Chiến Thần Bất Bại

Chương 3713:




Khoé miệng của Tiêu Chính Văn lại nhếch lên thành một nụ cười lạnh lùng, bình thản lên tiếng nói: “Nói to hơn một chút, tôi không nghe rõ!”

 

“Vua Bắc Lương, đều do Đổng Thừa tôi có mắt như mù, vẫn mong vua Bắc Lương đại nhân đại lượng, mau chóng rời khỏi vùng ngoài lãnh thổ!”

 

Lần này Đổng Thừa đã nói to hết cỡ, giọng nói khiến cho cả vùng ngoài lãnh thổ phải chấn động.

 

Không chỉ có khu vực phía đông, ngay cả khu vực phía tây và phía bắc cũng có không ít người quen biết Đổng Thừa, càng biết tới uy danh của ông ta!

 

Khoảnh khắc này, gần như quá nửa vùng ngoài lãnh thổ đều bị kinh động rồi, tất cả mọi người đều không dám tin vào tai của mình, Đổng Thừa lại nhận tội với Tiêu Chính Văn của thế tục sao?

 

Thế nhưng giọng nói ban nãy rõ ràng chính là của Đổng Thừa, hơn nữa ông ta quả thực cũng đang khép nép cầu xin Tiêu Chính Văn.

 

Đây tuyệt đối là lần đầu tiên trong lịch sử!

 

Dù là Hạng Vũ năm đó thì cũng chẳng thể khiến cho người của Thiên Đạo Minh Ước cúi đầu quy phục!

 

Lại còn mất luôn cả tính mạng của mình!

 

Mà lần này, bề ngoài là nhà họ Đổng cúi đầu trước Tiêu Chính Văn, mà phía sau lưng nhà họ Đổng lại chính là Thiên Đạo Minh Ước, chính là nhà họ Khổng!

 

Cũng có thể nói, ngay tới Thiên Đạo Minh Ước cũng đang nhận tội trước Tiêu Chính Văn?

 

“Tên Tiêu Chính Văn này rốt cuộc là thần thánh phương nào mà lại có thể khiến cho nhà họ Đổng cúi đầu nhận sai!”

 

“Cậu thanh niên trong truyền thuyết của thế tục khi trước chắc chính là cậu ta nhỉ?”

 

“Không ngờ ngay cả Thiên Đạo Minh Ước cũng bị cậu ta ép tới nước này!”

 

Lúc này, không ít người đều đang nhỏ giọng bàn tán về chuyện này.

 

Nếu như nói khi trước Tiêu Chính Văn chỉ mới nổi danh ở trong thế tục mà thôi, vậy thì hiện tại, uy danh của Tiêu Chính Văn đã hoàn toàn lan truyền khắp vùng ngoài lãnh thổ rồi!

 

Không chỉ là mấy thế gia bên phía Hoa Quốc đều biết tới sự lợi hại của Tiêu Chính Văn, ngay cả mấy gia tộc lâu đời bên phía Âu Lục và Mỹ Lục cũng không thể không nhìn nhận lại Tiêu Chính Văn!

 

Khi trước ở trong mắt bọn họ, Tiêu Chính Văn chẳng qua chỉ là một con đom đóm bé nhỏ mà thôi, chút ánh sáng đó căn bản không đủ để khiến cho bọn họ coi trọng.

 

Thế nhưng hiện tại, Tiêu Chính Văn đã giống như vầng trăng giữa khoảng không, khiến cho bọn họ căn bản chẳng thể với tới!

 

Thiên Đạo Minh Ước không chỉ là một thế lực rất mạnh ở Hoa Quốc mà ở vùng ngoài lãnh thổ, tay sai cũng được bố trí khắp nơi, người có thể khiến cho Thiên Đạo Minh Ước quy phục nào phải loại tầm thường?

“lần này, Thiên Đạo Minh Ước cũng phải tự làm tự chịu thôi!”

Lần này, trên một ngọn núi cao, một ông lão tóc trắng cao ngạo đứng đó, khắp người ông ta đếu phát ra một cỗ khí tức kinh thiên!

Hơn nữa cố khí tức cường đại sắp sửa tiến vào Đế Cảnh căn bản chẳng thể che giấu!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.