng vững chắc.
Mẹ của Bạch Thu Sinh – Khổng Nguyệt Hoa bà là cán bộ cấp phòng của cục giáo dục.
Có bối cảnh như vậy, Bạch Thu Sinh đã trở thành tiêu điểm từ khi còn nhỏ, sau khi học xong đại học ở nước ngoài, liền làm việc tại Pháp.
Trong mắt của nhiều người thì Bạch Thu Sinh chính là một cậu con rễ vô cùng đáng xem trọng.
Con gái của nhà nào mà gả cho Bạch Thu Sinh chắc sướng chết mắt.
Lý Văn Uyên và Triệu Nhã Lan không phải là không nghĩ tới.
Chỉ là sau này, ông bạn học cũ Bạch Chính Văn này không hề liên hệ lạc với bọn họ dù chỉ một lần, chứ đừng có nói đến việc dựa vào mối quan hệ.
Không nghĩ tới tối nay vậy là lại tới tham gia sinh nhật của Lý Tử Nhiễm.

Đây là một cơ hội tốt.
Phải cải thiện thật tốt mối quan hệ với Bạch Chính Văn và Khổng Nguyệt Hoa.
Bây giờ Bạch Thu Sinh cảm thấy xương cốt của mình đã trở nên cứng hon.
Lý Văn Uyên và Triệu Nhã Lan đều nhìn nhau, ý tưởng của hai người đều giống nhau.
Có điều có tên phá đám Diệp Quân Lâm ở đây thì điều đó là không thể nào.
Hy vọng Lý Tử Nhiễm có thể hiểu!
Dù sao thì bọn họ cũng nhìn ra được, Bạch Thu Sinh đặc biệt chạy qua chúc mừng sinh nhật Lý Tử Nhiễm chính là đã nhìn trúng con bé rồi.
Sau đó, Bạch Thu Sinh cùng với vợ chồng Lý Văn Uyên nói chuyện phiếm với nhau.
Ba người Diệp Quân Lâm vẫn ngồi ở chỗ đó, không nói lời nào.
“Công ty của cháu cũng chỉ mới thành lập ở Pháp, tương lai cũng khá là ổn…”
Bạch Thu Sinh nói về những trải nghiệm của mình tại Pháp.
Lý Văn Uyên cười cười: “Thu Sinh à, cho dù cháu không có làm gì thì cháu cũng có thể dựa vào cha mẹ cháu!”
Không bao lâu sau, một chiếc Volkswagen Passat đi tới.
Gia đình Lý Văn Uyên đích thân ra đón.
Một nam một nữ bước xuống, họ chính là cha mẹ của Bạch Thu Sinh.
Bạch Chính Văn mặc một bộ chính trang, hai tay chắp ở phía sau, mái tóc được chải chuốt tỉ mỉ, trên người lộ ra khi thế uy nghiêm, tràn đầy dáng vẻ của một cán bộ.
Khổng Nguyệt Hoa lại giản dị hơn một chút, có điều trên người cũng mang theo một loại khí chất mạnh mẽ và sắc bén, khí chất đó được tu luyện từ trong các hệ thống tổ chức mà ra.
“Chính Văn, chị dâu hai người tới rồi.”
Hai người Lý Văn Uyên nhiệt tình chào hỏi.
“Ừm.”
Vẻ mặt Bạch Chính Văn không thay đổi gật gật đầu..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.