Chiến Thần Bất Bại

Chương 4954:




Chương 4954

Trần Ngạo quay đầu liếc nhìn Điền Văn, bình thản cười nói: “Tôi đi rồi về!”

Thật ra cho dù Trần Ngạo không nói, mọi người đang có mặt cũng hiểu rõ hôm nay nhà họ Trần không thể bỏ qua cho Tiêu Chính Văn.

Dẫu sao Tiêu Chính Văn cũng đã khiến cho nhà họ Trần bị mất mặt ở trên chính địa bàn của họ, nếu như nhà họ Trần không bắt Tiêu Chính Văn trả giá thì sau này còn ai coi nhà họ Trần ra gì nữa đây?

“Trần Ngạo! Cậu muốn làm gì?”, Trần Huy Tổ tiến lên trước chản đường đi của Trần Ngạo.

“Cút ra! Nơi này không có chỗ cho ông lên tiếng!”

Trần Ngạo lạnh lùng liếc nhìn Trần Huy Tổ.

Ở nhà họ Trần, ngay cả người làm cũng có địa vị hơn Trần Huy Tổ, Trần Ngạo đâu coi Trân Huy Tổ ra gì?

“Tôi nhắc nhở cậu một câu, cậu Tiêu không đơn giản như cậu nghĩ đâu, loại người này cậu tốt nhất đừng động tới, nếu không hậu quả…”

“Bốp!”

Trần Huy Tổ còn chưa nói hết câu, Trần Ngạo đã vung tay giáng cho ông ta một cái tát rất kêu, nói: “Cút!”

Vừa nói dứt lời, Trần Ngạo đi thẳng mà chẳng buồn quay đầu.

Theo Trần Ngạo thấy, Trần Huy Tổ chính là một tên phế vật, Tiêu Chính Văn đó chẳng qua chỉ có cảnh giới Thiên Cảnh cấp ba nhỏ bé mà thôi, hắn đường đường là cao thủ Nguy Tiên đỉnh cao, nên chẳng coi loại người như Tiêu Chính Văn ra gì!

Còn về hậu quả mà Trần Huy Tổ nói, trong lòng Trần Ngạo hoàn toàn khinh thường.

Tiêu Chính Văn ở vùng ngoài lãnh thổ căn bản không có nền móng gì, điểm này nhà họ Trần đã điều tra rõ từ lâu, cho dù hản giết Tiêu Chính Văn thì cũng sẽ không có ai đứng ra báo thù cho Tiêu Chính Văn!

Trần Ngạo cùng với vài người nháy mắt đã đuổi kịp Tiêu Chính Văn vừa mới đi tới ranh giới giữa thành Thiên Khu và thành Thiên Đô!

Bốn bên là núi non trập trùng, chính là một chiến trường tốt nhất!

Thật ra Tiêu Chính Văn đã đoán được Trần Ngạo sẽ truy sát tới từ lâu, vậy nên mới cố tình đi chậm lại!

Cảm nhận được binh lính truy đuổi sau lưng đang dần áp sát, Tiêu Chính Văn và mấy người Tần Lương Ngọc dừng bước, thậm chí Tiêu Chính Văn còn quay đầu nhìn về phía mấy người Trần Ngạo đang lao tới.

“Soạt!”

Đúng vào lúc này, đỉnh núi dưới chân Tiêu Chính Văn đột nhiên xuất hiện một lá cờ hình đầu lâu!

Tiếp theo đó, uy áp mạnh mẽ cứ thế đổ ập về phía mấy người Tiêu Chính Văn và Tân Lương Ngọc!

Khi một tia sáng màu tím loé lên, Trần Ngạo xuất hiện ngay trước mặt Tiêu Chính Văn!

Lúc này, trong tay Trân Ngạo cầm giáo Thích Thiên, trên người khoác giáp vàng, áo choàng màu đỏ máu sau lưng tung bay theo gió, uy phong lãm liệt!

Đôi mắt đó của hắn thâm sâu như biển, sát khí giống như màn sương mù chậm rãi tản ra!

Lúc này, hắn rõ ràng giống như một thiên thần hạ phàm đứng chắn trên đường đi của Tiêu Chính Văn!

“Tiêu Chính Văn, lẽ nào anh vần ngây thơ cho răng có thể bình an trở về sau khi đã ăn nói hỗn xược ở nhà họ Trần chúng tôi sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.