Chiến Thần Bất Bại

Chương 3680:




“Hơn nữa, tôi không ngại nói với ông, còn cả các ông nữa!”

 

Tiêu Chính Văn vừa nói, chỉ tay vào tất cả mọi người và nói: “Ai còn dám đến thế tục gây chuyện thị phi ở Hoa Quốc, Tiêu Chính Văn tôi sẽ giết hết cả nhà!”

 

“Bất kể ông là đệ tử môn sinh nhà họ Khổng, hay con cháu hoàng tộc, ở vùng ngoài lãnh thổ các ông như thế nào, tôi không thèm quan tâm, cũng không can thiệp được, nhưng thế tục tuyệt đối không phải nơi các ông muốn làm gì thì làm”.

 

“Khổng Hữu Đạo chính là một ví dụ!”

 

Giọng nói vừa dứt, Tiêu Chính Văn giơ tay lên, kiếm Tần Vương liền xuất hiện trong lòng bàn tay!

 

“Tiêu Chính Văn, cậu phải nghĩ tới việc giết Khổng Hữu Đạo chẳng khác nào thắt nút chết với tất cả thế gia nho đạo! Khổng Hữu Đạo không chỉ là hộ vệ nhà họ Khổng, mà còn là một trong những người túc trực bảo vệ Khổng Thánh!”

 

“Cậu đang lựa chọn…”

 

Trương Cảnh Nhạc còn chưa dứt lời, Tiêu Chính Văn đã vung tay hạ kiếm, đầu Khổng Hữu Đạo bay lên cao, thi thể cũng bị Tiêu Chính Văn chém làm hai khúc!

 

Nhìn cảnh tượng trước mắt, Trương Cảnh Nhạc ngây ngẩn, sở dĩ ông ta nói như vậy là muốn dùng nhà họ Khổng và tất cả thế gia nho đạo ở vùng ngoài lãnh thổ áp chế Tiêu Chính Văn.

 

Đồng thời muốn Tiêu Chính Văn cúi đầu nhượng bộ trước mặt mọi người, tìm lại mặt mũi cho ông ta và nhà họ Khổng!

 

Nhưng ông ta hoàn toàn không ngờ, Tiêu Chính Văn lại quả quyết sát phạt như vậy!

 

Trên bầu trời, đột nhiên lóe lên một tia sáng mờ ảo vô cùng chói mắt, giờ phút này, tựa như đất trời cũng đang khóc thút thít, vô số tia sáng rơi xuống từ không trung, trong nháy mắt đáp xuống đất liền biến thành dòng sông máu!

 

Đây là lần đầu tiên kể từ khi linh khí trở về tới nay, cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng lại chết!

 

“Khổng Hữu Đạo chết rồi!”

 

“Rốt cuộc là ai? Ngay cả người nhà họ Khổng cũng dám giết?”

 

“Cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cũng chết? Chẳng lẽ loạn thế thật sự sắp tới sao?”

 

Giờ phút này, toàn bộ Đông Vực đều rơi vào sự chết lặng, bởi vì hiện tượng thiên nhiên này chỉ có thể nói rõ một chuyện, cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng đã chết rồi!

 

Cảnh giới Nhân Hoàng đã sớm thông với đất trời, hơn nữa thân xác mạnh mẽ đến mức nào?

 

Cho dù là tranh đấu giữa các đại thế gia, cường giả cảnh giới Nhân Hoàng cũng sẽ không dễ dàng mất mạng!

 

Càng không ai dám tùy tiện chém chết một cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng của thế gia, bởi vì như vậy có nghĩa là tuyên chiến hoàn toàn, đến chết mới thôi!

 

Mọi người có mặt vẫn còn đang giật mình, lại một tia sáng lao thẳng tới chân trời, một đóa hoa sen to lớn màu trắng nở rộ trên không trung!

 

“Gia tộc y dược mà cũng có người chết ư?”

 

“Hướng đó hẳn là Vinh Thành, chẳng lẽ là Trương Cảnh Nhạc…”

 

“Ai to gan như vậy, ngay cả người gia tộc y dược cũng dám giết? Chẳng lẽ chê mình sống quá lâu rồi nên muốn làm kẻ địch của gia tộc y dược chăng?”

Giờ khắc này, toàn bộ Đông Vực hoàn toàn sôi sục!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.