Chiến Thần Bất Bại

Chương 4993:




Chương 4993

Đối diện với một cao thủ ở cảnh giới Chân Tiên thực thụ, Trần Phong lúc này đã hoàn toàn tuyệt vọng!

Dẫu sao khi trước hản cũng là cao thủ Nguy Tiên đỉnh cao, biết rõ giữa Nguy Tiên và Chân Tiên mặc dù chỉ khác nhau một chữ, thế nhưng cách biệt giữa hai cảnh giới quá lớn!

“Tiêu Chính Văn, anh cho rằng như vậy thì anh có thể thoát được một kiếp nạn sao? Tôi nói cho anh biết, người mà chúng tôi đã muốn giết chưa một ai có thể sống sót trở về!”

Trần Phong phẫn nộ gào lên một tiếng!

Đối diện với một cao thủ ở cảnh giới Chân Tiên, hắn đương nhiên sẽ không ngốc tới độ ăn nói bậy bạ, nếu như đã dám nói ra thì hắn chắc chăn đã có chỗ dựa!

Trần Phong vừa nói dứt lời, một tia kiếm xuyên qua đất trời và lao thẳng tới!

Một giây sau, một toà lầu gác khổng lồ xuất hiện.

Trần Phong vội vàng kéo theo Dạ Ma Thiên đang sợ tới ngây người và cả Lăng Phùng cùng quay người chạy vào bên trong toà lầu gác đó!

Cho dù bọn họ đã mắc phải âm mưu của Tiêu Chính Văn, thế nhưng cũng tuyệt đối không ngồi yên chờ chết!

Mặc dù không giết được Tiêu Chính Văn, thế nhưng ít nhất cũng không khiến cho bản thân gặp nguy hiểm.

Rất rõ ràng, đây chính là chỗ dựa sau lưng bọn họ, đến để đón ba người họ trở về.

Trận chiến kinh thiên như vậy cũng được đặt dấu chấm hết cùng với sự rời đi của ba người họ.

Mặc dù trong quá trình biến số quá nhiều, thế nhưng mấy người Hồng Ấn liên thủ tới giết, không những chẳng thể giết được Tiêu Chính Văn mà ngược lại cả bốn người đều bị trọng thương.

Nếu như tin tức này truyền tới vùng ngoài lãnh thổ thì e răng sẽ khiến cho cả vùng ngoài lãnh thổ bùng nổ chỉ trong nháy mắt!

Sau khi mấy người bọn họ tháo chạy, Đẩu Nguyên Thánh Mẫu lo lắng đi tới trước mặt Tiêu Chính Văn, vô cùng cung kính nói: “Cậu Tiêu, khi trước tôi không ra tay đều là vì…”

“Không cần giải thích nữa, tình hình ban nãy hết sức nguy cấp, vả lại cho dù bà có ra tay thì căn bản cũng chẳng giúp được gì!”, Tiêu Chính Văn khế xua tay nói.

“Cảm ơn cậu Tiêu đã hiểu cho! Chỉ là tôi có một chuyện không hiểu, ban nãy cậu Tiêu rõ ràng có cơ hội tóm được ba người bọn họ, tại sao cậu lại thả hổ về rừng vậy chứ?”, Đẩu Nguyên Thánh Mẫu hỏi với vẻ mặt không hiểu.

“Giết bọn họ sẽ chỉ dẫn tới sự xuất hiện quá sớm của nhân vật lớn phía sau lưng họ, bây giờ cục diện vẫn chưa bài bố xong, không thể quyết đấu chính diện quá sớm!”

“Vậy nên thả cho bọn họ đi chỉ là kế hoãn binh của cậu Tiêu mà thôi?”, Ðẩu Nguyên Thánh Mẫu nhíu mày nói.

“Cũng không hoàn toàn như vậy, chỉ cần mấy người bọn họ vẫn ở vùng ngoài lãnh thổ, bên phía bức chăn vũ trụ sẽ an toàn rất nhiều!”, Tiêu Chính Văn trầm giọng nói.

Thật ra anh từ lâu đã không bận tâm tới mấy người Hồng Ấn nữa rồi, ngược lại bên phía bức chắn vũ trụ vô cùng nguy khốn, đây mới là nơi mà Tiêu Chính Văn thật sự lo lắng!

Vào khoảnh khắc Tiêu Chính Văn giao đấu với Dạ Ma Thiên thì cũng âm thầm đưa mấy sợi tơ đen vào trong cơ thể của ba người bọn họ!

Chỉ cần bọn họ trở về, những sợi tơ đen đó không kéo dài ra thì còn tốt, một khi chúng kéo dài ra thì hậu quả sẽ chẳng thể tưởng tượng nổi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.