Chiến Thần Bất Bại

Chương 2698:




 

Chỉ thấy một con rồng lớn màu đỏ như lửa lượn vòng sau lưng Tiêu Chính Văn, đôi mắt rồng hết sức uy nghiêm đó nhìn về phía Xung Tiêu Tử giống như đang nhìn một người chết!

 

“Ực!”

 

Xung Tiêu Tử nuốt nước bọt!

 

Thế nhưng rất nhanh, cụ ta lại khôi phục lại vẻ bình tĩnh!

 

Bản thân cụ ta có Hộ Sơn Đại Trận bảo vệ cho, chỉ cần Tiêu Chính Văn không phá giải được Hộ Sơn Đại Trận, dù thật sự có rồng hiện thân thì cũng có làm sao!

 

Nghĩ tới đây, Xung Tiêu Tử nhếch mép cười nói: “Hừ, biến hoá rồng thần ư? Không tệ, ma thuật này diễn cũng được lắm, có điều chỉ cần cậu không phá được Hộ Sơn Đại Trận của tôi thì rồng thật có tới cũng sẽ biến thành rồng chết ngay thôi!”

 

“Chỉ là điều khiến cho tôi không thể ngờ được là thằng ranh nhà cậu lại kế thừa được ý chí của Long tộc! Hẳn là trên người cậu đang cất giấu ba trái tim rồng phải không?”

 

Xung Tiêu Tử vừa nói vừa ngước nhìn lên trên bầu trời!

 

Xích Long, Kim Long, Bạch Long!

 

Chả trách, rồng vàng Kim Long thiên về trận pháp, rồng trắng Bạch Long thiên về sinh tử!

 

Sau khi có được hai trái tim rồng này, trình độ về trận pháp của Tiêu Chính Văn tuyệt đối không phải là thứ mà người bình thường có thể so bì nổi!

 

Mà trái tim rồng Bạch Long lại thiên về sinh tử, nói cách khác, càng tới thời khắc sinh tử, tiềm năng mà Tiêu Chính Văn bộc phát ra lại càng đáng sợ hơn!

 

Chả trách anh có thể nhảy vọt từ cảnh giới Thiên Thần lên cảnh giới Nhân Vương!

 

Khi Xung Tiêu Tử đang hết sức kinh ngạc, trong mắt đồng thời cũng lộ ra vẻ tham lam.

 

Mạo hiểm và thu lợi luôn tỉ lệ thuận với nhau!

 

Chỉ cần Tiêu Chính Văn chưa thể phá giải được trận pháp, vậy thì Xung Tiêu Tử có thể giết chết anh vào lúc mà anh suy yếu nhất!

 

Chỉ cần giết chết Tiêu Chính Văn thì ba trái tim rồng cũng sẽ thuộc về cụ ta!

 

“Vút!”

 

Tiêu Chính Văn vung tay giơ cao kiếm Tần Vương lên!

 

Ngay lập tức, khí tức của rồng và khí tức của Đế Vương cùng được dung hợp tại một chỗ!

 

Giữa trời và đất xuất hiện một bóng đen hết sức cao lớn, mà trên người Tiêu Chính Văn lại có một con rồng lớn ngũ sắc vô cùng sặc sỡ đang uốn lượn xung quanh!

 

Sức sống trong không gian xung quanh dường như đều bị rút cạn cùng một lúc.

 

Tất cả hoa cỏ cây cối đều trở nên khô héo úa tàn chỉ trong nháy mắt!

 

Mà bóng dáng màu đen đó lại ngày càng rõ nét hơn!

 

“Thuỷ Hoàng?”

 

Ngay cả ông cụ Quý ở Long Kinh xa xôi cũng đổ mồ hôi lạnh!

 

Thiên Tử nhìn về phía Hoa Sơn, nhíu mày rất chặt như đang trầm tư suy nghĩ điều gì!

 

Mấy người Đại trưởng lão cũng căng thẳng mở to hai mắt nhìn cảnh tượng này, âm thầm tiếp sức cho Tiêu Chính Văn!

“Kiếm tới!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.