Chiến Thần Bất Bại

Chương 1794:




 Lúc này, rất nhiều người trên khán đài xì xào bàn tán.

 

Lần này có quá nhiều người muốn giết Tiêu Chính Văn, e rằng hôm nay Tiêu Chính Văn có mười cái mạng cũng khó mà thoát chết.

 

Không chỉ Đoàn Hải Long nhắm vào Tiêu Chính Văn, mà ngay cả nhân vật lớn đều đích thân xuất hiện, nhưng phía sau Tiêu Chính Văn có ai chống đỡ?

 

Thiên Tử?

 

Võ tông?

 

Ở nơi nói chuyện bằng thực lực thì tất cả ngoại lực đều vô nghĩa.

 

Đặc biệt hôm nay Đoàn Hải Long còn lấy tế khí của võ tông ra!

 

Một nửa thanh kiếm Xi Vưu và một chiếc khiên cổ bị vỡ, cái này tượng trưng cho điều gì?

 

Bất kỳ ai ở trước mặt võ thần, đều không thể tùy ý can thiệp vào ân oán của người khác, nếu không, sẽ là bất kính với võ thần.

 

Thậm chí còn trở thành kẻ thù của giới võ tông.

 

Đây là thứ khiến Đại trưởng lão võ tông không dám lên tiếng, đồng thời cũng là để chặn miệng của người khác!

 

Lúc này, tâm trạng của Đại trưởng lão đã chìm xuống đáy.

 

Nếu là trước đây, ông ta vẫn có thể dựa vào thân phận đại trưởng lão võ tông để đòi lại công bằng cho Tiêu Chính Văn, nhưng ở trước mặt đám người này, thân phận của ông ta quá thấp, thậm chí còn không có tư cách nói chuyện.

 

Hoa Quốc có nhiều nhân tài, mấy vị trưởng lão võ tông cũng không hẳn là có thực lực trong võ tông, cho dù có thân phận cao, thực lực mạnh thì ở bên trên bọn họ còn có rất nhiều cao nhân ẩn sĩ.

 

Lúc này, Đại trưởng lão chỉ có thể thầm cầu nguyện trong lòng Tiêu Chính Văn có thể đột nhiên nghĩ thông, trốn đến Âu Lục, hoặc vào Long Các để tránh nạn, nhất định đừng xuất hiện ở Thương Lĩnh.

 

Hôm nay, tất cả cao thủ võ tông đều xuất hiện, lại có cả lão già Cừu Vạn Lý, cho dù Tiêu Chính Văn có mạnh hơn bình thường thì cũng có thể làm gì được chứ?

 

Cho dù anh có thể lấy một chọi hai, thì trong số những người ở đây, có nhiều hơn chục người là cường giả cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao.

 

Cộng thêm Đoàn Hải Long, Cừu Vạn Lý và hai người Hoa Sơn đều có thực lực Thiên Vương, đây chính là cục diện chết.

 

Đúng lúc Đại trưởng lão đang lo lắng thì một nhóm người tách đám đông xông vào.

 

“Tiêu Chính Văn đến chưa?”

 

“Có giỏi thì mau đến chịu chết đi!”

 

Một thanh niên mặc áo choàng kiêu hãnh hét lên bục cao.

 

Âm thanh giống như tiếng sấm nổ vang trời, chấn động màng nhĩ của tất cả mọi người có mặt tại đây.

Rất nhiều người đồng loạt hướng mắt nhìn lên bục, không ít người trong số họ nhận ra người đó, đây chính là Lâm Phi Dương – đệ tử số một của thủ lĩnh Thiên Sơn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.