Chiến Thần Bất Bại

Chương 4953:




Chương 4953

Mặc dù Tiêu Chính Văn có sức mạnh phi thường, nhưng lần này, Tiêu Chính Văn không phải đối mặt với một người hay một thế lực, mà là cả Chư Thiên Thần Giới, là vũ đrụ một phương.

Một người dù mạnh mẽ đến đâu thì cũng có thể chống đỡ nổi sao?

Một mình khiêu chiến với cả vũ trụ một phương, khác gì tự tìm đường chết?

Phân tích kỹ thì Tiêu Chính Văn chung quy cũng chỉ có một thân một mình, căn bản không có chỗ dựal Mà cường thế của anh cũng chỉ là đối với tầng lớp thanh niên, so với Chư Thiên Thần Giới, Tiêu Chính Văn rõ ràng quá đối nhỏ bé!

Không chỉ nhà họ Trần có dự cảm như vậy, gần như mọi người ở vùng ngoài lãnh thổ đều thầm cảm nhận được vùng ngoài lãnh thổ, hoặc là nói cả địa cầu trong tương lai đều không thể bình lặng như khi trước nữa.

Chỉ là, sau khi những người ở lại do dự một hồi thì vẫn lựa chọn rời đi.

“Mấy người thật sự muốn đi ư? Tiêu Chính Văn chỉ có một thân một mình, hơn nữa Nguy Vinh Kỳ cũng nói rồi, Chư Thiên Thần Giới không đặt chân tới nước Nguy thì hắn sẽ không ra tay, mấy người tin tưởng Tiêu Chính Văn tới vậy sao?”

Thấy lại có thêm một nhóm đông rời đi, mấy tông chủ còn lại vội vàng khuyên ngăn.

Thế nhưng, những người dự định rời đi võ cùng kiên quyết, cho dù những người phía sau lưng nói cái gì thì đều chẳng buồn quay đầu lại mà bước ra khỏi nhà họ Trần!

Trần Ngạo liếc nhìn đám người ở lại, hài lòng gật đầu.

Mặc dù Nguy Vinh Kỳ và cả đám thế gia vẫn lựa chọn đứng về phía Tiêu Chính Văn, nhưng cũng có không ít người ở lại!

“Mấy người sẽ cảm thấy may mãn khi đã có một quyết định đúng đắn, Tiêu Chính Văn chẳng thể quay lại Đế Khư được nữa! Các vị, hôm nay chúng ta hãy uống cho thoả thích, sau này cùng nhau hưởng thụ vinh hoa thời thịnh!”

Trần Ngạo nói rồi giơ ly rượu trong tay lên và cười lớn.

Điền Văn bày ra vẻ mặt khổ sở cụng ly với Trần Ngạo, uống cạn ly rượu mạnh giống như uống nước đăng!

“Cậu chủ Văn, anh không cần phải lo lắng quá đâu!”

“Chắc hẳn mọi người đều biết Hàn Tín nhỉ?

Người này từng chịu mối nhục phải bò qua háng người khác, thế nhưng sau này thì sao? Không phải vân đứng trên thiên hạ đó sao? Chỉ cần còn thực lực thì vấn có thể khôi phục và phát triển, sau này anh nhất định có thể rửa sạch mối nhục khi trước!”

Trần Ngạo võ lên bả vai Điền Văn, an ủi vài câu.

Những lời này của hắn khiến cho Điền Văn cảm thấy dễ chịu hơn không ít, giống như, Trần Ngạo đã nói, chỉ cần hắn có thể tiếp tục sống thì ai có thể bảo đảm sau này hắn không thể vượt qua được Tiêu Chính Văn?

Không thể trả lại cho Tiêu Chính Văn gấp mười, gấp trăm lần mối nhục ngày hôm nay?

“Gác vị, tôi vẫn còn chút việc nhỏ cần đi xử lý, mọi người cứ vui vẻ, không say không về nhé!”

Trần Ngạo chấp tay nói với đám người, sau đó bước nhanh về phía cổng lớn.

Thật ra trong lòng tất cả mọi người đều hiểu rõ Trần Ngạo chắc chắn là muốn đi truy sát Tiêu Chính Văn!

“Chúc cậu chủ Trần chiến thắng trở về!”

Điền Văn ngẩng đầu lên, nói với vẻ mặt phấn khích.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.